Vào trong bụng của long, đối với Sở Nam mà nói đây không phải là lần đầu, tuy nhiên đây lại là mạng long
vô cùng quỷ dị.
Tuy nhiên Sở Nam tiến vào bên trong, những khổ vệ kia cũng chạy trốn khó khăn, vì trước khi vào thì Sở
Nam đã niệm lên Âm Dương hỗn loạn, mặc dù chỉ là một chiêu đơn giản, Sở Nam vẫn chưa sánh được với
Âm Dương Tử, nhưng Sở Nam vượt qua hủy diệt chi kiếp, cũng có năng lượng trong người, không ngừng
rèn luyện thực lực so với trước chỉ có hơn chứ không kém.
Tin tức của Sở Nam nhận được trong nháy mắt, Tiêu gia đã tỉ mỉ bồi dưỡng được khổ vệ, mất đi sức chống
đỡ, thân thể rơi xuống đất, về phần Tiểu Hắc, Tiểu Hắc chỉ cần trừng mắt một cái là bọn họ bị cuồng
phong cuốn đi như rơm rạ.
Mà lúc này Sở Nam bỗng nhiên lóe lên một suy nghĩ, một thần lực từ năng lượng phát ra, hắn cầm lấy quải
trượng nhọn hoắt, phát ra mạng lực xuyên tới, trước mặt liền xuất hiện một sắc đồ vô hình, mà từ sắc đồ
này đã ngưng tụ thành một con rồng.
Long bên trong long.
Sở Nam đi vào trong bụng của long, quái nhân cũng thấy, hắn vô cùng mừng rỡ:
- Tự chui đầu vào lưới, đúng là không biết sống chết, dám cùng với mạng long so với nhau, đúng là
không biết giữ mạng.
Ở bên trong Sở Nam cảm thấy sông núi, dòng sông cỏ cây còn có nhân loiaj ma thú đang tồn tại mạng.
- Mạng của bọn họ làm sao bị nhu hợp lai một chỗ.
Sở Nam suy tư:
- Mạng Long là do nhiều như vậy mà tổ hợp lại, vậy điều này có phải nói là, mệnh long tướng cũng bị
Mạng Long thôn phệ.
Sở Nam là người cả gan làm loạn, lại ỷ mạng mình không thuộc nơi này cho nên có ý niệm trong đầu dĩ
nhiên không buông tha, dùng mạng lực của mình tạo thành mạng long, thôn phệ lên mạng long đại lục
mạng long này.
Đại lục mạng long thật sự quá lớn, Sở Nam nuốt chửng hồi lâu mới được một chút, tuy nhiên Sở Nam lại
phát hiện, hắn thôn phệ đại lục chi mệnh, có thể chân chính dung hợp.
- Thật là kỳ quái.
Sở Nam chui vào thật lâu, nhưng cảm thấy càng chui xuống thì càng giống như vô tâ.
- Mạng Long chi bụng, không gian thời gian, mạng.
Đang nhớ tới, Sở Nam đột nhiên thấy phía trước có một hạt châu nhỏ.
Hạt châu nhỏ cùng với Mạng long này có màu sắc hoàn toàn không giống nhau, thoạt nhìn thì bình
thường Sở Nam cũng không biết đó là thứ gì tuy nhiên theo phản xạ có điều kiện, Sở Nam vẫn vươn tay ra
hái lấy hạt châu.
Nhưng hạt châu này cũng không dễ mà lấy được như vậy, Sở Nam cảm thấy bàn tay của mình có một
mảng lá cây bao lấy, dĩ nhiên đây là cảm giác nhưng nó lại chân chính tồn tại.
Đặc biệt là hạt châu này còn công kích muốn hút lấy mạng lực của Sở Nam.
- Thôn phệ ta?
Sở Nam không sợ nhất chính là thôn phệ, hắn mặc kệ rồi nói:
- Mạng của ta không dễ nuốt như vậy đâu.
Để cho hạt châu nuốt một phen, Sở Nam liền triệt hồi, tiếp tục đi về phía trước, tuy nhiên hạt châu này
không buông tha, Sở Nam liền cười:
- Ta muốn đi ngươi muốn ngăn cản sao?
Sở Nam trực tiếp đánh về phía sau, ngăn hạt châu lại, tiếp tục hướng về phía trước mà đi tới.
Quả nhiên ở phía trước vừa gặp phải hạt châu Sở Nam lại làm như trước.
Càng đi hạt châu càng nhiều, Sở Nam trải qua tám mươi mốt hạt, hắn ngưng tụ ra một cái mạng long nho
nhỏ, móng vuốt không có, nhưng đuôi rồng thân thể đã hiện ra không ít.
Sở Nam tiếp tục đi thì thấy rằng những hạt châu phía trước vẫn còn.
Hắn đi nửa canh giờ đã thu được hai trăm tám mươi hạt, Sở Nam nhíu mày lại, lúc này hắn cũng biết hạt
châu đối với Mạng Long có phần rất quan trọng.
Những thứ này mạng lực rốt cuộc có bao nhiêu?
Sở Nam tự hỏi mình, tuy nhiên cũng không dây dưa, hắn ngó chừng rồi đọc"
- Trước có tám mươi viên, sau có hai trăm tám mươi ba viên tổng cộng ba trăm sáu mươi tư viên, ba trăm
sáu mươi tư, còn một đầu rồng, có ý gì?
- Ba trăm sáu mươi bốn.
Ba trăm sáu mươi lăm chính là long đầu.
- Nơi này hẳn là còn một hạt châu.
Sở Nam tỉ mỉ tra được, lúc hắn tra được thì quái nhân đã nhìn thấy dị trạng của đại lục mạng long, thì thầm:
- Long chi mệnh, thiên chi mệnh long, không đúng, là ai phá hủy?
Vừa nghĩ thế, Linh Vân sư tôn đối với Sở Nam càng không tin nổi.