Vũ Vương

Chương 340: Sai, đây là thần cung! (1)




- Chỉ cần có thể chiếm được tâm cung của ngươi, không bao lâu lão phu có thể ngưng tụ Chân Linh pháp thân mộc thuộc tính nhờ Mộc Linh đạo thể, dùng hỏa linh đạo thể ngưng tụ Chân Linh pháp thân hỏa thuộc tính, Sau đó chỉ cần có được ba loại pháp thân là lão phu có thể đột phá Vạn Lưu thất trọng mà bước vào Linh Trì diệu cảnh, ở trong ngàn vạn thế giới qua lại tự nhiên, còn có thể biến thành Vực Chủ của Huyền Thiên vực này, hấp dẫn bậc đó, lão phu sao có thể nhịn được?

- Linh Trì diệu cảnh? Vực chủ?

Hai từ lạ lẫm này chỉ kịp xuất hiện bên trong đầu, Mộ Hàn liền thở dài:

- Tu Di thượng pháp của tiền bối thực sự là lợi hại, có thể nạp vào trong Tu Di giới tử, nhưng nếu tiền bối mà biết tâm cung của ta là gì thì ngài sẽ hồi hận cho xem. Ngươi đã quyết định cho ta một hồi đại cơ duyên, thì cần gì tới thủ đoạn này, một người có thể sống tới mấy trăm tuổi thì cũng nên thấy đủ rồi.

Nói xong khóe môi Mộ Hàn hơi nhếch lên, cười lạnh, tựa như muốn người diệt vong, thì phải điên cuồng, lời này đúng là không sai.

Phong Lưu Vân bỗng dưng cười nhạo nói:

- Ngươi tuổi còn nhỏ mà có thể tu luyện tới Huyền Thai thất trọng thiên, linh hồn cùng tâm thần cường đại hơn đến vạn lưu cảnh, phẩm chất tâm cung phi thường không tệ, có lẽ cũng được coi là Thánh phẩm tâm cũng, thế nhưng, tâm cung của ngươi càng tốt, lão phu càng cao hứng.

Nói xong, phong Lưu Vân hừ lạnh lên tiếng

- Tiểu tử ngươi cho rằng phát hiện lão phu tồn tại, thì có thể thoát được sao? Lão phu không thể lặng lẽ khống chế Chấn Linh pháp lực thủy thuộc tính của ngươi, thì cưỡng ép dung hợp, ngươi có Ngũ Hành Chân Linh pháp thể, lão phu muốn đoạt!

- Tiền bối đã quá tự tin.

Mộ hàn không sợ hãi cũng không hoảng hốt, đột nhiên mỉm cười vẫy tay một cái, một cái mâm tròn màu tuyết trắng bằng bàn tay đã xuất hiện

- Hiện tại tiền bối còn tự tin được chứ?

Đạo vân trên mâm tròn này lằng nhằng tới cực điểm, đúng là đoạt được từ chỗ Thái Thần An, Thái Thần Nguyên cùng Thái Thần Tâm hợp thành Thái vi tinh bàn

Cơ hồ khi lời nói của Mộ Hàn vừa dứt, đột nhiên tâm cung run rẩy dữ dội, tử mang phóng lớn liền bị phân tách ra thành mảnh nhỏ, trong không gian bị ngăn cách kia cũng tràn ngập tử ý.

Ngay sau đó, một cỗ khí tức khổng lồ lập tức tràn ngập trong không gian.

Giống như là đứng tại chân núi, ngẩng đầu nhìn trên cao vạn mét, khí tức nguy nga bàng bạc đập vào mặt, làm cho người đối diện hít thở không thông.

- Đây là... Thánh phẩm tâm cung?

Phong Lưu Vân liền lùi lại mấy bước, trên mặt hoảng sợ biến sắc,

- Không, không, đây cũng không phải là thánh phẩm tâm cung.. Chẳng lẽ là Tiên Phẩm Tâm cung?

- Sai, đây là Thần cung!

Trên mặt Mộ Hàn đầy vẻ vui mừng, Thái Vi tinh bàn kia khảm vào bích chướng trên Tử Hử thần cung, chẳng những có thể ngăn cho khí tức không tràn ra ngoài, mà còn giúp nội liễm khí tức. Khi Mộ Hàn lấy Thái Vi tinh bàn ra thì khí tức của Tử Hư thần cung vẫn không hề tràn ra, chỉ cuồn cuộn tuôn trào không ngừng ở bên trong.

Khí tức Thần phẩm Tâm cung, có thể làm cho bất kì kẻ nào trong Huyền Thiên vựu phải rung động.

- Thần cung?

Quả nhiên nghe được hai chữ này của mộ hàn, Phong Lưu Vân nhất thời kinh hãi nghẹn giọng,

- Thần phẩm Tâm cung? Thái Huyền thiên vực chỉ là hạ Thiên Vực , sao có thể xuất hiện Thần cung tu sĩ?

- Trước kia không có, nhưng hiện tại thì có

Đang nói chuyện sắc mặt Mộ Hàn hơi trầm xuống, Thiên anh hé miệng, hấp lực cường hoành thoáng chốc đã tiến vào trong phiền không gian bị ngăn cách kia, phô thiên cái địa mà bao trùm lấy Phong Lưu Vân

Phong Lưu Vân bị Thần cung chấn động, tâm thần thất thủ, không đề phòng thoáng cái đã bị hấp lực dẫn động.

Đợi Phong Lưu Vân hồi phục tinh thần thì đã nằm trong bụng thiên anh.

- Tốt! tốt!

Phong Lưu Vân từ trong dẫn động thoát ra, phát giác được tình canh về sau chẳng những không sợ hĩ, ngược lại còn đại hỉ, âm thanh ông ông từ phần bụng truyền ra,

- Thượng Thiên thật sự là chiếu cố lão phu, tại lão phu, tại lão phu trước khi chết đưa thân thể đưa tới Ngũ Hành Chân Linh pháp thể lại có được thần Phẩm Tâm cung, chỉ cần ngưng tụ ra Ngũ Hành Chân Linh pháp thân. Mặc dù là đến bên thượng thiên vực, lão phu cũng có thể tại đạo vân sư xưng hùng. Tiểu tử, ngươi chỉ có tu vi “huyền thai thất trọng thiên” mặc dù có Thần cung thì đã sao, chẳng lẽ có thể đem lão phu linh hồn vạn lưu thất trọng thiên tu sĩ luyện hóa?

Mộ hàn lạnh nhạt nói:

- Xem ra ngươi không biết tình huống rồi, nếu như linh hồn ngươi vẫn còn thân thể, ta thấy ngươi đương nhiên biết là phải trốn đi. Đáng tiếc là, ngươi hôm nay tất cả linh hồn đều nằm trong tâm cung thiên anh của ta, thân hình ngươi chỉ còn là một cỗ thi thể.

- Thiên anh?

Phong Lưu Vân khẽ giật mình, lúc trước hắn dùng “Tu Di thượng pháp” đem linh hồn chính mình giấu ở trong “mặc tâm thần thủy”, không dám có chút dị động, tự nhiên không phát giác ra Mộ hàn dùng cái gì để luyện hóa “mặc tâm thần thủy” rồi sau đó lập tức bị Mộ Hàn dùng lực ngăn cách, càng thất vọng đau khổ trong không gian thiên anh của mộ hàn.

Phong Lưu Vân tuy trước đó có thể là vạn lưu cảnh cường giả, khoảng cách cùng “thần cung” quá mức xa xôi, đối với nó không có quá nhiều hiểu biết. Chỉ biết Thần phẩm Tâm cung là đỉnh cao nhất, thần kỳ vô cùng, nhưng thần kỳ ở chỗ nào thì hắn cũng không rõ.

- Bình thường tu sĩ hóa võ nhập đạo, ngưng tụ ra hạt giống chân nguyên gọi là Huyền thai, mà thần cung tu sĩ lại ngưng tụ ra thiên anh, thiên anh tựa như lò luyện, bất kể linh hồn lực lương nào tiến vào đó đều hòa tan sạch sẽ.

Mộ Hàn trầm giọng nói

- Phong Lưu Vân, ngươi đang cho ta một đại cơ duyên đó, tính cả Mặc Tâm thần thủy, kể cả ngươi tu sĩ linh hồn vạn lưu cảnh cùng Mộc Linh đạo thể, hỏa linh đạo thể.

- Làm càn!

Phong Lưu Vân giận dữ

- Lão phu muốn nhìn xem đây là cơ duyên của lão phu hay là của ngươi!

Lời còn chưa dứt linh hồn Phong Lưu Vân ngưng tụ thành hình đột nhiên cấp tốc chấn động

- Hỏa linh đạo thể, hiện!

Hô lớn, một cỗ thân ảnh hỏa hồng theo thân thể Phong Lưu Vân xuất ra nóng rực

- Mộc linh đạo thể, hiện

Lại là một đạo thân ảnh thanh sắc thoáng hiện, ngay sau đó liền có những sợi thanh khí tràn ra, dung nhập “Hỏa linh đạo thể” giữa thiên cực biến thành thập cực. Hỏa tiếp mộc sinh, mộc càng thêm hưng thinh, chỉ một thoáng cỗ nhiệt lượng kia liền ngưng kết thành hỏa diễm thực chất, kịch liệt bốc lên, nơi bụng của thiên anh hóa thành biển lửa.

- Tới hay lắm, xem là hỏa linh đạo thể mạnh hay diệu long chân hỏa mạnh!

Mộ hàn hét lớn tại tâm cung, “diệu long chân hỏa” đột nhiên lao ra không thuộc tinh pháp lực quay quanh tại thượng thiên anh. Cơ hồ đồng thời, thân thể thiên anh biến thành cái phễu, thế nhưng cía phễu này lại rò rỉ ra sóng nhiệt mạnh mẽ, lớp từng lớp, liên tục không dứt.

Diệu long chân hỏa khuếch trương miệng, đem cỗ nhiệt kia hút vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.