Vợ Trước Của Tổng Giám Đốc Máu Lạnh

Chương 210




"Thẩm Tử Quân em quyết định sẽ về nước sao?"Hàn Triệt hỏi.

"Ừ"Thẩm Tử Quân có chút mờ mịt gật đầu, trở về Trung Quốc là một ước nguyện mà trước khi mất bác Phúc đặc biệt dặn dò cô. Hàn Triệt thở dài xuất thần nhìn chằm chằm mấy con chim bồ câu cách đó không xa. Hắn vốn là bác sĩ trị liệu cho Thẩm Tử Quân, trong quá trình chữa bệnh từ từ yêu cô mà Thẩm Tử Quân cũng có tình cảm tốt với anh. Hàn Triệt cảm giác nếu như để Thẩm Tử Quân quay về hắn sẽ mất cô.

"Hàn Triệt mặc dù anh nói em đã khôi phục được 90 % rồi nhưng em cảm thấy vẫn còn có rất nhiều chuyện em vẫn chưa nhớ ra, nên nhân dịp lần này về nước em muốn tìm lại những kí ức đã mất đó!"Tai nạn nghiêm trọng làm cho não cô bị tổn thương nên cô đã quên đi rất nhiều chuyện. Cũng vì Hàn Triệt nữa, sau một thời dài anh ta mới nói cho cô biết cô là ai.

"Nếu chuyện trước kia không vui em có muốn nhớ lại không ?"Hàn Triệt hỏi.

"Dù không vui em cũng muốn nhớ lại, em muốn cuộc sống của mình được trọn vẹn! Được rồi, đi đặt vé máy bay đi! Ngày mai chúng ta quay về!"Thẩm Tử Quân đứng dậy, sau ba năm cô cũng đã trở nên tự tin và lạc quan.

Tại nhà riêng của Phùng Thiếu Diễm.

Nghĩ đến ngày mai sẽ về nước Phùng Thiếu Diễm rất thấp thỏm, anh thật sự không biết nên đối mặt với quá khứ của mình ra sao, Tử Quân đã mất. Sách đã nói thời gian là liều thuốc tốt nhất để xóa mờ vết thương nhưng thời gian của anh vẫn trôi đi mà viết thương lại càng nặng. Nhất là đối mặt con gái khả ai anh lại càng áy náy đau khổ.

"Nữu Nữu!"Phùng Thiếu Diễm ôm con gái vào trong ngực thật chặt, khuôn mặt của con gái càng ngày càng giống cô.

"Ba ngày mai, về nước có thể chơi rất vui sao?"

"Dĩ nhiên"Phùng Thiếu Diễm nhắm hai mắt lại, nặng nề thở dài.

Ngày hôm sau, Phùng Thiếu Diễm dẫn con gái đến sân bay.

Mà gần như là trong cùng một lúc Hàn Triệt và Thẩm Tử Quân cũng đến đó. Bọn họ ngồi chung một chuyến bay. Phùng Thiếu Diễm vì chăm sóc Nữu Nữu ngồi ở phía tây khu nghỉ ngơi của trẻ em, còn Thẩm Tử Quân và Hàn Triệt lại ngồi ở phía đông. Một Đông một Tây hai cực của thế giới.

"Ba, con muốn đi WC"

Phùng Thiếu Diễm vừa nhìn nhà wc cũng không quá xa nơi này nên gật đầu để con đi.

" Tử Quân anh đi wc một chút"Hàn Triệt cũng nói muốn đi vệ sinh.

"Chuyện đi vệ sinh không cần thông báo"Thẩm Tử Quân cười anh. Vẻ mặt của Hàn Triệt lại có vẻ kì lạ vội đi về phía nhà vệ sinh. Nhưng khi vừa đến cửa nhà vệ sinh hắn đã giả vời lơ đãng mà vứt thứ gì đó vào thùng rác, tất cả những động tác ấy đều bị Nữu Nữu nhìn thấy rất rõ ràng. Hàn Triệt ném đồ xong vội vã rời đi Nữu Nữu chạy mau vào trong thùng rác nhặt thứ đó lên, hai chân nhỏ chạy theo sau Hàn Triệt.

"Kính thưa quý khạch chuyến bay0723 sẽ lập tức cất cánh"Âm thanh của hướng dẫn viên vang lên. Thẩm Tử Quân đứng lên đi về phía lối vào.

"Tử quân!"Hàn Triệt chợt cả kinh thất sắc đứng lại.

"Sao thế?"Thẩm Tử Quân hỏi.

" Hộ chiếu của chúng ta không thấy đâu nữa!"

Thẩm Tử Quân cũng thất kinh, hộ chiếu và cả vé máy bay cô đều là giao cho Hàn Triệt, sao bỗng dưng lại không thấy đâu!

"Anh hãy tìm kĩ lại một chút"Thẩm Tử Quân thúc giục"Nhanh lên một chút nữa máy bay lập tức cất cánh rồi"

"Thật sự là không thấy đâu, có lẽ chúng ta không đi được rồi"Hàn Triệt cố ra vẻ mất mác nói.

Thẩm Tử Quân thất vọng, chỉ còn năm phút nữa máy bay cất cánh rồi, thật là quá xui xẻo.

"Chú ơi, cái chú tìm có phải là thứ này?"Cô bé con giơ hai bản hộ chiếu cố gắng đưa tới.

"Bảo bối? ?"Thẩm Tử Quân nhận ra Nữu Nữu"Là cháu sai?"

"Dì! Chúc dì một ngày tốt lành, hôm qua thật xin lỗi dì, ba nói có chuyện"Nữu Nữu xin lỗi nói.

"Cám ơn cháu, Hàn Triệt đây không phải là hộ chiếu của chúng ta sao?"Thẩm Tử Quân nhận lấy vừa nhìn quả thật là hộ chiếu của bọn họ. Mặt của Hàn Triệt bỗng lạnh xuống âm độ như sắp kết thành băng, hắn hung hăng trợn mắt nhìn Nữu Nữu một cái, lôi Thẩm Tử Quân về phía máy bay.

"Bảo bối cháu tên là gì?"Thẩm Tử Quân vừa đi vừa hỏi.

"Nữu Nữu!"Nữu Nữu đặt tay nhỏ bé lên khóe miệng lớn tiếng nói.

"Lâm Vũ Vi! !"Phùng Thiếu Diễm gọi cả họ và tên của con gái"Không phải con đi WC sao? Tại sao lại ở chỗ này? Ba tìm con khắp nơi, lần này được lắm, chúng ta đã lỡ chuyến bay!"

"Ba, thật xin lỗi tại vừa rồi con gặp lại dì kia." Nữu Nữu cúi đầu hai tay đan vào nhau .

"Dì nào?"Phùng Thiếu Diễm có chút tức giận , vật nhỏ này vẫn luôn thích chạy lung tung ngộ ngỡ có chuyện gì xảy ra thì sao!

"Chính là dì gặp ở quảng trường ngày đó "

"Được rồi, được rồi, bây giờ chúng ta phải đi làm thủ tục nếu không hôm nay thật sự sẽ không đi được"Đối với con gái Phùng Thiếu Diễm vốn không thể tức giận.

"Minh Liệt, chiều muộn hôm nay Tử Quân sẽ về, em đi đón cô ấy!" Từ trên tầng Thi Ngữ vội vã đi xuống.

"Em xuống tầng chậm một chút!" Trác Minh Liệt vội vàng đứng lên đưa tay đỡ lấy cô "Cẩn thận đứa bé!"

"Mới một tháng thôi không cần phải quá cẩn thận, anh cứ làm quá lên!"Thi Ngữ cười hỏi.

"Ai nói không cần!"Trác Minh Liệt lườm cô một cái"Không cho em đi đón Thẩm Tử Quân, anh sẽ gọi người ra đón!"

"Không được!"Thi Ngữ cự tuyệt"Thẩm Tử Quân là bạn tốt của em! Em phải tự mình ra đón!"

"Mẹ,con nghĩ hay là thôi đi, vì em gái con đồng ý với quan điểm của ba!"Mộc Mộc đứng ở bên cạnh ba.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.