Lưu Phàm nói nhỏ:
- Hẳn là vì để cho chúng ta hiểu được rõ ràng gánh nặng trọng trách trên vai của mình. Cho dù là tu sĩ trong số mười người đứng đầu Thiên Tông Võ Hội , hay là bốn mươi người được chọn lựa ra thì đều là đệ tử ưu tú nhất của tứ tông, cũng là lương đống trụ cột tương lai của tứ tông. Sau này, nhiệm vụ trấn áp Hắc Ma Điện các nơi đều phải rơi trên vai chúng ta . Hiện tại đó là 'Hắc Long Tử Uyên' của chúng ta, ở chỗ sâu trong Hắc Ma Điện rồi sẽ tiếp thu. Dù sao không phải tất cả mọi người đều đã đi qua Hắc Ma Điện.
- Thì ra là thế.
Mộ Hàn bừng tỉnh gật đầu, lại nghe âm thanh cẩn thận của Lưu Phàm được chân nguyên thôi thúc dồn ép trực tiếp lọt vào trong tai
- Mộ sư đệ, 'Hắc Ma Điện' ở trong 'Hắc Long Tử Uyên' , tại cả Thái Huyền Thiên Vực đều là lớn nhất. Nghe nói nơi đó phong ấn chính là 'Hắc Ma thần thú' đến từ Pháp La Thiên Vực.
- Hắc Ma thần thú?
Mộ Hàn có hơi kinh ngạc, "Độc Long Thú Tôn" ở Hắc Ma Cốc tại Việt Quốc , "Xà Long Thú Tôn" trong Hắc Yểm Sâm Lâm đều là thuộc hạ của "Hắc Ma thần thú" . Mặc dù không biết trước khi bị phong ấn thì bọn chúng có tu vi gì, nhưng thiết nghĩ tối thiểu đều đạt tới Vạn Lưu Cảnh. Không biết "Hắc Ma thần thú" làm thủ lĩnh bọn chúng vậy là sẽ có thực lực thế nào?
Ngoài ra, năm đó những cường giả như Cổ Thần Âm lại phong ấn bọn chúng như thế nào?
Liền trong lúc Mộ Hàn âm thầm phỏng đoán thì âm thanh của Lưu Phàm lại vang lên trong tai:
- Rất nhiều tu sĩ đều cho là Vạn Lưu Cảnh này là Đạo Cảnh đỉnh cao. Cũng không biết ở trên Vạn Lưu Cảnh hãy còn có Đạo Cảnh Tứ Trọng cảnh giới Linh Trì. Con 'Hắc Ma thần thú' kia nghe nói chính là cường giả tuyệt thế cảnh giới Linh Trì .
Nói tới đây, Lưu Phàm không khỏi chậc chậc hai tiếng, có chút cảm khái nói
- 'Pháp La Thiên Vực' kia hình như là một chỗ Trung Thiên Vực. So với Thái Huyền Thiên Vực chúng ta hãy còn mạnh hơn nhiều. Cũng không biết 'Hắc Ma thần thú' kia tại sao phải chạy đến nơi đây, kết quả rơi vào kết cục như vậy.
- Bên trên cảnh giới Linh Trì, khẳng định còn có cảnh giới càng cao hơn.
Mộ Hàn cũng dùng chân nguyên đưa âm thanh vào trong lổ tai Lưu Phàm
- 'Hắc Ma thần thú' kia đối với chúng ta mà nói xem như cường giả chí cao vô thượng. Nhưng tại Pháp La Thiên Vực lại vị tất. Có lẽ ở nơi đó, nó cũng chỉ là một nhân vật bình thường . Lúc ở tại Trung Thiên Vực thì sợ đầu sợ đuôi, làm sao so sánh được với chuyện tới Hạ Thiên Vực để xưng vương xưng bá? Thà làm đầu gà, không là đuôi trâu mà.
- Nói cũng đúng.
Lưu Phàm đồng ý gật đầu, có chút cảm khái nói
- Thiên Vực Thế Giới rộng lớn vô cùng, Thái Huyền Thiên Vực chúng ta thật sự quá nhỏ. Đời này ta sợ là rất khó có cơ hội đi ra ngoài nhìn một chút . Nhưng mà, Mộ sư đệ ngươi tài hoa hơn người, sau này nhất định đủ sức nhảy ra khỏi nơi này.
Mộ Hàn im lặng. Không trèo núi cao, không biết trời cao tới đâu. Không xưống vực sâu, không biết đất dầy ra sao. Ở trong lòng hắn, Thái Huyền Thiên Vực chỉ là một chiếc bàn đạp. Rốt cục sẽ có một ngày, hắn là muốn đi ra, nếu như không được đi xem xét các nơi, chứng kiến sự thần kỳ của Thiên Vực Thế Giới thì chẳng phải là phí công trọng sanh một lần này sao?
Sau một lúc lâu, Mộ Hàn đột nhiên hỏi:
- Lưu sư huynh, ngươi cũng đã biết 'Hắc Ma thần thú' kia, hiện tại là có thực lực gì?"
- Ta đây trái lại chưa nghe nói qua.
Lưu Phàm thu thập tâm tình, lắc đầu nói tiếp
- Thiết nghĩ nhiều nhất cũng là trình độ Vạn Lưu Cảnh. Dù sao nó đã bị phong ấn mấy ngàn năm, hơn nữa phong ấn nơi này không giống với các địa phương khác Thái Huyền Thiên Vực. Các Hắc Ma Điện khác đại đa số là khi phong ấn lung lay thì mới phải đi gia cố. Còn chỗ Hắc Ma Điện này thì lại là năm mươi năm gia cố một lần. 'Hắc Ma thần thú' kia coi như thần thông quảng đại đến đâu đi chăng nữa, thì cũng không có khả năng vẫn còn duy trì được thực lực năm đó .
Nói đến chuyện này, Lưu Phàm đột nhiên hứng thú dạt dào tiếp tục
- Đúng rồi, ta nghe Tiêu sư tỷ nói, 'Hắc Ma thần thú' kia, bản thể hình như là một con 'Đại Địa Ma Long' !
- Đây là mãnh thú gì?
Mộ Hàn kinh ngạc hỏi.
- Không biết, Thái Huyền Thiên Vực chúng ta chưa bao giờ có mãnh thú như vậy. Hẳn là loại đặc hữu của Pháp La Thiên Vực . 'Hắc Ma thần thú' cùng đám những thú tôn cấp dưới hắn đều là mãnh thú tu luyện mà thành. Tiêu sư tỷ nói, 'Hắc Ma thần thú' kia, bản thể dài khoảng một ngàn thước. Thực sự không biết là nó trưởng thành như thế nào. Ngoài ra, nó còn giống như là Đạo Văn Sư .
- Đại Địa Ma Long, Đạo Văn Sư. . .
Mộ Hàn cũng là lấy làm kinh hãi, nhưng một lát sau lại lâm vào trầm tư.
"Đại Địa Ma Long" kia là Đạo Văn Sư, vậy thì từ cái tên trong bản thể của nó mà xét, rất có thể là trong số Ngũ Hành nó có được Thổ thuộc tính pháp lực. Lệ trưởng lão từng nói, bên trong "Hắc Long Tử Uyên" có Thổ thuộc tính lực lượng trình độ cao nhất. Cũng không biết lực lượng trình độ cao nhất kia liên hệ thế nào cùng "Đại Địa Ma Long" ?
- Lưu sư huynh. . .
Trong lúc đang suy nghĩ cân nhắc, Mộ Hàn còn muốn tiếp tục thăm dò thì phút chốc tâm thần có hơi rung động một phen. Lập tức hắn tuân theo loại cảm giác này mà nhìn sang hướng bên trái. Cơ hồ cùng thời khắc đó, Lệ Thu Thủy, Mai Tâm Hạc cùng với trưởng lão Tam Đại Thiên Tông Thần Tiêu, Vũ Long và Linh Bảo cũng hình như có chỗ linh cảm, tất cả đều nhìn theo phương hướng kia.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Chỉ trong nháy mắt, tiếng gầm gừ kinh thiên động địa đột nhiên vang lên. Ngay sau đó, một cỗ khí tức dũng mãnh mà bạo ngược giống như bão táp thổi quét mà đến.
- Đó là âm thanh 'Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ' !
Lệ Thu Thủy ánh mắt nheo lại, trong mũi nhẹ nhàng mà hừ một tiếng, liền mở miệng nói tiếp
- Xem ra mãnh thú Vạn Lưu Cảnh ở trong 'Hắc Long Tử Uyên' đã biết chúng ta đến đây. Cho nên điều động một con 'Xích Đồng Diễm Vĩ Hổ' tới thử thăm dò. Các vị, không cần để ý tới con mãnh thú kia, chúng ta tiếp tục đi tới.
Lão ra lệnh một tiếng, đội ngũ vừa mới dừng lại liền lại tiến lên lần nữa.
Trong lòng mọi người dâng lên một tia cảnh giác. Bọn họ bây giờ còn ở bên trong khu vực "Long Đầu" ( đầu rồng) mới bắt đầu vào khe núi, vậy mà gia hỏa thử dò xét đã xuất hiện. Điều này liền có ý nghĩa, mãnh thú Vạn Lưu Cảnh trong "Hắc Long Tử Uyên" cực kỳ coi trọng đối với chi đội ngũ này. Nhưng mà, mọi người tuyệt không hề có bối rối hoảng loạn. Tu sĩ có thể gia nhập "Hành động trấn ma" đều là tinh anh trong số đệ tử các phái , mãnh thú Vạn Lưu Cảnh mặc dù cường đại, lại nhưng còn không đến mức khiến cho mọi người cơ hồ đều thân kinh bách chiến phải thất thố.
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
- Hống! Hống! Hống! Hống! Hống! Hống!
Rừng núi đen sì hắc ám cứ theo bước chân mọi người bay vút mà qua