Sở Nam hỏi nhiều vấn đề nhưng vấn đề này khiến cho Sở lão ma giật mìn mà u mê.
Suy nghĩ một hồi y liền nói:
- Phân chia thế nào thật không biết là do ai chế định.
- Vậy là đủ rồi.
- Đủ rồi.
Sở lão ma nghi hoặc:
- Không biết cũng đủ rồi sao?
Thật ra Sở Nam vốn tưởng rằng Sở lão ma sẽ trả lời thật nhanh là do ước định mà thành không ngờ Sở lão ma cũng không biết, xem ra phân chia tu vi này có huyền cơ ghê gớm.
Không cần biết là huyền cơ gì chỉ cần có huyền cơ là đủ rồi.
Sau khi hỏi xong Sở Nam nhìn bọn họ đang tế luyện, Sở Nam cũng không quấy rầy, nhìn ở lão ma nói:
- Sở gia cũng có không ít năng lượng, ta muốn hai phần ba trong đó.
- Được.
Sở lão ma lập tức để cho Sở gia gia chủ đi làm, chỉ chốc lát sau, bọn họ đã mang hai phần ba tài nguyên tới.
- Công tử lấy nhiều năng lượng vậy làm gì?
- Đơn giản là vì một chữ nghịch.
Sở Nam biết Sở lão ma hỏi gì, hắn nhàn nhạt trả lời:
- Bằng thực lực của các ngươi không phải là không biết bên môn phái Trường Sinh bỗng nhiên mất rất nhiều tinh thần nguyên thạch.
Nói xong Sở Nam ném ra một đống tinh thần nguyên thạch, còn có ngũ thần nguyên thạch, xếp thành một ngọn núi nhỏ khiến đám gia chủ phải ngây người.
Trong lúc bọn họ còn kinh sợ thì Sở Nam lại nói:
- Sở lão ma huynh đệ của ta trước hết cho ngươi chiếu cố, ta đi Đại Đạo Tông một chuyến.
- Công tử ta đi theo ngài.
Sở lão ma hoàn hồn vội nói, thân ảnh của Sở Nam liền lóe lên rồi cất tiếng:
- Không cần ngươi ở lại, chờ ta lấy đầu lão cẩu xong đã.
Thanh âm vang lên xong, Sở Nam đã ôm tiểu Hắc biến mất trong khoogn gian vô tận
Một đường xuyên qua, Tiểu Hắc ở trên đường gặp quái sự, ánh mắt của Sở Nam liền nhanh chóng phát ra các tia sang, dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Đại Đạo Tông, đồng thời Sở Nam cũng suy nghĩ nghiên cứu về Truyền Tống trận.
Trên đường đi Âm Dương của Sở Nam thanh đạm một hồi, đặc biệt là âm dương cùng với một đám trưởng lão, phản ứng đầu tiên của bọn họ không phải báo thùa mà là muốn chạy trốn.
Bên Đại Đạo tông quả nhiên như suy đoán của Sở Nam, Tiêu gia đã rút hết lực lượng mặc dù phái ra một đội khổ vệ nhưng vẫn còn kém,
Đại đạo tông ở đại lục dĩ nhiên không phải là tông môn có thực lực thấp, cường lực phá hủy cũng phải tốn rất nhiều thời gian, dù sao thì phá hủy đại đạo tông cũng không phù hợp với ý đồ của thiên tử.
Quái nhân cưỡi điểu dùng thời gian ba ngà ba đêm ngó qua đại lục một lần mới động thủ, mà lần này hắn động thủ cũng rất kỳ quai, ở chỗ này tiếp theo là vực sâu, mà hiện ra khe sâu, còn có tượng đá.
Những thủ đoạn này tuy nó là kinh người nhưng cũng vô cùng bình thường, người của Tiêu gia không thể giải thích được, bởi vì quái nhân đến còn mang theo mật lệnh của Tiêu gia, để cho bọn họ tất cả phải nghe theo phân phó của quái nhân.
Chớ nói người của Tiêu gia không giải thích được mà người của Đại Đạo tông càng không giải thích được.
Linh Vân tổ sư cau mày sau khi bói toán một phen cũng không ra điều cụ thể,. Lúc này liền hỏi Cảnh Long:
- Ngươi có nguyện ý bỏ cơ nghiệp đại đạo tông đi tìm chỗ khác?
Ngôn Cảnh Long không hiểu mà hỏi lại:
- Có nguy hiểm gì.
- Không biết.
Nghe Linh Vân sư tôn trả lời Ngôn Cảnh Long dĩ nhên lúc đó không muốn từ bỏ cơ nghiệp của Đại Đạo Tông.
Ngôn Cảnh long khồng đồng ý sư tôn của Linh Vân liền nói:
- Ta biết ta cũng không xen vào nhưng ta sẽ mang Linh Vân đi.
Đối với yêu cầu của sư tôn Linh Vân Ngôn Cảnh Long cũng không ngăn trở mà còn dẫn người đi hộ vệ.
- Chẳng lẽ ngươi không sợ chết sao?
- Sở Nam nói đã tới thì nhất định sẽ tới.
Linh Vân lúc này nhớ tới hình ảnh của Sở Nam ở Nam Cung gia tử cứu nàng, Linh Vân sư tôn nói:
- Cho dù hắn tới cũng không giải cứu được đại nạn này.
- Ta tin tưởng hắn.
Linh Vân bình tĩnh nói, không có lý do gì, nàng tin tưởng Sở Nam, Linh Vân nhìn mẫu thân bên cạnh, lại nhìn sư tôn quỳ trên mặt đất mà khấu đầu:
- Sư tôn những năm gần đây không có người đệ tử sớm chết sư tôn có lệnh về đệ tử vốn cùng đi nhưng đệ tử rất nhớ hắn xin sư tôn thành toàn.
Linh Vân sư tôn lạnh lùng suy nghĩ, sau đó lại nói:
- Được ta ở lại xem tên tiểu tử kia có khả năng gì.