- Bản tông vì sao không thể đồng ý?
Tư Không Như Ý cười dài nói.
- Này. . . Cái...này. . .
Trong miệng Mộ Hàn ấp a ấp úng, ánh mắt cũng là né tránh, điệu bộ đúng là như thể có tật giật mình. Thấy ánh mắt của hắn, Cơ Vân Thiền âm thầm thở phào nhẹ nhõm, khóe môi không nhịn được thoáng hiện nụ cười giễu cợt. Bởi trong mắt nàng, hiện tại Mộ Hàn giống như là kẻ câm điếc ăn hoàng liên, có khổ mà nói không ra lời.
Ngọc Tâm Hạc cùng các cường giả Vạn Lưu Cảnh chung quanh cũng cảm thấy ngạc nhiên. Sau khi Tư Không Như Ý đồng ý với khoản đặt cược, biểu hiện của Mộ Hàn khiến cho bọn họ mở rộng tầm mắt. Đúng là không tự chủ được mà bắt đầu hoài nghi hẳn là Mộ Hàn đã bắt Cơ Vân Yên. Chỉ vì giờ phút này Mộ Hàn xem ra rất giống là đang trong cảnh gậy ông đập lưng ông.
- Mộ sư đệ, ngươi. . .
Tiêu Tố Ảnh lông mày xiết chặt, có chút lo lắng.
Phản ứng vừa rồi của Mộ Hàn , khiến cho nàng hoài nghi Mộ Hàn thực sự có khả năng nhốt Cơ Vân Yên bên trong Tâm Cung của mình. Nếu như vậy, Mộ Hàn có thể bị phiền toái lớn. Một khi Tư Không Như Ý lục soát ra được Cơ Vân Yên bên trong Tâm Cung, Mộ Hàn cũng chỉ có thể thả người bị bắt rồi nói xin lỗi, đồng thời bồi thường Đạo Khí. Trước mắt bao người, bị người ta vừa vặn chộp tới, thì ngay cả Tiêu Dịch Tiên đều bất tiện nhúng tay, chỉ có thể trơ mắt nhìn Mộ Hàn thua sạch sẽ các món Đạo Khí.
- Mộ Hàn, đây là ngươi muốn đổi ý?
Tư Không Như Ý mở miệng lần nữa, trên khuôn mặt quyến rũ vẫn tràn đầy vui vẻ, nhưng trong giọng nói ngữ điệu lại toát ra sự âm hiểm . . . ! ~!
- Đương nhiên không phải.
Mộ Hàn lắc đầu liên tục, tựa hồ là kiên trì gắng gượng nói
- Nhưng mà, ta vẫn còn chưa từng nhìn thấy 'Thái Ất Huyền Phách Đan, và 'Chân Diễm Hồng Liên của Cơ sư tỷ . . . Vạn nhất. . .
Phản ứng của Mộ Hàn rơi vào trong mắt người khác, lập tức trở thành biểu hiện trì hoãn thời gian .
Cơ Vân Thiền cười nhạo nói:
- Mộ Hàn sư đệ, ngươi là lo lắng ta không có hai loại đan dược kia, hay là lo lắng sau khi ta thua thì đổi ý?
Trong lúc đang nói, một đám bóng trắng và ánh đỏ nho nhỏ đột nhiên lao ra khỏi mi tâm, bay xuống giữa hữu chưởng đang xòe rộng ra của nàng. Đúng là hai viên viên đan dược.Một viên tròn vành vạnh, trắng như băng tuyết, một viên khác đúng là có hình dáng Liên Hoa ( hoa sen), đỏ rực như lửa. Sau khi xuất hiện, hai mùi hương dược sảng khoái , thơm ngào ngạt tức thì bắt đầu tràn ngập lan ra.
- Mộ Hàn sư đệ, cái này chính là 'Thái Ất Huyền Phách Đan, và 'Chân Diễm Hồng Liên' .
Cơ Vân Thiền mắt nhung liếc sang Mộ Hàn mà nói đùa cợt
- Nếu như ngươi lo lắng ta thua rồi lật lọng, hai viên đan dược này, còn có 'Vu Minh Phù Ba Đao,, 'Viêm Long Phá Thiên Kích,, 'Huyền Vũ Bội, và 'Âm Dương Thần Biến Đan nữa. Ta cũng có thể lấy ra toàn bộ , tạm nhờ hai vị tiền bối Ngọc Tông chủ và Phù Tông chủ giữ hộ.
- Cái này. . .
Vừa nghe Cơ Vân Thiền nói những lời này, Mộ Hàn có vẻ càng là chần chờ.
Thấy Mộ Hàn có bộ dáng như thế này, Tiêu Tố Ảnh không thể tránh được mà lắc đầu. Nếu như Mộ Hàn ngay từ đầu liền nói thẳng không muốn mở Tâm Cung ra, phụ thân tuyệt đối có thể chống lại được áp lực. Nhưng hành động sau đó của Mộ Hàn cũng là khiến cho phụ thân lâm vào thế bị động, làm phụ thân mình khó có thể lại ngắt lời can thiệp.
Việc đã đến nước này, Mộ Hàn ngoại trừ việc mở Tâm Cung ra, để mặc cho Tư Không Như Ý lục soát thì đã là không có sự lựa chọn nào khác. Dù sao tiền đặt cược là do Mộ Hàn chủ động nói ra.
Tiêu Dịch Tiên cũng giống như hiểu rõ ràng điểm ấy, hai hàng lông mày cau lại chụm sát vào nhau, hai mắt nhìn chằm chằm vào Mộ Hàn, tựa hồ có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Nhưng mà đến khi Tiêu Tố Ảnh nhìn về phía phụ thân thì trong lòng cũng là lặng lẽ nổi lên một tia nghi hoặc. Nàng phát hiện phụ thân hình như cũng không có biểu hiện ra ngoài sự không vui. Người khác có lẽ không phát hiện được, nhưng nàng thân là con gái của Tiêu Dịch Tiên, cực kỳ quen thuộc đối với cha mình nên tự nhiên sẽ không cảm giác được đó là chính mình đã hiểu sai.
- Chẳng lẽ phụ thân đã nhìn ra những điều gì đó?
Tiêu Tố Ảnh tâm niệm xoay như chong chóng, Tư Không Như Ý thì sau khi Cơ Vân Thiền nói xong liền, đảo mắt nhìn về phía Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên, vui vẻ thản nhiên hỏi
- Ngọc Tông chủ, Phù Tông chủ, không biết hai vị có nguyện ý hỗ trợ làm chứng cho chúng ta hay không?
- Đương nhiên!
- Vui lòng!
Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên cơ hồ đồng thời gật đầu đáp. Mộ Hàn và Tư Không Như Ý, Cơ Vân Thiền làm ra kết quả đánh cuộc như thế nào, cho dù ai thắng ai thua thì đều là chuyện xảy ra giữa Vô Cực Thiên Tông và Vũ Long Thiên Tông, không có bất cứ quan hệ nào cùng bọn họ. Giữa hai tông phái đó phát sinh ra phát sinh mâu thuẫn, bọn họ tất nhiên mừng rỡ đổ dầu vào lửa.
Tư Không Như Ý lập tức cười tươi như hoa mà nói
- Đa tạ hai vị Tông chủ. Vân Thiền, mang cả lên đây ba viên đan dược và ba món Đạo Khí của ngươi.
- Vâng!
Cơ Vân Thiền cơ hồ không hề chần chờ chút nào, cung kính lên tiếng vâng dạ rồi liền tiến lên mấy bước, lần lượt đưa "Thái Ất Huyền Phách Đan", "Chân Diễm Hồng Liên", "Âm Dương Thần Biến Đan", "Vu Minh Phù Ba Đao", "Viêm Long Phá Thiên Kích" và "Huyền Vũ Bội" cho hai người Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên chia nhau giữ.
Tư Không Như Ý mắt nhung hơi đổi hướng, rồi lại nói:
- Đã là hai bên đánh cuộc, ta xem ra không chỉ có Vân Thiền phải lấy ra đan dược và Đạo Khí. Mộ Hàn cũng phải giao ba món Đạo Khí 'Bá Vương Điện,, 'Động Huyền Thiên Hồn Thai,, 'Sát Sinh Kiếm' này cho hai vị Ngọc Tông chủ và Phù Tông chủ. Tiêu Tông chủ, ngươi thấy như thế nào?"
- Ta không có ý kiến.
Tiêu Dịch Tiên trong mũi hừ nhẹ, sắc mặt âm trầm nhìn Mộ Hàn, dường như rất không hài lòng.
- Mộ Hàn. . .
Tư Không Như Ý thấy thế cười một tiếng, mắt nhung nhìn chằm chằm Mộ Hàn, khóe môi khẽ nhếch, hiện lên một vẻ chế nhạo như có như không.
Mộ Hàn cũng đã dốc hết khả năng, dáng vẻ ảo não như muốn nói lại thôi.
Tư Không Như Ý cũng không thôi thúc hắn, chỉ là cười dài mà nhìn. Lúc này, ánh mắt của tất cả đám người Ngọc Tâm Hạc và Phù Kiên cũng đều rơi trên người Mộ Hàn. Mười mấy tu sĩ Vạn Lưu Cảnh đều đang chờ xem Mộ Hàn sẽ làm ra phản ứng gì. Bọn họ dù chưa lên tiếng, nhưng bầu không khí trên Phương Thai này lại trở nên từ từ nặng nề.
Động tĩnh quái dị trên Phương Thai rốt cục khiến cho vô số tu sĩ ở bốn phía sân điện Thiên Cực chú ý. Chỉ có điều là kỳ quái chính là, không có bất luận kẻ nào có thể nghe được âm thanh ở trên đó, mặc dù là cường giả Vạn Lưu Cảnh cũng không ngoại lệ. Tựa hồ có một đạo chướng ngại vật vô hình đã hoàn toàn ngăn cách Phương Thai cùng bốn phía.