Vợ Tổng Tài, Em Ngoan Cho Anh!

Chương 1025




Chương 1025

Cũng may, lại bị Triệu Nam Thiên nhìn thấy.

Ban đầu anh ta nghĩ rằng đây sẽ là một màn hay để chia rẽ bọn họ.

Cuối cùng anh ta cũng không ngờ, sự xuất hiện của anh ta lại càng không ảnh hưởng đến tình cảm của hai người họ.

Từ Hoa Dương không cam lòng, chẳng lẽ bọn họ đã tin tưởng lẫn nhau đến mức như vậy?

Nghĩ đến điều này, anh ta lại càng bực bội không rõ lý do.

Anh ta không bao giờ tin rằng Tô Mục Tuyết sẽ là loại phụ nữ ngây ngốc rơi vào lưới tình như vậy.

Theo quan điểm của anh ta, Tô Mục Tuyết là kiểu phụ nữ mạnh mẽ về sự nghiệp.

Trong cuộc sống của cô, sự nghiệp là trên hết, còn đối với gia đình và đàn ông, họ hoàn toàn chỉ là những vật phẩm bị lệ thuộc.

Cuối cùng anh ta không nghĩ rằng, cảnh tượng hôm nay mình nhìn thấy đã hoàn toàn phá vỡ mọi tất cả ảo tưởng.

Vu Chiến bên này vẫn đang hỏi: “Khả Hân, vừa rồi là thật hay giả vậy, thật sự là bạn gái của Nam Thiên sao?”

Lý Khả Hân có chút không vui: “Đúng vậy, tại sao tôi lại nói dối anh!”

Vu Chiến thở dài: “Trời ơi, Triệu Nam Thiên tên này, thật có năng lực!”

Không chỉ là nói ngoài miệng, anh ta thực lòng phục, khi đi học, anh ta luôn cảm thấy vận may đào hoa của Triệu Nam Thiên rất mạnh mẽ, hôm nay thực sự có thể nhìn thấy được.

Nữ thần như Tô Mục Tuyết, trong con mắt của đàn ông, là sự tồn tại đáng để tôn thờ.

Thực sự có thể cưới người như vậy về nhà?

Anh ta rùng mình một cái, thực sự là nghĩ cũng không dám nghĩ.

Vu Chiến tò mò hỏi: “Mà này, bọn họ vừa rồi có chuyện gì vậy? Cái tên tiểu bạch kiểm đó là sao vậy? Chẳng lẽ là tình địch của Nam Thiên sao?”

“Trời ơi, xe của người ta là Bentley triệu đô, Nam Thiên có chống đỡ được không?”

Lý Khả Hân không giải thích nói: “Tôi không biết, anh tự đi hỏi đi.”

Bọn họ đang tán gấu, thì hai người cũng quay trở lại.

Triệu Nam Thiên điềm nhiên mỉm cười, cho dù bên cạnh Tô Mục Tuyết có chói mắt như vậy, cũng không mất đi chút ánh sáng thuộc về mình.

Lý Khả Hân có một loại ảo giác rằng, hai người này thật sự là trời sinh một đôi.

Triệu Nam Thiên kéo ghế ngồi cho Tô Mục Tuyết, sau đó cùng cô ngồi Xuống.

“Wu Chiến, cậu ngây ngốc cái gì vậy?”

Ngoài miệng anh nói như vậy, thật ra trong lòng vấn là có chút cảm giác thành tựu.

Đối với một người phụ nữ như Tô Mục Tuyết, nếu không phải do duyên phận, thực sự ban đầu anh cũng không dám mong đợi.

Mặc dù ngày thường phải chịu tính khí con nhà giàu của nữ thần nhưng ra ngoài cô vấn tăng thể diện cho anh.

Vừa rồi cảm giác được ánh mắt đố ky xung quanh ghen ghét cùng hận ý, trong lòng ngầm thấy sảng khoái.

Lý Khả Hân cũng trêu đùa: “Anh Vu, đúng là chị Mục Tuyết xinh đẹp nhưng mà anh có thể nghĩ đến cảm giác của tôi nữa được không?”

Vu Chiến ngồi nghiêm chỉnh lại, ngữ khí vấn có chút mất tự nhiên.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.