Võng Du Chi Thanh Thành Kiếm Tiên

Chương 422 : Cấm pháp uy năng




Tổng cộng có hơn mười cái Lôi Đình ký tự bay ra, từng cái Lôi Đình ký tự thoát ly khỏi Thiên Đô kiếm quang sau thì hóa thành một chi trăm trượng Lôi Long.

Ở trong không trung gào thét một hồi, bộc phát ra một tiếng nổ sau, hướng một cỗ Thượng Cổ kiếm trang khôi lỗi lao đi.

Ầm ! Ầm ! Ầm ! Mỗi một khoả Lôi Đình ký tự dễ dàng phá hủy một cỗ Thượng Cổ kiếm trang khôi lỗi, lập tức nát vụn không còn sót lại cái gì.

Mà tinh thần ký tự thoát khỏi Minh Hà kiếm quang sau, thì nhanh chóng tán ra, lập tức mỗi cái ký tự đều to như phòng ốc lớn nhỏ, nổ vang hướng còn lại Thượng Cổ kiếm trang khôi lỗi lao đi.

Nhất sáng chói tinh quang, từ trong đám tinh thần ký tự chính giữa tán ra.

Chỉ nghe thấy Vù....Vù !, hơn mười cái tinh thần ký tự phân ra oanh kích vào từng chi Thượng Cổ kiếm trang khôi lỗi, sau một tiếng nổ lớn chỉ thấy tro bụi mù mịt khắp nơi.

“ Oa ! Tốt mãnh liệt ! “

Diệp Vinh nội tâm ba đào mãng liệt, Thiên Đô thần cấm cùng Minh Hà bá cấm uy năng rõ ràng cho thấy những thứ này Thượng Cổ kiếm trang khôi lỗi còn chưa đủ mạnh mẽ, chưa thể hiện hết được. Nhưng chỉ biểu hiện ra bề ngoài uy lực, cũng đã đủ làm hắn kinh hồn táng đảm.

“ Chi là sơ cấp cấm pháp thôi, uy lực đã như vậy, không hiểu mạnh nhất vô thượng cấm pháp thì sẽ như thế nào ! “

Cấm pháp mỗi cấp bậc, tu luyện lên uy lực đều khác biệt, đặc biệt càng về sau chênh lệch càng lớn.

Sơ cấp cấm pháp tu luyện đến mười tầng, đại khái tương đương bàng môn cấm pháp tầng năm uy lực;

Mà bàng môn cấm pháp tu luyện đến mười tầng, thì là tinh diệu cấm pháp tầng năm uy lực.

Cứ như vậy suy ra, thì có thể nhìn ra cao nhất vô thượng cấm pháp cùng thấp nhất sơ cấp cấm pháp ở giữa cực lớn khoảng cách, không biết tu luyện đến tầng mấy mới có thể bù đắp chênh lệch.

Mà cấm pháp tầng hạn mức cao nhất, tuy so với bình thường đạo pháp cao hơn nhiều, nhưng vẫn có thêm hạn mức cao nhất.

Ở mọi người tu luyện đến viên mãn thời điểm, một cái vô thượng cấm pháp uy lực đoán chừng là sơ cấp cấm gấp mười rồi.

“ Quá xa, quá xa, lúc này sao nghĩ đến vô thượng cấm pháp làm gì chứ ! “

Diệp Vinh cười khổ, ngay cả Thanh Thành bên trong tất cả bảy đại cấm pháp, cũng không có Vô Thượng cấp cấm pháp bong dáng, thì có thể nhìn cao nhất cấm pháp hiếm hoi cỡ nào.

Tất cả Thượng Cổ kiếm trang khôi lỗi đã bị giải quyết hết, cuối cùng nguy cơ đã được giải trừ.

Kiểm tra lại nhân số, đại khái treo mất hai mươi người, vẫn có thể tiếp nhận con số.

“ Lô-cốt rồi ! Nhất Kiếm, ngươi vừa nãy là cái gì thủ đoạn ? Dùng lại ta xem, Nghịch Thủy Hàn một kích mạnh nhất cũng không bằng a ? Ngươi có mạnh mẽ như vậy thủ đoạn, lại còn muốn dẫn theo nhiều người làm gì, có thể dựa vào một người lấy ra bảo vật nha ! “

Túy Ngọa Đan Thanh như súng liên thanh bắn ra một loại câu hỏi, từ lúc đi theo Nhất Kiếm Khô Vinh, tận mắt chứng kiến nhiều việc làm hắn rung động không thôi.

Tuy đã đoán ra Nhất Kiếm Khô Vinh thực lực tiến bộ rất nhiều, nhưng vừa nãy Thiên Đô thần cấm cùng Minh Hà bá cấm, vẫn vượt quá khỏi sức tưởng tượng của hắn.

Diệp Vinh mỉm cười không nói, chỉ huy thành viên thu thập trên mặt đất tinh thể tài liệu.

Thực lực của hắn có mạnh mẽ thế nào, mà không có đẳng cấp cao thuyền hạm, làm sao có thể đi xa như vậy đến được đây.

Một đường ở đẳng cấp cao thuyền hạm gặp qua bao nhiêu nguy hiểm, gặp phải trên biển vòi rồng đều là sinh tử sự tình, nếu ngự kiếm phi hành không nói hao tốn thời gian rất dài..., gặp phải nguy hiểm thời điểm, sống sót cơ hội còn thấp hơn.

Huống chi, Thanh Đế Minh thành viên ở Cự Kiếm bảo khố tuy phát ra tác dụng không rõ rệt, nhưng quan trọng hơn chính là tạo cho bọn hắn một cái rèn luyện cơ hội.

Vĩnh viễn quang quẩn ở Đà giang thuỷ vực, ít khi gặp phải nguy hiểm địa phương, làm sao có thể để bọn hắn tiến bộ được.

Cao thủ, cũng cần phải trải qua sinh tử mà dần dần tiến bộ, không phải chỉ một lần là xong.

“ Mọi người nghe ta nói đây, tầng cuối cùng bên trong nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, ta đã đem Không Kiếm bảo khố tình hình nói cho các ngươi, nhưng không thể chắc chắn đảm bảo tính mạng mỗi người. Các ngươi nhất định phải nghe theo chỉ huy của ta, không nên mạo muội tiến vào, tránh xúc động cái gì cấm chế... “

Diệp Vinh tập trung tất cả Thanh Đế Minh thành viên, sau đó cẩn thận dặn dò.

Lần trước Cực Lạc Phật Quốc đội ngũ tiến vào bên trong kiếm trủng, từ rất nhiều Thiên bảng cường giả trong trận, thoáng một phát bỏ mạng gần một nửa.

Tuy nguyên nhân chủ yếu do Cực Lạc Phật Quốc cao tầng cố ý không đem tình hình thực tế nói trước, để mọi người chuẩn bị, nhưng Vạn Kiếm bạo phát uy lực quả thật quá kinh người, Thanh Đế Minh thành viên thực lực lại yếu hơn, nếu gặp phải giống vậy sự tình tổn thất chắc chắn thảm trọng.

Hơn nữa phiền toái hơn, là Cự Kiếm bảo khố tầng cuối khảo nghiệm không giống Không Kiếm bảo khố, lại để hắn lần trước kinh nghiệm tác dụng phát huy không được.

Khả năng này là rất cao, trấn thủ tầng đầu thần thú xán bao hư ảnh không phải cũng biến thành phòng ngự kinh người vạn năm Khỉ La mộc sao.

“ Lão đại, đám người kia đang làm gì vậy, sao còn chưa ra ! “

Bách Quỷ Dạ Hành thành viên bắt đầu mất kiên nhẫn, đã gần mười tiếng rồi vẫn chưa thấy động tĩnh gì.

Cho dù bọn hắn đến thời điểm đám người kia vừa đi không lâu, nhưng cũng nên lâu như vậy a.

“ Sớm biết vậy chúng ta đã tiến vào Bách kiếm bảo khố, lúc này có lẽ đã lấy được bên trong bảo khố bảo vật rồi. “

Một gã tinh anh vừa đen vừa gầy nam tử trong miệng ngậm một cọng cỏ lau, bất mãn nói.

“ Chẳng may chúng ta vừa đi thì bọn hắn lại ra thì sao ? “

“ Lấy đâu ra trùng hợp như vậy sự tình ! Với lại Thượng Cổ kiếm tiên bảo khố bên trong, nhà ai nhân thủ hành động có thể nhanh hơn chúng ta ! “

Tên kia nam tử hiển nhiên đối với bang mình thực lực rất tin tưởng, quả thực hắn có khoác lác tiền vốn.

Ở đây mười bốn người, có mười ba người là Thiên bảng cường giả hoặc từng lên được Thiên bảng cường giả, hay đã chém giết qua Thiên bảng cường giả ghi chép người chơi, bởi vì chiến đấu số lần không đủ không thể lên được Thiên bảng.

Duy nhất không hoà hợp, là một gã toàn thân tố sắc xinh đẹp tuyệt trần nữ tử, ngồi một mình một bên, cũng không cùng những người kia nói chuyện.

Nàng vốn là Hàn Nguyệt thiền sư duy nhất một gã nữ đệ tử, xuất thân bất phàm, một thân Phật bàng bạc to lớn, rời núi không lâu nên ít người biết mà thôi, ngay cả Cựu Vũ Lâu có lien quan đến tư liệu của nàng cũng không nhiều.

Nhưng đối với Bách Quỷ Dạ Hành thành viên, tự nhiên biết rõ thực lực của nàng, nên không ai dám coi thường nàng.

“ Chớ ồn ào nữa ! Yên lặng chờ đợi tiếp đi ! “

Đầu trọc hán tử quát to một tiếng, mấy tên kia vốn không kiên nhẫn cãi vã người chơi lập tức yên tĩnh trở lại.

Bọn hắn tự nhiên không thể tưởng được, vì đụng phải vạn năm Khỉ La mộc loại này tinh quái hiếm thấy, phòng ngự phương diện đến cực hạn

Cho dù đẳng cấp gấp đôi nó tinh quái, phòng ngự không nhất định có thể so với vạn năm Khỉ La mộc kinh người. Đương nhiên vì đạt tới trình độ này phòng ngự, nó tốc độ cũng rất chậm, căn bản không thể truy kích địch nhân, chỉ có thể cố thủ tại chỗ.

Đương nhiên, dùng để trấn thủ chi linh, lại rất phù hợp.

Ở vạn năm Khỉ La mộc hao tốn gần bốn tiếng, tự nhiên để cho Bách Quỷ Dạ Hành những người này mất kiên nhẫn, xa xa vượt quá bình thường Cự Kiếm bảo khố qua cửa cần thiết thời gian.

Nếu như gặp phải thần thú xan bạo hư ảnh, cùng lắm tổn thất mấy người chơi tính mạng, thì lúc này Thanh Đế Minh có lẽ đã từ Cự Kiếm bảo khố đi ra.

Diệp Vinh dẫn mọi người, cẩn thận tiến vào Cự Kiếm bảo khố tầng cuối. Hiện ra trước mắt cảnh tượng, cùng Không Kiếm bảo khố kiếm trủng vừa tương tự lại vừa bất đồng.

Tuy cũng có vô số phi kiếm rải rác bên trong, nhưng không phải cắm ở trên mặt đất, mà trôi nổi trong không trung.

Hơn nữa phát ra khí tức, cùng Không Kiếm bảo khố loại kia Tịch Diệt hủy diệt hết thảy khí tức bất đồng mà chỉ có bàng bạc không dứt sinh cơ. Rõ ràng những thanh phi kiếm này đều tàn phá không chịu nổi, nhiều thành còn bị đứt làm hai hoặc có vô số lỗ hổng, lơ lửng trong không trung, hết lần này tới lần khác lại có một cỗ sinh cơ ở chỗ sâu nhất.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.