Vợ Yêu Nhà Thủ Trưởng

Chương 136: Chương 136




Giang Hàn đang ngồi trong phòng bơi chờ cô.

Hàn Dao dừng lại trước mặt cô ấy, vươn tay đưa điện thoại cho cô ấy.

5“Cảm ơn.”

Giang Hàn nhận lấy điện thoại, tiện tay ném sang bên cạnh, sau đó lập tức nhổm lên, gạt chân trên mặt 6đất, quật ngã Hàn Dao.

Hàn Dao không kịp phản ứng, cả người lệch sang một bên, rơi thẳng vào trong bể bơi, bọt nước bắn 7lên tứ tung.

Bất ngờ ập tới quá đột ngột, Hàn Dao không kịp trở tay.

Cô rơi tõm vào bể bơi, gần như chìm xuống đáy bể, c4hỉ có thể đạp nước vài lần, cố gắng trồi lên mặt nước.

Còn chưa nhô lên, vai Hàn Dao đã bị một lực nhấn xuống nư8ớc.

Ngay sau đó, bóng của Giang Hàn hiện lên trong nước.

Giây phút ấy, Hàn Dao loáng thoáng hiểu Giang Hàn sắp làm gì.

Cô cố gắng điều chỉnh tư thế, bởi vì chân không thể chạm hẳn xuống đáy bể nên cô chỉ có thể dựa vào cơ năng của thân thể để giữ thăng bằng.

Kỹ năng bơi lội của Giang Hàn rất tốt.

Trong nước, cô ấy như một con cá nhanh nhẹn, giơ chân đá Hàn Dao.

Hàn Dao cũng phản ứng nhanh, vươn tay ra đỡ, nhưng tiếc là không tính trước được lực cản của nước, tốc độ chậm hơn một chút, mũi chân của Giang Hàn vẫn đá trúng vào phần bụng dưới của cô.

Hàn Dao ăn đau, lập tức túm lấy chân Giang Hàn rồi kéo mạnh xuống dưới, đồng thời mượn nguồn lực đang kéo xuống ấy trồi mạnh lên.

Cô thành công ngoi lên mặt nước trước khi Giang Hàn công kích lần thứ hai, để phổi của mình được hít thở không khí.

Không đợi Giang Hàn ra tay lần nữa, Hàn Dao đã lặn xuống nước, giáng một đấm về phía Giang Hàn.

Lúc cách mặt Giang Hàn một khoảng, cô ấy ngăn cản, chộp lấy cổ tay Hàn Dao rồi vặn một cái.

Thấy vậy, Hàn Dao nương theo động tác đó để xoay người đi.

Giang Hàn dồn lực vào tay, khiến Hàn Dao bị kéo tới trước mặt cô ấy, cánh tay ghìm lấy cổ cô, khiến cô khó thở trong tích tắc.

Giang Hàn dùng sức quá mạnh, Hàn Dao giơ tay phải giữ lấy cẳng tay cô ấy, tay trái dồn lực thúc mạnh vào vị trí dưới nách trái.

Bởi vì đau đớn, Giang Hàn phải buông lỏng cánh tay đang ghìm cổ Hàn Dao ra.

Thoát khỏi sự khống chế, Hàn Dao lập tức ngoi lên mặt nước.

Tiếng rẽ nước vang lên, Hàn Dao trồi lên, sau đó là tới lượt Giang Hàn.

Một tay cô ấy đang ôm vùng dưới nách trái.

“Giáo quan Giang, cô vẫn ổn chứ?”

Trông thấy động tác của cô ấy, Hàn Dao sợ mình ra tay quá nặng, bèn mở miệng hỏi.

Giang Hàn lắc đầu, nhưng không buông tay ra.

“Phản ứng nhanh đấy, tiếp đi!”

Tia sáng trong mắt Giang Hàn lan

sang Hàn Dao, hai người lại chìm

vào trong nước.

Bởi vì động tác quá

kịch liệt, nước trong bể bơi ồ ạt dập

dềnh, bắn hết lên thành bể.

Trong bể bơi, hai người, quần âu

nhau rất lâu, lâu đến mức Hàn Dao

không còn nhớ là mình đã ngoi lên

lặn xuống bao nhiêu lần rồi.

Lúc kết thúc, Giang Hàn kéo Hàn

Dao lên, Hàn Dao thì chẳng còn sức

lực nữa.

Hai người nằm nghỉ ngơi

trên mặt đất.

Trong Giang Hàn có vẻ

không mệt lắm, còn Hàn Dao thì thở hổn hển.

Ở dưới nước trong khoảng thời gian

ngắn còn đỡ, nhưng lâu dần là cô bắt thở và khó chịu,

sức lực đuổi dần..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.