Vợ Tôi Là Thư Ký

Chương 33: Kịch hay còn ở phía sau (part 3)




Dạo này công việc không còn bận như trước khiến cho nó cảm thấy thu thả, thoái mái. Nó có thời gian đi làm nail, shopping, và luyện tập rèn luyện bản thân và học thêm một số thứ. Và cũng để giải quyết nốt những gì nên xử lý từ lâu.

Nó cùng hắn xuống tầng hầm quán bar, tìm " trò tiêu khiển " nó vừa bước vào vừa nói:

_ Ây gu ây gu! Ken đại gia! Lâu lắm không gặp, anh khỏe chứ!

Hắn ta lồng lên như một tên mắc phải bệnh dại:

_ Con chó cái! Mày thả tao ra ngay! Mày không thả tao ra nhất định bang của tao sẽ tìm đến đây đòi người. Lúc đó tao sẽ khiến con đ*** nhà mày chết không toàn thây, Tao phải khiến cho mày bị trăm thằng đ** nghìn thằng hôn!

Nó nhìn hắn ta rồi cười khểnh. Có lẽ ở trong này nên hắn không biết bằng của hắn ta đã bị nó dẹp sạch sẽ từ bao giờ. Nó lấy ly rượu vang đỏ trên bàn, lắc lắc. Uống một ngụm, không tệ nha! Nó đưa ly rượu đến trước mặt hắn nói:

_ Có muốn uống thử không, rượu thượng hạng đó!

Hắn khinh bỉ nhổ vào ly rượu một bãi nước bọt, nhìn nó nhếch mép khinh bỉ nói:

_ Thứ này là phải dành cho mày, tốt nhất mày nên tắm rửa sạch sẽ sau đó dùng thân thể của mày phục vụ bổn thiếu gia ta thật tốt thì biết đâu tao sẽ giữ mày lại làm công cụ ấm gường!

Nó lắc lắc ly rượu lần nữa hỏi lại:

_ Chắc chứ!

Sau đó nó thẳng tay đỏ ly rượu đó từ trên đầu hắn xuống, thật là bẩn thỉu và kinh tởm mà. Hôm nay có lẽ phải dứt khoát một lần luôn cho đỡ mệt người.

Nhưng mà bỗng dưng sao nó thấy chóng mặt quá vậy, có một chút đứng không vững nữa. Thấy thế hắn liên chạy ra đỡ nó. Hắn lo lắng hỏi:

_ Không sao chứ???

Nó lắc đầu, đứng vững lại:

_ Không sao em ổn mà! Anh đừng lo!

Nó ra giá dụng cụ tra tấn chọn một con dao bé nhất, HƠ qua lửa thật nóng. Bước đén xẻo một miếng thịt trên vai hắn ra. Tiếng gào rú bắt đầu lại vang lên, cùng với những giọt máu thi nhau chảy xuống sàn nhà. Một mùi tanh nồng khó chịu lan tỏa ra khắp cả căn phòng. Sau khi dóc thịt chán chê, nó ra ngoài một chút để lấy đồ.

Ken và hắn nói chuyện:

_ Tại sao mày lại đi yêu một con nhỏ xấu đau xấu đớn như vậy. Nhìn mặt mũi mày cũng không đến nỗi nào! Tao thấy mày ngu thật!

Hắn xắn tay áo lên, bẻ tay nói:

_ Lâu lắm không đánh nhau, đúng là hơi ngứa tay thât. Mỗi tội hơi bẩn tý thôi a!

Sau đó tiếng gào thét lại vang lên ( Ây gu tội quá ý)

Lúc sau nó chở vào với một con sói to và một người đàn ông mặc bộ đồ bảo vệ. Nó nói với người đàn ông đó:

_ Đó không phải là chủ cũ của cậu sao? Ra chào hỏi một câu đi!

Người đàn ông đó ra nói chuyện với tên kia, tiếng chửi rủa, lăng mạ lại văng lên. Nghe những lời chửi bới đó nó quả thật thất rất ngứa tai. Nó lấy phi tiêu và bắt đầu phi, phi từng phi vào kẻ " tội đồ " đang bị trói kia. Người đàn ông kia cũng lui xa ra một chút, vì hắn ta biết là vị chủ nhân mới này rất hận tên chủ nhân cũ của hắn. hắn bây giờ đã theo nó không lý gì lại đi cầu xin cho người mà chủ nhân mình hận. Mà hơn nữa, tên kia cũng đối với người đàn ông này không tốt bằng nó, ông ta nhếch mép khinh bỉ. Cuối cùng thì hắn ta cũng có ngày hôm nay.

Sau khi chơi chán chê, nó cho người đàn ông lui ra. Hỏi hắn ta:

_ Đau không?

Hắn không nói gì, thật là đáng kiếp hắn ta. Hắn ta nói:

_ Nhất định tao sẽ kiếm con chó cái bang chủ của mày để bảo ả ta cho mày một trận. Một con osin như mày lại dám bất kính với tao!

Nó cười, dám nói chửi nó là con chó cái lần hai, thật là to gan nha. Nó bước đến rút từng chiếc phi tiêu trên người hắn ta ra. Hắn ta đau đớn nói:

_ Nói! Rốt cuộc mày là ai??

Nó bước tới thì thầm gì đó vào tai con sói kia, mỉm cười và nói với hắn:

_ Muốn biết thì sang thế giới bên kia mà hỏi!

Và ngay lúc đó con sói kia lao tới, cắn xé hắn ta. Thế là hết đời một thằng đàn ông trăng hoa, sở khanh và đáng kiếp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.