Võng Du Chi Thần Ngữ Giả

Quyển 2 - Chương 41: Tiết 41




Editor: Toujifuu

***

Sơn trại mất đi thủ lĩnh hỗn loạn một đoàn. Ta trước khi bị người phát hiện lặn xuống nước ra khỏi trại. Chỉ chốc lát sau, Tiểu Bạch cùng Tiểu Hắc cũng thừa loạn chạy ra. Chúng ta dưới sự yểm hộ của đêm tối rời xa khối địa phương này.

Thuận lợi trở lại Tiểu Tịch Thôn, người trong thôn vẫn còn trong mộng đẹp. Ta ở trong phòng chọn ra bảng hệ thống, hàng nhiệm vụ chức nghiệp phiếm ánh sáng vàng kim, biểu thị đã hoàn thành. Để cho Tiểu Bạch ngồi trên vai, một tay ôm lấy Tiểu Hắc, ta nhấn chọn hàng nhiệm vụ kia, một trận ánh sáng lay động, tình cảnh trước mắt chuyển hoán trong nháy mắt.

“Hoan nghênh trở về, chúc mừng cậu tấn chức thành cung tiễn thủ trung cấp.”

Mắt tông lão mang đầy ý cười nhìn ta, hắn tựa hồ có loại lực lượng kỳ dị có thể khiến người ta cảm thấy tâm tình ôn hoà. Ta ngầm nói thầm, người này thực nên đổi nghề đi làm ngự thú sư, nhất định là một nhân vật cấp thiên tài. (Ý anh Nhiên là anh tông lão này ‘mị lực’ rất chi là cao, mà nghề ngự thú sư cần nhất chính là ‘mj lực’, dĩ nhiên anh tông lão kia sẽ là thiên tài rồi! XD~~~~)

“Tông lão, nhiệm vụ lần này hình như không phải nhiệm vụ chức nghiệp trung cấp bình thường a, nếu như mọi người tấn chức trung cấp đều phải làm loại nhiệm vụ này, sợ là có thể thành công không được mấy người a?”

Tông lão nghe thấy lời ta mang theo bất mãn, an ủi nói:

“Bỏ vốn cao mới có tiền lời cao a. Nhiệm vụ cậu làm khó, đạt được đương nhiên cũng sẽ nhiều. Hơn nữa thân phận của cậu vốn đã không giống người khác.”

“Vậy được rồi, tiền lời cao của tôi đâu?”

Thẳng tắp mà đem bàn tay đến trước mặt tông lão, ta cũng mặc kệ hắn có thân phận gì, lời nói ra miệng thì không thể thu hồi. Tông lão kia thấy ta “thẳng thắn” như thế, không khỏi sửng sốt, sau đó bật cười:

“Phản ứng của cậu ngược lại rất nhanh a, xem ra làm cung tiễn thủ rất có tiền đồ.” (ô hô, anh này cũng móc anh Nhiên a, kẻ tám lạng ng` nửa cân a! XD~~)

Hắn nghĩ nghĩ, còn nói:

“Như vậy đi, ta truyền cho cậu một kỹ năng, đây là kỹ năng dưới tình huống bình thường học không được, đối với cung tiễn thủ rất hữu dụng.”

Kỹ năng ẩn tàng! Ta trước tiên ý thức được điểm này. Kỹ năng trong《 Thế Giới 》chia làm vài loại, loại thứ nhất là kỹ năng đại chúng, chỉ cần ngươi đạt đủ đẳng cấp, lại có đủ kim tệ, hoặc là đã làm nhiệm vụ, mọi người đều có thể học tập kỹ năng chức nghiệp của bản chức nghiệp. Thông thường mỗi cấp mười sẽ có hai đến ba kỹ năng đại chúng. Loại thứ hai là kỹ năng công cộng, đây là kỹ năng mà chức nghiệp khác nhau đều có thể học tập, tỷ như cung tiễn thủ cùng thích khách có thể học “Trinh Trắc”, kiếm sĩ cùng thích khách có thể học “Dũng Khí”, còn có đạo sĩ cùng ngự thú sư có thể học “Trữ Tâm Tĩnh Khí” các loại, đương nhiên, những thứ này cũng đều có yêu cầu đẳng cấp cùng xưng hào chức nghiệp. Mà loại thứ ba, chính là cái gọi là kỹ năng ẩn tàng. Những kỹ năng này đều không phải là kỹ năng chủ công, nhưng lại có công năng phụ trợ rất mạnh. Người chơi trong 《 Thế Giới 》 tuyệt không phải mỗi người đều như nhau, có một chút người chơi có kỳ ngộ tốt học được kỹ năng ẩn tàng thực dụng, so với người chơi bình thường sẽ rất có ưu thế.

Đối mặt ánh mắt sốt ruột của ta, tông lão rất sảng khoái mà truyền đạt một lời mời truyền thụ.

“Tông lão Liên Tinh của Cung Chi Điện truyền thụ cho ngươi kỹ năng bị động: Linh Nhãn. Kỹ năng này có thể trợ giúp người chơi nhìn ra quỹ tích phi hành của tiễn, cũng có thể tăng mạnh thị lực. Xin hỏi có học tập hay không?”

Học, đương nhiên muốn học, không học mới là tên ngốc. Đích thật là bỏ vốn cao hồi báo cao, lời này một chút cũng không giả. Ta thấy trong kênh kỹ năng nhiều thêm một kỹ năng mới, mặt mày rạng rỡ.

“Đa tạ sự chỉ điểm của Liên Tinh tông lão. Hiện tại có thể nói cho tôi biết chuyện có quan hệ đến Thần Ngữ Giả không?”

Hiện tại tâm tình ta rất tốt, cuối cùng cũng có thể mặt mày rạng rỡ nhìn đối diện hắn. Liên Tinh không có biện pháp với ta, lắc đầu nói:

“Đi theo ta, chúng ta ngồi xuống nói.”

***************

“Không biết cậu đối với chức nghiệp Thần Ngữ Giả này hiểu rõ bao nhiêu?”

Ở trong phòng của Liên Tinh chúng ta ngồi đối diện nhau. Liên Tinh mở miệng câu đầu tiên đã khiến ta phải suy nghĩ, sau đó rất bất đắc dĩ mà trả lời:

“Chức nghiệp này tôi chỉ biết một chút thuyết minh mà hệ thống cấp ra, còn có tôi phỏng đoán mị lực đối với chức nghiệp này mà nói tương đối trọng yếu. Chỉ nhiêu đó thôi.”

“Ha ha, có thể nhận thấy được điểm này, cũng đã rất không tồi. Làm Thần Ngữ Giả cậu coi như có thiên phú.”

Liên Tinh thoạt nhìn thật cao hứng, nhấp một ngụm trà còn nói:

“Thần Ngữ Giả, thay vì nói là chức nghiệp, không bằng nói là một loại xưng hào thì chuẩn xác hơn. Mỗi một đời Thần Ngữ Giả đều chỉ có một người, lưng đeo một trách nhiệm trọng yếu. Thế nhưng trách nhiệm này là gì ta bây giờ còn chưa thể nói cho cậu, thực lực của cậu còn xa mới đủ.”

Điểm này ta rất tán đồng, trong loáng thoáng ta cũng có cảm giác, Thần Ngữ Giả sẽ không đơn giản như vậy, hệ thống làm ra một nhân vật đặc thù như vậy khẳng định là có tác dụng trọng yếu. Về phần thực lực, ta hiện tại đích xác kém quá xa, điểm này lòng ta biết rõ.

“Hiện tại tôi có thể biết cái gì đây?”

Liên Tinh tán thưởng mà nhìn ta một cái, nói:

“Ta có thể nói cho cậu là, ưu thế lớn nhất của chức nghiệp Thần Ngữ Giả này chính là có thể có được Truy Tùy Giả, trên lý luận mà nói, hết thảy loài thú có chứa huyết thống của tiên thú đều có thể trở thành Truy Tùy Giả của cậu. Bất quá điều này cũng có hạn chế, nó cùng mị lực của cậu có quan hệ mật thiết. Số lượng Truy Tùy Giả cùng giá trị mị lực của cậu tương quan mật thiết, mỗi khi thêm một Truy Tùy Giả, mị lực của cậu phải so với trước đó cần gấp đôi. Tỷ như cậu thu phục Truy Tùy Giả đầu tiên cần có 1 điểm mị lực, khi thu phục nhóc thứ hai cần 2 điểm khi thu phục nhóc thứ ba cần 4 điểm, cứ như vậy mà suy ra. Đương nhiên, đây chỉ là điều kiện cơ bản nhất. Còn có điều kiện thứ hai, chính là cậu phải cùng những con thú có huyết thống tiên thú đó có tiếp xúc, cũng để cho chúng nó sản sinh hảo cảm đối với cậu. Thần Ngữ Giả có thể cùng chúng nó tiến hành giao lưu tâm linh, càng là loài thú cao cấp khi giao lưu lại càng thông thuận. Đương nhiên, điều này cũng không phải tuyệt đối, có đôi khi cũng có nhân tố thiên thời địa lợi ở bên trong. Ở chỗ ta có một món đồ chuyên dụng của Thần Ngữ Giả, tặng cho cậu.”

Liên Tinh lấy ra một thứ gì đó như vòng tay, phẩm chất màu bạc, rộng ba ngón tay, mặt trên có một chút hoa văn huyền diệu. Tay hắn khẽ phóng, vòng tay kia tự động bay qua, bao lấy tay trái của ta, bỗng chốc buộc chặt, lấy không ra được nữa.

“Hô Hoán Của Tâm Linh (vòng tay): chuyên dụng của Thần Ngữ Giả (sáo trang một). Có thể đề cao lực cảm ứng của Thần Ngữ Giả, trợ giúp phân rõ huyết thống tiên thú, cũng có thể tăng mạnh giao lưu giữa loài thú, có trợ giúp gia tăng độ hữu hảo.”

Ta cuối cùng coi như cũng có một vật chuyên dụng, thu hoạch lần này có thể nói là phong phú. Hơn nữa còn hiểu rõ được quy định có quan hệ đến Truy Tùy Giả, đối với lựa chọn về sau của ta thực sự là quá có trợ giúp.

“Truy Tùy Giả phải dưới tình huống nào mới có thể thăng cấp đây?”

Vấn đề này cũng là điều ta quan tâm nhất, ta cũng không muốn Tiểu Hắc vĩnh viễn nhỏ như vậy.

“Truy Tùy Giả cũng như Thần Ngữ Giả, chúng nó cũng có thể tích lũy kinh nghiệm. Khi kinh nghiệm tích lũy đến trình độ nhất định, đương nhiên có thể thăng cấp. Còn có một nhân tố khác, chính là độ thân mật của cậu cùng nó phải có đề cao, bằng không nó cũng sẽ thăng cấp không được.”

Thì ra là thế. Vậy Tiểu Hắc theo ta luyện cấp, một ngày nào đó cũng sẽ quay về thời điểm uy phong khi nó trưởng thành chứ.

Ra khỏi Cung Chi Điện, đã là sáng sớm ngày thứ ba. Đi ra vừa nhìn, người nối liền không dứt đang leo lên trên núi, cũng có rất nhiều người đan xen với bọn họ, đi xuống phía dưới. Ta vừa ra khỏi cửa lớn của Cung Chi Điện, chợt nghe thấy thiên lý truyền âm vang điên một trận.

“Lăng Thiên? Xin lỗi, nhiệm vụ của tôi xảy ra chút vấn đề, hiện tại mới ra được. Anh ở nơi nào?”

“Truyền tống trận.”

Ta ba bước làm thành hai bước lao xuống, từ rất xa đã thấy được khối mặt băng của Lăng Thiên kia.

“Chậm chết. Lại là cái gì xảy ra vấn đề?”

Ta đem tình huống trong phó bản nói với hắn một lần, hắn gật đầu nói:

“Như vậy cũng rất bình thường, ai kêu cậu không phải người bình thường đây. Kỹ năng cấp ba mươi học chưa?”

Cái gì kêu không phải người bình thường? Ta trợn mắt nhìn, căm giận đáp:

“Học rồi.”

Liên Tinh kia một đồng cũng không cho ta thiếu, ta chính là nhân vật đặc thù a! Hừ một tiếng, nặng nề mà bước trên truyền tống trận. (Ai ko hiểu khúc này ko? Học kỹ năng phải tốn tiền, ảnh đang oán anh tông lão ko ‘chiết khấu’ cho ảnh mấy đồng học kỹ năng cấp 30 ấy mà! XD~~)


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.