"Cực Đạo cung ra tay nhanh như vậy?" Tiêu Diệp nghe vậy khẽ cau mày.
Đối với Cừu Đoạn Thiên là có đánh cờ, hắn xác thực không có để ở trong lòng.
Chỉ là hiện nay xem ra, Cừu Đoạn Thiên xác thực là ở nhằm vào hắn, cùng với hắn Vũ Cực môn a, ra tay quá nhanh.
"Hơn nữa Diệp Tử, ta nghe nói Cực Đạo cung lần này ra tay, còn dùng bí thuật đã khống chế trong đó không ít Vũ Giả, hơn nữa còn cướp đoạt những này nhị lưu thế lực bên trong hết thảy thiên tài địa bảo."
"Tiếp tục như vậy, Cực Đạo cung thực lực sẽ nhanh chóng tăng cường, nói không chắc chẳng mấy chốc sẽ đối với nhất lưu thế lực ra tay, chúng ta Vũ Cực môn có muốn hay không, cũng phát động chiến tranh, cấp tốc chiếm đoạt địa bàn?"
Đông Hoàng hoàng tử hỏi, trên mặt mang theo vẻ ưu lo.
"Tạm thời không cần." Tiêu Diệp trong mắt tinh mang lóe lên, chậm rãi nói rằng.
Hắn nửa năm sau mới sẽ đi tới sư môn.
Nửa năm này thời gian, ngoại trừ làm bạn người nhà cùng tu luyện ở ngoài, đúng là có thể chú ý xuống Cực Đạo cung hướng đi.
Nếu như Cực Đạo cung thật sự quá phận quá đáng, hắn không ngại ra tay.
"Được."
Đối với Tiêu Diệp, Đông Hoàng hoàng tử bất đắc dĩ cười khổ, sau đó cùng Tiêu Diệp một bên trò chuyện, một bên hướng về Thiên kiếm thành bay đi.
Biết được Tiêu Diệp tám vị nửa bước Đại Đế sư huynh, cũng đã rời đi, Đông Hoàng hoàng tử đúng là có chút thất vọng.
Trải qua ngọn lửa chiến tranh tàn phá, Thiên kiếm thành đã hoàn toàn bị phá hủy, nguyên bản bị giam cầm ở Thiên kiếm trong thành, tu vi bị phế đi đời trước thiết huyết đế tử, đều bị năng lượng kinh khủng dư âm cho đánh chết.
Lúc này, Vũ Cực môn đông đảo Vũ Giả đều đang bận rộn, một lần nữa xây dựng thành trì, khí thế ngất trời, mỗi cái Vũ Giả đều tâm tình tăng vọt, một bộ bách phế ở lại hưng cảnh tượng.
Thái Nhất Thánh cung cung chủ, mang theo Thái Nhất Thánh cung Vũ Giả, cũng đang giúp đỡ trùng kiến Vũ Cực môn.
"Tiêu Diệp môn chủ!"
"Bái kiến Tiêu Diệp môn chủ!"
...
Đồng thời, tới rồi quan chiến khắp nơi Vũ Giả, đều vẫn chưa rời đi, mà là sắc mặt thấp thỏm lưu lại, còn có một chút phụ cận tông phái thế lực Vũ Giả tới rồi.
Nhìn thấy Tiêu Diệp bay trở về, bọn họ đều vội vã cung kính hành lễ.
Liền ngay cả một ít bối phận cực cao lão cổ đổng, đều không ngoại lệ.
Bây giờ Tiêu Diệp, tuyệt đối là chúa tể một phương, có tư cách tiếp thu bọn họ hành lễ.
"Chúng ta Vũ Cực môn bị đại nạn thời điểm, không gặp các ngươi ra tay giúp đỡ, chờ chúng ta Vũ Cực môn bình định chiến tranh, các ngươi liền muốn cùng chúng ta Vũ Cực môn kết thành liên minh, muốn thu được chúng ta Vũ Cực môn che chở sao?"
Không cần Đông Hoàng hoàng tử giải thích, Tiêu Diệp nhìn thấy những võ giả này vẻ mặt, liền đoán được rất nhiều, trên mặt nhất thời hiện lên cười lạnh trào phúng.
Lòng người đã là như thế.
Thêm gấm thêm hoa nhiều người, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi ít người.
Làm thiết huyết đế vực hướng về bọn họ Vũ Cực môn, giơ lên đồ đao thời điểm, ngoại trừ Thái Nhất Thánh cung ở ngoài, những thế lực này đều đối với Vũ Cực môn kính sợ tránh xa, khác nào tránh né ôn thần.
Hiện tại, nhưng muốn tìm kiếm bọn họ Vũ Cực môn che chở?
Thực sự là buồn cười.
Tiêu Diệp lời nói, ở giữa không trung truyền ra, nhất thời để những võ giả này, đều là hổ thẹn không chịu nổi, hận không thể có thể tìm một chỗ chui vào.
Mà Tiêu Diệp cũng không để ý đến những người này, đi cùng Băng Nhã hội hợp.
Vũ Cực môn chiến hậu trùng kiến phi thường cấp tốc, dù sao Vũ Cực môn bên trong cường giả đông đảo, nắm giữ dời sông lấp biển sức mạnh, mới quá khứ vẻn vẹn hai ngày thời gian, Thiên kiếm thành đường viền, liền lần thứ hai sừng sững ở đại địa bên trên.
Đến Vũ Cực môn vũ cực phủ cùng vũ cực điện, càng là ngay lập tức được chữa trị.
"Diệp nhi, ông trời có mắt, để ba người chúng ta xương già, còn có thể gặp ngươi lần nữa."
"Diệp nhi, ta liền biết ngươi nhất định sẽ bình an vô sự."
"Ha ha ha, ca, ngươi dĩ nhiên có nhiều như vậy nửa bước cấp bậc đại đế sư huynh, ta nhưng là đều nghe nói nha."
...
Hai ngày sau, Tiêu Dương, La Mai Lan, Tiêu Phàm, ba vị trưởng thôn cuối cùng cũng bị nhận trở về.
Bọn họ là bị Băng Nhã, cho mạnh mẽ đưa đi, bọn họ liều mạng chống lại, muốn cùng Vũ Cực môn cùng chết sống, thế nhưng cũng vô dụng.
Lúc này nhìn thấy Tiêu Diệp, tự nhiên đều là kích động không thôi, không nói cẩu cười Tiêu Dương, mắt hổ rưng rưng, đồng thời lại rất vui mừng.
Dưới cái nhìn của hắn, có thể nói hủy thiên diệt địa kiếp nạn, lại bị Tiêu Diệp hóa giải, bây giờ Tiêu Diệp, đã đứng bọn họ không thể nào tưởng tượng được độ cao.
Đặc biệt Tiêu Phàm, nhìn về phía Tiêu Diệp trong ánh mắt, tràn ngập sùng bái.
Hắn người ca ca này, đã trưởng thành lên thành một phương cự phách.
"Cha mẹ, đệ đệ, ba vị trưởng thôn, từ nay về sau, các ngươi ở toàn bộ Chân Linh đại lục, cũng sẽ không bao giờ chịu đến bất luận người nào bắt nạt."
Tiêu Diệp mặt tươi cười tiến lên nghênh tiếp, nội tâm dâng lên dòng nước ấm.
Hắn liều mạng tu luyện, ngoại trừ theo đuổi chính mình võ đạo ở ngoài, không phải là vì có thể cho mình người nhà, đẩy lên một thế giới sao?
Hiện tại hắn làm được, cố gắng trước đó trả giá, đều là đáng giá.
"Ca, cái kia Cực Đạo cung thiếu cung chủ, bảo là muốn phát động chiến tranh, cùng ngươi Vũ Cực môn triển khai đánh cờ, bọn họ đã động thủ, ngươi Vũ Cực môn làm sao còn không hành động đây?"
Đoàn người trở lại vũ cực phủ gặp nhau, Tiêu Phàm liền vội vàng hỏi.
"Chẵng lẽ hắn muốn cùng ta triển khai đánh cờ, ta liền nhất định phải đáp ứng không?" Tiêu Diệp khẽ mỉm cười nói.
"Ca, ta nhưng là nghe nói, ngươi Vũ Cực môn mạnh mẽ như vậy, so với tứ đại đế vực còn lợi hại hơn, có thể nhân cơ hội sẽ quét ngang, quân lâm thiên hạ, mở rộng địa bàn, đem Trung Châu mười tám vực đều nắm giữ trong lòng bàn tay a, này nhiều uy phong."
"Từ cổ chí kim, có thể làm được quân lâm thiên hạ, cũng là bốn vị Đại Đế a."
Tiêu Phàm chưa tới kêu lên.
"Tiểu Phàm, ca ca ngươi có chính mình dự định, đừng loạn nghĩ kế." Tiêu Dương trừng Tiêu Phàm một chút, nhất thời để tất cả mọi người cười ha ha lên.
"Có điều... Diệp nhi, Cực Đạo cung đã cấp tốc ra tay rồi, chẵng lẽ ngươi thật sự không dự định động thủ sao?"
Tiêu Thiên hùng ánh mắt nhìn về phía Tiêu Diệp, tò mò hỏi.
"Tạm thời không có ý định này, cái này thiên hạ, đối với ta mà nói không có bất kỳ sức hấp dẫn, mục tiêu của ta là trở thành nửa bước Đại Đế cùng với chân chính Đại Đế."
Tiêu Diệp hờ hững nói rằng, để mọi người hơi sững sờ.
Cũng đúng!
Tiêu Diệp lòng ôm chí lớn, chỉ cần có thể trở thành Đại Đế, tự nhiên sẽ quân lâm thiên hạ, chịu đến thế nhân kính ngưỡng.
"Diệp nhi, chúng ta Tiêu gia thôn có thể xuất hiện nhân vật như ngươi, coi như ngươi cuối cùng không có trở thành nhân tộc Đại Đế, lão già ta cũng có thể mỉm cười cửu tuyền."
Tiêu Thiên hùng ngửa đầu cười to.
Sau đó hai ngày, Cực Đạo cung hướng đi càng ngày càng nhiều lần, làm cho cả Trung Châu đều lòng người bàng hoàng, ngọn lửa chiến tranh thiêu cả bầu trời, mà Tiêu Diệp nhưng là tâm tình khoái trá làm bạn người nhà.
Thế nhưng Băng Nhã, giữa hai lông mày vẻ ưu lo, nhưng càng ngày càng dày đặc.
Ở Tiêu Diệp truy hỏi bên dưới, Băng Nhã cuối cùng mở miệng.
"Ta tuy rằng đã phản lại Băng Tuyết Cung, thế nhưng đối với Băng Tuyết Cung, vẫn có cảm tình."
"Ta nghe nói, đã có Cực Đạo cung Vũ Giả, ở tuyết vực hiện thân, ta không muốn để cho ngươi làm khó dễ, vì lẽ đó..." Băng Nhã muốn nói lại thôi.
"Đứa ngốc!"
Nhìn thấy Băng Nhã dáng vẻ, Tiêu Diệp trong lòng bay lên nhu ý, đem Băng Nhã ôm vào trong ngực.
"Nếu như ngươi muốn, ta theo ngươi đi tuyết vực đi một chuyến, dù sao Băng Tuyết Cung xác thực bồi dưỡng quá ngươi." Tiêu Diệp mỉm cười nói.
"Thật... Thật sự?"
Băng Nhã nghe vậy thân thể mềm mại run lên, trong đôi mắt đẹp mây mù bốc lên, mừng rỡ không ngớt.