Vợ Tôi Là Người Giúp Việc

Chương 23: 23: Cô Vợ Nhỏ Giận Rồi




Anh cũng đi lên phòng mình, trong đầu cũng đang suy nghĩ nên mở lời với cô như thế nào về việc tổ chức đám cưới.

Anh mở cửa phòng đi vào, thấy cô đang ngồi bó gối trên giường, mắt hướng ra cửa sổ.

Lòng anh chợt bất an, vội chạy lại xem cô.

Anh xoay bả vai cô thì nhìn thấy gương mặt đẫm nước mắt, anh vội hỏi

- " Sao thế, sao lại khóc rồi, em buồn chuyện gì sao"

- " Em rất buồn, buồn vì anh giấu em nhiều chuyện như thế" cô quẹt nước mắt nói

- " Giấu…giấu chuyện gì chứ" anh lắp bắp nói, không lẽ cô đã biết chuyện

- " Anh giấu em về quê gặp ba mẹ em, giấu em giúp đỡ ba mẹ, tại sao anh phải giấu em" cô hơi lớn tiếng

- " Anh không muốn giấu em, nhưng anh muốn cho ba mẹ thấy anh yêu em thật lòng.

Anh nhiều lần muốn giúp đỡ nhưng em và ba mẹ đều không nhận thì anh làm sao nói với em.

Cho anh xin lỗi mà" Anh ôm cô vào lòng

- " huhuhu, anh giấu em làm nhiều việc như vậy, tối nay anh ra sofa ngủ đi" cô mếu nói

- " Vợ à, anh biết lỗi rồi mà, anh không ôm vợ anh không ngủ được" anh nài nỉ cô

- " ai bảo anh lại giấu em, nhỡ như ba mẹ em không chấp nhận, bắt em về quê thì anh sẽ ôm ai ngủ" cô hờn dỗi nói

Vợ nhỏ của anh giận rồi, cho dù cô có cứng rắn đến mấy thì cũng chỉ mới 21 tuổi, vẫn là con nít như bao cô gái khác thôi.

Bình thường nhìn hiền lành ít nói, nhưng khi giận lên mặt đáng yêu phết.

Chết tiệc thật, gương mặt này không ai được thấy ngoài anh.

- " Anh sẽ chuyển về quê ở với em" anh nói rồi hôn vào môi cô ngấu nghiến, không cho cô nói thêm lời nào

Anh đỡ cô nằm xuống nhưng môi anh vẫn không rời khỏi cô, cô cũng hiểu ý, hé môi để anh thỏa sức vùng vẫy trong khoang miệng mình.

Tay anh không an phận, sờ vào ngực cô, anh cởi từng nút áo ra, cởi luôn chiếc áo ngực, sẵn tiện lần xuống dưới cởi luôn những thứ còn sót lại.

Cô bị anh hôn rất nhiều lần nhưng vẫn không quen được, lần nào cũng bị anh hôn đến ngộp thở.

Cảm thấy cô không chịu được nữa, anh rời môi cô kéo theo sợi chỉ bạc.

- " Hôn lâu như vậy mà vẫn không biết cách thở, từ nay ngày nào cũng phải học hôn, đến khi biết cách thở mới thôi" anh cười tà mị

Cô bị anh nói thì đỏ mặt không phản bác được.

Anh hôn dần xuống cổ, xương quai xanh, chợt cô nhớ ra gì đó lên tiếng

- " Ưmmm… nhẹ thôi, không được để lại dấu đâu đó".

lần trước anh hôn đến nay còn chưa phai hết, nếu lần này để lại dấu cô không biết ngày mai phải giải thích sao với ba mẹ cô

Anh cười tít mắt, cô vợ của anh đáng yêu quá đi mất.

Anh cũng ngoan ngoãn nghe theo lời cô, hôn nhẹ nhàng, bất ngờ môi anh ngoặm 1 bên ngực cô, bên còn lại bị tay anh nhào nặn thành đủ thứ hình làm cô khẽ rên lên.

- " ưm…ưm chồng à, nhẹ thôi"

Tiếng rên của cô làm anh k1ch thích hơn, tay anh bóp mạnh hơn, làm cô cong cả người.

Môi anh buông ngực cô ra, dần dần xuống phía dưới, đến nơi tư [email protected] anh đưa ngón tay vào thăm dò.

- " Vợ à, em ướt hết rồi này"

- " Anh đừng nói những chuyện xấu hổ đó được không?" cô vội lấy mền che mặt lại, sao có thể nói những chuyện này chứ

Anh cười trêu chọc cô, sau đó cúi xuống hôn vào đó.

Cô bị anh k1ch thích đến mê mị đầu óc.

- " ưm…ưmm chồng ơi, không được đâu"

Anh m*t mát nơi đó đến khi cô không chịu nổi nữa uốn cong người, thở không ra hơi, anh mới chịu buông tha cô.

Anh hôn môi cô cái *chụtttt *

- " Ân Hạ, chúng ta tổ chức đám cưới nhé" anh nhìn vào mắt cô, nhẹ giọng nói

- " Đến nước này rồi không lẽ em còn có quyền từ chối sao" cô lườm anh một cái

Anh cười thỏa mãn, hôn lên môi cô, chuẩn bị đưa cậu em dựng đứng của mình vào.

Anh vừa vào được 1 chút thì cô đã la đau, anh cũng cảm thấy đau vì phía dưới của cô quá khít

- " ưm… đau quá"

- " Thả lỏng ra đi vợ, lần nào cũng khít chặt thế anh chịu không nổi"

Anh nói rồi nhào nặn bầu ng ực cô, làm cho cô phân tâm mà anh cũng ra vào dễ dàng hơn.

Cô thả lỏng ra, cũng ít cảm thấy đau, còn anh ra vào mỗi lúc nhanh hơn làm cô thở không nổi

- “chồng…ưmmm…chậm thôi” cô nỉ non

Nghe cô nỉ non như vậy anh càng phấn kích hơn, ra vào nhanh hơn là cô rên to hơn.

Lát sau anh phóng đầy vào bên trong cô, người cô mồ hôi nhễ nhại, nằm thở d ốc, trông cô như mới chạy điền kinh xong.

Còn chưa kịp hoàn hồn, anh lại vào bên trong 1 lần nữa, vì không chuẩn bị nên cô " ưmm " 1 tiếng rõ to.

Cũng may phòng này cách âm tốt, nếu không cô sẽ ngại chết mất.

Anh ra vào liên tục làm cô mệt nhoài, đầu óc mụ mị không điều khiển được tay chân mình.

Vì có ba mẹ vợ nên anh chỉ làm 2 lần, đêt giữ sức cho cô.

Nếu không đêm nay anh sẽ không cho cô ngủ.

Cô rã rời để anh tùy ý bế cô vào nhà tắm, rồi thay đồ cho cô.

Anh cưng chiều hôn lên tráng cô.

- " Ngủ thôi vợ yêu"

- " ừm" cô mệt mỏi trả lời anh, không biết anh lấy sức ở đâu ra mà lần nào cũng hành cô đến rã rời

Bàn tay anh không an phận, luồn dưới áo ngủ sờ lên ngực cô, rất mịn màng và vừa tay anh.

Cô cũng mệt mỏi không muốn phản kháng, để anh tùy ý mò mẫm cô nhắm mắt chìm vào giấc ngủ..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.