Vương Phi Phủ Triệu Vương - Mặc Kệ Đời Ta Cứ Yêu Chàng

Chương 28: - Thái Tử Phi




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Nữ nhân ngồi đó, tay nàng ta đong đưa chiếc quạt trên tay ánh mắt thập phần lạnh lẽo. Gương mặt nữ nhân không có lấy một ý cười. Trên gương mặt là những ý hờn lạnh lẽo... Từ khi làm Thái Tử Phi chưa một lần con tim nàng ta cảm thấy hạnh phúc, thoả mãn tham vọng có được địa vị cùng trái tim của nam nhân kia. Sâu trong lòng nàng ta biết rằng, tất cả chỉ là vẻ hào nhoáng bên ngoài. Danh vọng địa vị dù có cao cao tại thượng đến đâu thì cũng có lúc sẽ thấy vô nghĩa. Trái tim luôn cần được yêu thương...

Lần đầu tiên, khi nhìn thấy hắn ta trái tim nàng biết rằng đời này nàng sẽ là nữ nhân bên hắn. Tâm trí nàng ngập tràn hình bóng hắn ta. Chỉ là đời vốn dĩ không như ý người ta mong muốn. Trái tim hắn ta lạnh lẽo với nàng như trong đó đã có bóng dáng nữ nhân nào đó. Đêm hiu quạnh một mình một chiếc bóng, đời người nhạt nhoà qua đi không có lấy một hơi ấm của yêu thương. Lâu nay tình cảm của hắn dành cho nàng vốn chỉ là thứ giả tạo bên ngoài. Nàng ta không cam lòng...

"Đã có được người thì phải chiếm giữ luôn trái tim của người ấy. Tố Cẩm ta là ai chứ?"

Tiếng nàng ta lẩm bẩm trong đêm. Tay bưng một tách trà đưa lên miệng. Hơi nóng chưa tan nàng ta phải dùng miệng thổi thổi.

Hầu nữ thân thiết của nàng từ bên ngoài bước vào nói nhỏ gì đó bên tai. Nàng liền buông tách trà đang uống dở bỏ xuống bàn. Ánh mắt loé ra tia sát khí... đối với nữ nhân mà nói, một khi trong lòng có dã tâm thì quả thật là đáng sợ. Nếu vì yêu sinh hận thì chẳng biết họ sẽ làm những chuyện long trời lở đất gì...

"Tham kiến Thái Tử Phi."

Tiếng gã nam nhân bước vào đang quỳ dưới đất vang lên dưới ánh đèn mờ ảo.

"Miễn lễ. Việc ta sai ngươi làm đã có kết quả..."

Nàng ta hỏi vẻ dò xét. Chẳng biết hắn ta nói gì khiến nàng tức giận tiện tay bưng lấy ly trà vứt mạnh xuống đất. Mảnh sành vỡ tan văng tứ tung. Nước in hằn xuống sàn nhà. Hầu nữ bên cạnh giật bắn mình khẽ run.

"Cút."

Tiếng thét giận dữ vang lên. Gã nam nhân rụt rè lui ra khỏi cửa. Nàng ta ngó nghiêng bên ngoài lúc này trăng non đã lên cao. Bầu trời tối đen xen lẫn ánh sáng mờ ảo của ánh trăng.

"Thanh Nhi. Lấy cho ta áo choàng."

Nói rồi nàng bước đến trước gương nhìn ngắm mình trong đó. Thoa chút phấn, bôi chút son điểm trang cho gương mặt thêm sắc nét. Nàng ta không tin rằng nam nhân đứng trước một người đẹp sẽ chẳng động lòng.

Nàng ta chọn bộ xiêm y lộng lẫy nhất, tay đeo những vòng ngọc trân quý, đẹp nhất. Vừa hay áo choàng cũng được mang đến. Nàng phủ nó lên vai tay cầm chiếc đèn mờ ảo bước ra khỏi phủ Thái Tử Phi. Hướng thẳng về thư phòng Thái Tử đi qua những hành lan mờ tối, những hoa viên quanh co uốn khúc. Đêm nay, nàng ta quyết tâm phải có được thứ mình muốn. Đứng trước cửa, tay vừa đưa lên định gõ cửa lại như không muốn lại buông xuống. Cứ thế một lúc sau, nàng ta cũng giơ tay gõ lên cánh cửa trước mặt. Phía bên trong một mảng tối đen.

Cuối cùng cánh cửa cũng mở ra nhưng bên trong yên lặng không có một tiếng nói một bóng người. Không gian thập phần quỷ dị, rờn rờn, cảm giác sợ hãi dâng lên trong lòng nàng ta bước vào và đóng cánh cửa lại. Miệng thổi tắt chiếc đèn đang cầm trên tay.

Không gian nơi đây tất cả rơi vào một màu tối tăm. Đêm đen kịt chẳng thấy rõ một thứ gì, mọi thứ trở nên mờ ảo. Bóng tối bao phủ lấy gian phòng chẳng biết bên trong diễn ra sự tình gì. Trái tim nàng ta lúc này cũng đập thình thịch, hồi hộp cho quyết định kiên quyết của bản thân...

Gió vẫn rì rào thổi qua bên ngoài cánh cửa. Lá cây vẫn va vào nhau xào xạc... Đêm mới bắt đầu, nhưng chẳng biết đêm nay là dài hay ngắn. Bên trong cánh cửa kia chuyện gì đang diễn ra. Mọi thứ vẫn tĩnh lặng một cách đáng ngờ...

Hết chương 28

Còn tiếp.

Ảnh: Sưu tầm


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.