Vũ Vương

Chương 232: Thiên Anh​




Tựa hồ chỉ một lát, thân hình kia liền dung nạp tất cả màu tím vào. Đại dương mênh mông vừa đi, hình ảnh bốn phía liền trở nên dị thường rõ ràng, Mộ Hàn phát hiện mình lại về tới tòa Tử Hư Thần Cung quen thuộc kia, trong cung điện rộng lớn, giống như có vô số ký tự cổ quái đang tới lui tuần tra.

Tò mò, Mộ Hàn lại có một loại xúc động muốn chụp những ký tự kia vào tay để cẩn thận quan sát.

Phảng phất như bị ý thức hắn ảnh hưởng, thân hình vốn nằm trên mặt đất vậy mà đứng lên, tay phải quơ ra ngoài, thoải mái bắt lấy một kí tự kỳ quái.

Oanh!

Thế nhưng nháy mắt khi hắn chạm vào ký tự, ký tự kia lại đột nhiên nổ tung lên. Nháy mắt qua đi, tất cả ký tự quái dị rời rạc trong Tử Hư Thần Cung đều như bị ảnh hưởng, một cái nối một cái nổ tung, hóa thành quang mang tím óng ánh lốm đa lốm đốm lao về phía hắn.

Sau một khắc, Mộ Hàn liền cảm giác như có vô số tin tức như sóng to gió lớn tuôn ra mà vào, đầu như muốn nổ tung lên.

Ý thức vốn vốn mơ mơ hồ hồ của Mộ Hàn bị trùng kích như vậy liền thoáng cái triệt để hôn mê.

Khu vực trung tâm Chiến Hồn Điện.

Trong cung điện rộng lớn, bức họa ở giữa bọn người Cố Tranh ngày càng rõ ràng, ngọn núi sừng sững, dòng suối róc rách, trông rất sống động, giống như muốn từ trên mặt đất bay lên vậy.

- Nhiều nhất nửa ngày nữa, phong ấn này liền có thể giải khai.

Trên mặt Cơ Vân Yên nổi lên chút vui vẻ

Tâm tình của nàng đã dễ dàng hơn rất nhiều. Đúng lúc này, linh hồn lực lượng khắp toàn bộ Chiến Hồn Điện đều trở nên mỏng manh hơn rất nhiều, nhưng sau một lúc đã khôi phục lại bình tĩnh.

- Nhị tỷ, ngươi nghe!

Đúng lúc này, Cơ Vân Trúc đột nhiên lên tiếng.

Chợt, liền có một hồi tiếng cót kẹtzz, cót kẹtzz truyền đến, người từng đến Vực Giới Sát Tràng đều biết, đây là tiếng vang khô lâu quỷ tiết ma sát phát ra.

Cơ Vân Yên hơi thu dáng cười, hừ lạnh nói:

- Mấy tên Quỷ Tướng kia rốt cục không kiềm chế được nữa, lại dám ngấp nghé ‘ Thiên Hồn Quả ’, thật sự là tự tìm đường chết.

Đang khi nói chuyện, Cơ Vân Yên xếp bằng trên đất liền vươn người đứng dậy, U Minh Quỷ Tán trong lòng bàn tay thoáng hiện.

Giờ phút này, Chiến Hồn Điện phạm vi mấy ngàn thước đã sôi trào lên, khô lâu ở ba mặt đông, tây, bắc như thủy triều vọt tới khu vực trung tâm.

^^^^^^

Sâu trong địa đạo, linh hồn lực lượng hội tụ mà đến sớm đã tán đi, thân ảnh bị che lấy của Mộ Hàn liền hiển lộ ra rõ ràng. Cách hắn không xa, gốc Thiên Hồn Thụ trên Động Huyền Thiên Hồn Đài tràn ra hồng mang càng thêm đầm đặc, chiếu cho mảnh không gian này như mộng ảo.

- A...!

Nhẹ nhàng kêu một tiếng, Mộ Hàn đột nhiên mở mắt.

Đảo mắt đánh giá bốn phía, Động Huyền Thiên Hồn Đài, Thiên Hồn Thụ, địa đạo. . . Cảnh tượng quen thuộc đập vào ánh mắt, sắc mặt Mộ Hàn lập tức trở nên có chút mờ mịt.

Hắn cảm giác mình như mới từ trong một mộng cảnh vô cùng dài dằng dặc tỉnh lại vậy.

Ở trong mộng, hắn thấy được vô số hình ảnh khiến cho người kinh hãi, có một nam tử khôi ngô, một đao ra tay, liền giết chết địch ở ngoại vực vô hạn xa xôi; có một cô gái xinh đẹp, chỉ chụp chưởng xuống, liền thu lấy nhất hải chi thủy. . . Tựa hồ vượt qua ngàn vạn năm, hắn rốt cục đi tới Tử Hư Thần Cung.

Sau khi tiến vào cung điện, rồi lại bị tử sắc huyết hải vây quanh, nhận hết khổ sở.

Qua hồi lâu, thống khổ tiêu trừ, biển máu biến mất, cung điện lần nữa hiện ra, trong điện lại tràn ngập vô số ký tự quái dị. Hắn vốn chỉ tò mò bắt lấy một ký tự, nhưng còn chưa kịp quan sát, chẳng những ký tự trong tay bạo tán ra, mà các ký tự khác cũng đều kíp nổ.

Sau đó hắn liền hoàn toàn hôn mê.

Kinh nghiệm trong mộng, thức tỉnh lại vẫn rõ mồn một trước mắt, không có chút nào quên đi, phảng phất như tất cả đều xảy ra chân thật trước mắt vậy.

Đến tột cùng là thật hay huyễn?

Mộ Hàn nhẹ nhàng nỉ non, tâm thần vô ý thức đắm chìm trong Tâm Cung.

Ngay lập tức qua đi, Mộ Hàn liền lắp bắp kinh hãi. Một giấc chiêm bao tỉnh lại, Tử Hư Thần Cung của hắn lại mở rộng gần gấp đôi, Huyền Thai ngưng tụ trong Tử Hư Thần Cung đã biến mất, thay vào đó là một thân ảnh màu tím nho nhỏ ngồi xếp bằng, phấn điêu ngọc mài, hình dáng tướng mạo hoàn toàn giống Mộ Hàn.

Thiên Anh!

Tồn tại vốn nên hoàn toàn lạ lẫm này lại mang đến cho Mộ Hàn một loại cảm giác quái dị cực kỳ quen thuộc, trong đầu rõ ràng như phản xạ có điều kiện nhảy ra hai chữ này.

Mộ Hàn cực kỳ kinh ngạc, cơ hồ ý niệm khẽ động, liền biết được tin tức có quan hệ đến Thiên Anh.

Thiên Anh, đúng là linh tính của bản thân Tử Hư Thần Cung dung hợp với Huyền Thai và linh hồn hắnt, ở trong Tử Huyết Nguyên Hải hai nghén mà thành.

Thiên Anh này, chính là Huyền Thai hiện giờ của Mộ Hàn.

- Vậy ‘ Tử Huyết Nguyên Hải ’ là cái gì?

Mộ Hàn chỉ vừa nghi hoặc, lại có một ít tin tức từ sâu trong trí nhớ Mộ Hàn hiện ra. Mộ Hàn không ngừng dò xét trong trí nhớ đột nhiên nhiều ra được những tin tức này, kinh hãi trên mặt càng ngày càng đậm. Nhưng đến cuối cùng, kinh hãi đã bị kích động và cuồng hỉ thay thế.

Cảnh trong mơ kia đều thật sự.

Ước chừng một phút đồng hồ sau, Mộ Hàn mới hở ra một hơi thật dài.

Thì ra, Linh Hư Động Thiên chính là dung hợp trong Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn.

Sau khi Tử Hư Thần Cung hấp thụ đủ mức lực lượng, liền sẽ tự động khai mở Linh Hư Động Thiên, dẫn linh hồn Mộ Hàn vào. Mà những bức họa linh hồn Mộ Hàn thấy khi tiến vào Linh Hư Động Thiên chính là hình ảnh các chủ nhân tiền nhiệm của Tử Hư Thần Cung.

Trong Thiên Vực thế giới, Tâm Cung cũng có phân ra phẩm cấp.

Thần Cung cấp cao nhất khác với Tâm Cung của hắn. Tâm Cung còn lại đều là do nhân thể tự hành diễn sinh mà ra, nhưng Thần Cung lại là đời đời truyền thừa xuống.

Tựu như Tử Hư Thần Cung này--

Sau khi tiến vào Linh Hư Động Thiên, dung hợp Tử Huyết Nguyên Hải trong Động Thiên, huyết mạch Linh Hư tộc liền được triệt để kích phát ra, sau đó dùng linh tính Tử Hư Thần Cung trải qua vô số năm thai nghén ra làm nguyên, dung hợp với Huyền Thai và linh hồn của bản thân người thừa kế liền ngưng tụ ra Thiên Anh.

Thân thể màu tím Mộ Hàn thấy trong mộng chính là Thiên Anh đang xếp bằng trong Tử Hư Thần Cung.

Lúc Thiên Anh xuất hiện chín lần biến hóa cũng là lúc Tử Hư Thần Cung tróc ra khỏi cơ thể, truyền thừa cho hậu đại.

Như vậy tính toán xuống, ở trước ta, chỉ có sáu người thành công dung hợp qua ‘ Tử Hư Thần Cung ’, mà ta chính là người thứ bảy. Thần Cung này có thể đời đời truyền thừa, không biết nó lúc ban đầu là từ đâu đến!

Truyền thừa ‘ Tử Hư Thần Cung ’ lại phải cần điều kiện thế nào, nghĩ đến có được ‘ Ngũ Hành Chân Linh pháp thể ’ chỉ là một trong các thể chất có thể dung hợp Thần Cung.

Mộ Hàn tâm niệm thay đổi thật nhanh, trong những tin tức kia, hắn cũng không tìm được đáp án. Chỉ suy nghĩ một lát, hắn liền không nghĩ nhiều nữa, một lần nữa dời lực chú ý vào cơ thể mình


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.