Truyện được đăng tại AzTruyen.net
Trên chiếc giường lớn màu đen lộn xộn, người đàn ông để trần nửa người trên ngồi ở đầu giường, trên da thịt màu đồng cổ bò đầy vết hồng ngân ám muội, người phụ nữ bọc chăn, trên cơ thể trắng nõn, ấn một cái một cái hôn ngân màu đỏ, tóc dài rối tung, cúi thấp đầu, trên lông mi đen tuyền lây dính nước mắt óng ánh trong suốt.
Đường Hạo Nam nghi hoặc nhìn cô ta, "Ý của em là, chúng ta tối qua lăn giường rồi hả?"
Anh trực tiếp hỏi.
"Uh'm... Anh Hạo Nam... Tối hôm qua anh uống rượu, say đến không biết trời đất, vào cửa liền kéo em đến phòng của anh, đè em té ngã, em phản kháng không được, chúng ta liền..." Đồng Y Mộng cúi thấp đầu, ủy khuất nói.
Đường Hạo Nam híp con ngươi đen, khóa chặt người bên cạnh, khóe miệng lặng yên cong lên, vươn ra cánh tay phải, ôm cô ta vào trong ngực.
"Mộng Mộng... Thực xin lỗi... Anh tối hôm qua không thương tổn đến em chứ?" Đường Hạo Nam ôm cô ta, đem gương mặt như hoa lê đẫm mưa của cô ta xoay lại, nhìn cô ta, trầm giọng hỏi.
Đồng Y Mộng nhìn anh, mím môi, lắc đầu, lại gục đầu xuống, một vẻ cực kỳ thương cảm.
"Anh Hạo Nam... Em nghĩ muốn phản kháng, nhưng mà, phản kháng không được..." Giọng Đồng Y Mộng khàn khàn, bả vai đang run run.
Đường Hạo Nam mỉm cười, "Ngốc quá, tại sao nghĩ muốn phản kháng? Chẳng lẽ em không thích anh nữa rồi hả?" Anh ôn nhu hỏi, môi cơ hồ áp vào bên tai Đồng Y Mộng.
"Không phải! Là vì em trước kia từng bị cưỡng hiếp qua, em cảm thấy được chính mình không xứng với anh! Anh Hạo Nam, tuy tối hôm qua chúng ta đã... Nhưng mà, em không muốn anh vì vậy mà phụ trách với em! Em biết, người trong lòng anh yêu là Hạ Nhất Nhiễm!" Đồng Y Mộng lớn tiếng phản bác, khi nói chuyện, nước mắt rơi xuống càng thêm mãnh liệt.
Đường Hạo Nam vẻ mặt đau lòng, "Mộng Mộng, em bị người ta cưỡng hiếp, không phải là lỗi của em. Anh là một người đàn ông đã ly hôn, có cái gì xứng hay không? Huống chi, chúng ta vốn dĩ chính là một đôi, không phải sao?"
"Hạ Nhất Nhiễm đã tái hôn, lại là một người phụ nữ ác độc như vậy, sao anh có khả năng còn có thể yêu cô ấy? Anh thích giống như em đơn thuần, thiện lương, không có tâm cơ." Đường Hạo Nam ôm lấy cô ta càng thêm chặt, xoay mặt cô ta lại, bàn tay vén tóc mai hai bên má cô ta, ôn nhu nhìn cô ta, nhẹ giọng nói.
Đồng Y Mộng khóe miệng đau thương hơi cong lên, trong mắt đầy bi thương, chậm rãi lắc đầu, "Anh Hạo Nam... Đơn thuần thiện lương có ích gì, cuộc đời vẫn đầy trắc trở... Cám ơn anh, anh Hạo Nam, anh coi như tối hôm qua cái gì cũng chưa từng xảy ra đi, không cần chịu trách nhiệm với em. Hiện tại ước vọng cuộc đời em chính là, tiếp tục làm thiết kế thời trang, không nghĩ muốn lập gia đình..."
"Mộng Mộng! Tại sao chúng ta không thể sống nương tựa lẫn nhau? Anh muốn cùng em lần nữa bắt đầu! Không được lại rời bỏ anh!" Đường Hạo Nam bá đạo nói, buông cô ta ra, anh để lộ chăn, xuống giường.
"Đừng nữa trốn tránh anh! Em vốn dĩ chính là bạn gái của anh! Hạ Nhất Nhiễm kia, cô ấy không xứng để anh yêu! Anh đã đem cô ấy từ bỏ rồi!" Đường Hạo Nam đứng ở một bên giường lớn trên cao nhìn xuống, nhìn Đồng Y Mộng ngồi ở trên giường, chắc chắn nói.
Sau khi nói xong, anh đi vào buồng vệ sinh.
Dưới vòi hoa sen, Đường Hạo Nam nhìn vật nam tính giữa háng, khóe miệng cười khổ cong thành đường cong xinh đẹp, tươi cười chua sót.
Bắt đầu từ lúc nào, nơi này, liền chuyên thuộc tại cô một người rồi hả?
Đối mặt người phụ nữ khác, đều không nổi lên một chút thú tính...
Nhưng mà Hạ Nhất Nhiễm, tại sao em có thể tiếp thu người đàn ông khác?
Đường Hạo Nam ngửa đầu, tùy ý để dòng nước mạnh mẽ của vòi hoa sen, cọ rửa mặt mình, tim, từng chút bị xé rách thành từng mảnh từng mảnh...
Đã từng, ba tháng ngọt ngào ấy, mà với anh lại chưa từng không phải một giấc mộng đẹp sao?
Cô nằm ở dưới thân thể của anh, càng không ngừng nói: "Em yêu anh! Ông xã... Em yêu anh..."
Nhắm mắt lại khi đó, nghĩ đến một đoạn kia, phảng phất cách một thế hệ.
Tựa như chuyện đã xảy ra đời trước một dạng.
Anh có thể chấp nhận được chuyện cô hận anh nhưng lại không chấp nhận được trong lòng cô triệt để không có anh, đối mặt anh khi đó, là ghê tởm, cảm giác chán ghét.
Thậm chí, sợ hãi lại cùng cô tiếp xúc mặt đối mặt, sợ hãi cô khinh thường anh, ánh mắt ghét bỏ anh...
...
Thường xuyên thu được tin tức Đường Hạo Nam cùng Đồng Y Mộng ra vào có đôi, có lần tại trường hợp công khai, anh lại vẫn mang theo Đồng Y Mộng tham dự hoạt động buôn bán, phóng viên đều nói, bọn họ là một đôi uyên ương số khổ.
Đồng Y Mộng hiện tại là nhà thiết kế thời trang, dưới sự hỗ trợ giới thiệu của Đường Hạo Nam, cô ta trong giới thiết kế thời trang đã có chút danh tiếng rồi.
Hạ Nhất Nhiễm liền như vậy bình tĩnh xem hình ảnh trên TV, phỏng vấn liên quan đến Đường Hạo Nam cùng Đồng Y Mộng, có phóng viên nhắc lại lời Đường Hạo Nam tại buổi phỏng vấn cùng Diêu Lộ lúc trước, hỏi Đường Hạo Nam có phải là nói đến Đồng Y Mộng hay không, anh trả lời, phải.
Cô tắt TV, mặt không chút thay đổi, cái người đàn ông cặn bã này, thật không biết công ty trong tay anh làm sao có thể phát triển, mà còn, nghiệp vụ vẫn tốt như vậy, giá trị cũng một mực tăng cao.
Có lẽ, yêu một người chính là như thế này đi, bất luận đối phương có cái khuyết điểm gì, đều đã tự động xem nhẹ.
Không khỏi có phần hối hận khi gửi đi tấm hình kia, đối với người mù giống Đường Hạo Nam như vậy, dù là nói ra sự thật như thế nào, anh đều là nhìn không thấy.
Mỗi cuối tuần đều phải mang Nini đi dạo phố, Sùng Xuyên dần dần ấm áp, Nini thích làm đẹp, luôn muốn cô đưa con bé đi mua váy.
Hạ Nhất Nhiễm cực kỳ cưng chiều con gái, đối với cô bé gần như muốn gì được đó.
Mới ra cửa, liền gặp Lục Ngộ Hàn, anh lái chiếc Mercedes-Benz hệ SUV, bảo là muốn cùng mẹ con các cô cùng đi dạo phố, Hạ Nhất Nhiễm vui vẻ đồng ý.
Nini đã có chút không vui, một câu lại một câu lại gọi Lục Ngộ Hàn 'ông cậu', bởi vì mẹ gọi người này là "Cậu" .
Lúc ba người đi vào cửa hàng quần áo trẻ em, nhân viên cửa hàng tự nhiên nhận định bọn họ là một nhà ba người, "Dì ơi, thực xin lỗi, ông ấy không phải daddy của con, ông ấy là ông cậu của con đó...!"
Giọng Nini rất lớn phản bác nhân viên cửa hàng, Hạ Nhất Nhiễm nở nụ cười, Lục Ngộ Hàn mím môi, trong con ngươi lóe ra tia ảm đạm, cứng ngắc cười cười.
Nếu là sáu năm trước, anh có thể còn có chút tự tin theo đuổi Hạ Nhất Nhiễm, hiện tại, anh đã bốn mươi, không dũng khí lại hy vọng tình yêu xa vời, càng miễn bàn hy vọng xa vời cùng với cô rồi!
Có đôi khi nghĩ lại, như thế giống người thân một dạng, cùng cô ở chung, cũng là rất tốt.
Nhưng cái cô gái đáng giận này, ba lần bốn lượt khuyên anh đi xem mắt tìm đối tượng, lại còn giới thiệu đối tượng xem mắt cho anh.
"Oa... Tiên sinh thật trẻ tuổi, đâu nào nhìn ra được đã là ông cậu của tiểu bảo bối!" Nhân viên cửa hàng cười giảng hòa, Lục Ngộ Hàn cũng quả thật rất tuấn tú, nhìn không ra tuổi tác, cực kỳ thành thục, thập phần có hương vị đàn ông.
Chú đẹp trai mới rất tuấn tú đó, Nini ở trong lòng thở phì phì nói thầm, giây lát nhanh chóng chạy đi, Hạ Nhất Nhiễm cùng Lục Ngộ Hàn vội vàng đuổi theo.
Cách đó không xa, Đường Hạo Nam lén lút đi theo ba người bọn họ, thật lâu rồi.
Hai người lớn, mang theo một đứa trẻ, rất giống một nhà ba người hòa thuận ấm áp.
Giờ phút này, anh ghen tị Lục Ngộ Hàn, vô cùng ghen tị...!
Rất muốn đem anh ta đuổi đi đi, đổi lại là anh, được theo bên người mẹ con các cô, dù cho chỉ là ăn một bữa cơm, đi dạo cái phố...
Giây lát cực kỳ khinh bỉ chính mình như vậy!
Hạ Nhất Nhiễm mơ hồ cảm giác có người đang theo dõi bọn họ, không để ý quay đầu lại, nhìn đến một bóng dáng quen thuộc, rất nhanh liền biết mất không thấy nữa.
Theo bản năng che chở con gái, sợ đem con bé đánh mất rồi.
Ăn cơm buổi trưa, Hạ Nhất Nhiễm cùng Lục Ngộ Hàn cũng không được ăn cái gì, Nini hôm nay cực kỳ khác thường, ăn thật sự ít, rất nhanh bỏ chạy đi khu giải trí cho trẻ em chơi đùa rồi.
"Nini..."
"Chú đẹp trai!"
Nhìn đến Đường Hạo Nam, Nini vội vàng lớn tiếng kêu hô, anh nhìn đứa bé nho nhỏ, tâm tình phức tạp.
Ngực ngột ngạt buồn bực, giống rót đầy chì, thở không nổi.
"Người nói không giữ lời, tại sao không trở thành bạn trai của mami con chứ? ! Người lại còn cùng cái dì khác..." Nini nói đến đây tìm không thấy lời nào để diễn giải, "Chính là ở trong TV!"
Đường Hạo Nam mỉm cười, "Mami của con không phải có bạn trai rồi sao?" Anh chỉ chính là Lục Ngộ Hàn.
"Không có! Mami của con không có bạn trai!" Nini lớn tiếng nói, hướng anh xem thường, "Không thèm để ý người nữa...!"
Nini thở phì phì nói xong, chạy tới chơi đùa cầu trượt rồi!
Đường Hạo Nam đứng ở phía dưới, nhìn cô bé trèo lên đỉnh thang trượt, rồi mới từ trong nhà ống chui ra, "Chú đẹp trai, con muốn trượt!"
Nini nhìn anh vung bàn tay nhỏ nói.
"Này nhanh lên đi!" Lúc này, một cậu bé nhỏ phía sau Nini đẩy cô bé một cái, cực kỳ không kiên nhẫn lớn tiếng nói.
Nini bị thằng bé đẩy mạnh, trực tiếp lăn xuống cầu trượt, Đường Hạo Nam nhìn một màn này, sợ tới mức kinh hãi!
"Nini!" Thân thể tiểu bảo bối càng không ngừng lăn xuống, Đường Hạo Nam rống to, lao nhanh tới, trước khi thân thể nhỏ bé của Nini không có rơi xuống đất, anh một tay lấy bắt được cô bé rồi.
"Nini!"
"Oa... Hu hu..." Nini bị dọa, bàn tay nhỏ nắm chặt vạt áo trước ngực Đường Hạo Nam, rồi mới 'Oa' một tiếng, khóc lên.
Nghe tiếng khóc của cô bé, Đường Hạo Nam gần như tan nát cõi lòng, "Nini, con thế nào rồi hả? Có té ngã hay không?" Đường Hạo Nam cứng ngắc ôm thân hình nhỏ xinh, không biết làm sao an ủi, cứng ngắc hỏi.
"Đường Hạo Nam! Anh lại làm gì con gái của tôi? !" Hạ Nhất Nhiễm lao đến, xem Nini đang ở trong lòng anh khóc, cho rằng anh đã làm gì Nini, tức giận chỉ trích, muốn ôm lấy con gái.
Đường Hạo Nam thấy cô đến đây, cũng muốn đem Nini trả lại cho cô, anh thật sự không biết dỗ trẻ con như thế nào.
Hạ Nhất Nhiễm vươn tay liền muốn bế cô bé, nhưng mà hai bàn tay nhỏ của Nini gắt gao nắm chặt lấy vạt áo của anh, không chút nào đồng ý chịu buông ra, trên gương mặt nhỏ của cô bé, có một vết máu!
"Nini! Để mami bế!" Hạ Nhất Nhiễm thấy trên mặt con gái có vết thương, trong lòng cực kỳ lo lắng, Nini còn đang gào khóc, hai tay lại vẫn nắm chặt vạt áo Đường Hạo Nam, không chịu buông ra chút nào.
Chung quanh đã vây quanh rất nhiều người rồi.
"Lại còn thất thần làm gì? ! Đưa đi bệnh viện đi!" Lục Ngộ Hàn nhìn thấy một màn này, lớn tiếng nói.
Đường Hạo Nam theo bản năng bước nhanh đi tới, hướng tới cửa ra ở lầu một của trung tâm thương mại mà đi, Hạ Nhất Nhiễm cùng Lục Ngộ Hàn đi theo.
Chỉ chốc lát sau, Đường Hạo Nam ôm Nini ngồi trên xe của Lục Ngộ Hàn, Hạ Nhất Nhiễm ngồi ở bên cạnh anh, Nini giống như bị dọa đến chỗ, chỉ bám lấy Đường Hạo Nam, không chịu nhìn mami là cô liếc mắt một cái, tiểu bảo bối như là chim sợ cành cong, cuộn mình ở trong lòng Đường Hạo Nam...
Còn đang nức nở, nhưng không giống trước khóc đến khàn cả giọng như vậy rồi.
"Nini... Mami ôm nhé?"
Cô lần nữa thử muốn ôm cô bé, Nini lắc đầu, lại vùi vào trong lòng Đường Hạo Nam.
Đường Hạo Nam thân thể cứng ngắc, tiểu bảo bối dựa vào trong lồng ngực anh, cảm giác kia, là ấm áp, cảm động.
Anh quay đầu, nhìn Hạ Nhất Nhiễm, cô cũng đang nhìn chính mình, hai người bốn mắt giao nhau, không một giây, Hạ Nhất Nhiễm đã dời đi tầm mắt.
Đường Hạo Nam một câu chưa nói, cúi đầu, nhìn đứa nhỏ trong lòng, cô bé rúc vào trong lồng ngực mình, dáng vẻ giống như cực kỳ ỷ lại vào anh.
Tim không khỏi đập nhanh.
Tại sao, không phải con của anh, lại ỷ lại vào anh như vậy?