Sau bữa sáng An Kỳ và Hạ Tiểu Hi được Trình Hạo Phong đưa thẳng đến tập đoàn MAQ.
" Có chuyện gì thì gọi cho anh ngay nha."
Suốt đường đi không biết Trình Hạo Phong đã căn dặn An Kỳ biết bao nhiêu điều, cho đến tận bây giờ đã sắp xuống xe rồi mà anh vẫn chưa chịu yên tâm.
Cũng đúng thôi, vợ đến công ty của tình địch mà không lo âu sao được, dù gì những kẻ ngụy quân tử thường rất khó đề phòng nên anh lo cũng đúng thôi.
Tiếc là hôm nay anh có cuộc họp cổ đông quan trọng nên không thể đi theo cô được nên lúc này mới ngồi đây căn dặn đủ điều thế này đây.
Đã là lần thứ n, An Kỳ nghe được câu nói vừa rồi của Trình Hạo Phong, cô biết anh lo lắng điều gì nên cũng rất kiên nhẫn xoa dịu tâm trạng bất an của anh.
" Đại ma vương à, chỉ là một buổi chụp ảnh, còn không biết có gặp mặt hay không, anh đừng nghĩ nhiều.
Ở nơi công cộng anh ta cũng không dám làm càn đâu.
Vả lại em nghĩ Mặc Thiên không phải là loại người thích dây dưa khi em đã nhiều lần nói rõ như thế rồi.
Nên anh yên tâm đi nha."
Trình Hạo Phong miễn cưỡng cười một cái anh khẽ gật đầu để An Kỳ yên tâm rồi mở cửa xe cho cô và Hạ Tiểu Hi bước xuống.
Sau đó anh cũng nhanh chóng khởi động xe rồi di chuyển về đường đến công ty, suốt chặn đường anh lẩn quẩn với một suy nghĩ trong đầu.
Mặc Thiên chỉ là một phần nhỏ, căn bản anh không cần phải bận tâm tới vì dù thế nào anh ta cũng không làm hại An Kỳ nhưng ngược lại là Trình Thế Vỹ...!Anh biết hôm nay hắn ta cũng có mặt cùng với đối tác trực tiếp giám sát buổi chụp ảnh của An Kỳ.
Trình Thế Vỹ là người thế nào chắc khỏi phải giới thiệu nữa.
Một kẻ đê hèn, đào hoa, sát tình như hắn mới khiến Trình Hạo Phong đắn đo lo lắng cho An Kỳ, vì dù thế nào những kẻ hèn hạ thường giở những chiêu trò đê tiện một cách bất ngờ khó mà phòng bị được, chính vì thế anh mới cảm thấy không yên tâm.
........!
Hôm nay stylist của An Kỳ là Bạch Mộng Dao người chịu trách nhiệm trong việc tạo dựng những phong cách thời trang cho cô.
An Kỳ ngồi trước tấm gương lớn, bên trên là ánh đèn sáng chói chuyên phục vụ cho những buổi trang điểm chuyên nghiệp.
Bạch Mộng Dao vừa đánh phấn phủ nhằm bảo vệ lớp phấn nền không trôi và giữ được trong một thời gian dài, hoàn thành bước “khóa nền”.
Trong suốt quá trình trang điểm, tận tay chạm vào làn da mịn màng, căng sáng của An Kỳ khiến cô không thể nhịn được nữa mà lên tiếng khen ngợi An Kỳ một câu.
" Da của em đẹp thật, trang điểm cho em đỡ phải tốn nhiều phấn."
" Dạ chị quá khen rồi, còn có rất nhiều nữ minh tinh khác sở hữu làn da đẹp hơn nữa ấy.
Em như vậy là vẫn chưa bằng một góc của họ."
Bạch Mộng Dao bật cười, cô đóng hộp phấn lại, sắp xếp đồ nghề của mình vào túi đựng rồi thân thiện nói.
" Là em khiêm tốn thôi.
Da của em rất đẹp, kể cả nhan sắc thế này là khuynh nước khuynh thành lắm rồi.
Chả trách sao chỉ trong một khoảng thời gian ngắn thôi em đã nổi tiếng đến vậy."
" Cảm ơn chị."
An Kỳ cũng không biết nên trả lời thế nào nữa nên chỉ khẽ cười trừ rồi nói sang chuyện khác.
"Trang điểm xong rồi vậy giờ em thay đồ nhé?"
" Ừm.
Trang phục chị giao cho trợ lý của em giữ rồi đó, em vào thay đi rồi ra ngoài chuẩn bị bắt đầu chụp luôn."
" Dạ."
An Kỳ cười nói với Bạch Mộng Dao rồi đi về phía Hạ Tiểu Hi đang ngồi gần đó.
" Tiểu Hi, đưa trang phục cho mình.
Cậu mệt thì về nghỉ ngơi đi, không cần đi theo mình đâu."
Hạ Tiểu Hi cười gượng một cái, quả thật bây giờ cô rất mệt, trong người rất nóng, rất khó chịu nhưng lại không muốn về nhà, vì về nhà cô sợ sẽ suy nghĩ lung tung vớ vẩn nên thà ở đây làm việc ít ra còn thoải mái hơn.
" Không sao không sao, về nhà còn chán hơn.
Mau vào thay quần áo thôi.
Xong việc nhanh thì về nghỉ sớm."
Nói rồi Hạ Tiểu Hi đẩy An Kỳ đi vào phòng thay đồ, còn cô thì đứng trước cửa phòng chờ.
*Ting*
Đang nhàm chán thì điện thoại có thông báo, Hạ Tiểu Hi liền lấy ra xem là tin gì nếu lại là tin quảng cáo thì tiện tay chặn luôn vì bình thường điện thoại của cô rất hiếm khi có tin nhắn đến ngoài mấy tin quảng cáo và nhà mạng gửi tới.
" Tiểu Hi, đi làm có mệt không? Nghe anh hai nói sáng nay em không khỏe thế bây giờ trong người thế nào rồi?"
Là một đoạn tin nhắn từ số máy lạ gửi đến, Hạ Tiểu Hi bất giác cau mày suy tư...!
" Anh hai? Vậy người gửi là cái tên dở hơi đó rồi..."
Hạ Tiểu Hi tự lẩm bẩm một mình xong vốn cô định không thèm trả lời nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn soạn tin đáp trả cho Thừa Mạnh Quân vỏn vẹn một chữ
" Ổn" rồi cất điện thoại vào túi quần.
Lúc này An Kỳ cũng đã thay xong trang phục, vừa trở ra đã bắt gặp khuôn mặt bí xị của Hạ Tiểu Hi.
" Sao vậy? Lúc nãy vẫn còn vui vẻ mà?"
" Vừa nhận được tin nhắn của cái tên khó ưa đó."
" Ai? Thừa Mạnh Quân hở?"
" Ừm.
Hỏi mình có khỏe không, còn không phải tại anh ta mình mới mệt mỏi thế này à, còn bày đặt hỏi hỏi."
Trông thấy sắc mặt đen như nhọ nồi của Hạ Tiểu Hi khiến An Kỳ bật cười, cô lắc nhẹ đầu rồi nói:
" Cậu ở lại chăm sóc người ta là tự nguyện mà chứ đâu có ai ép cậu, nên không thể trách Mạnh Quân được.
Vả lại cậu ấy cũng quan tâm cậu mới nhắn tin hỏi thăm thôi, cậu không nên quá khắt khe với Mạnh Quân, cậu ấy đối với cậu là thật lòng đó."
" Lý An Kỳ, cậu dám hùa với họ bắt nạt mình, không thèm nói chuyện với cậu nữa."
Hạ Tiểu Hi bậm môi, mếu máo nói rồi hậm hực bỏ đi, nhưng đôi gò má đỏ ửng đã tố cáo tất cả, cô là đang ngại ngùng nên mới tìm đường chạy trốn đây mà...!
An Kỳ khẽ cười rồi đi ra phòng chụp ảnh, cô vừa bước ra nơi được dàn dựng để người mẫu tạo kiểu thì ngay lập tức đã thu hút hết tất cả những ánh mắt trong khán phòng, đặc biệt là Trình Thế Vỹ và Mặc Thiên ngồi ở một gian phòng khác tuy chỉ ngắm nhìn An Kỳ qua màn hình máy tính nhưng cả hai đều không nỡ rời mắt khỏi khuôn mặt sắc sảo, kiều diễm ấy.
Sản phẩm lần này được quảng bá là chiếc áo khoác da LV vừa được ra mắt, phụ kiện đi kèm là túi xách và ví cầm tay.
Trang phục đầu tiên phối với áo khoác là chân váy bút chì sọc ca rô đen đỏ cùng với chiếc T-shirt bên trong, chân mang giày cao gót màu đen hơn bảy phân.
Set đồ này thể hiện được sự thanh lịch nhưng vẫn rất cá tính.
Với số đo ba vòng cân đối của An Kỳ thì càng khiến bộ trang phục thêm thu hút khi được diện trên thân hình nóng bỏng.
" Bắt đầu nhé."
An Kỳ mỉm cười ra dấu OK với ê kip chụp ảnh rồi bắt đầu tạo dáng.
" Tách tách tách"
Hơn 15 phút trôi qua shoot ảnh đầu tiên đã hoàn thành, có mười bức ảnh nổi bật nhất được chọn ra và chuyển vào File sau đó gửi đến máy tính trong phòng của Mặc Thiên để anh chọn lựa.
" Cô An Kỳ này đúng là tài năng vượt trội.
Mới vào nghề nhưng độ chuyên nghiệp còn hơn hẳn những minh tinh lâu năm trong nghề."
Lâm Thiệu trợ lý của Mặc Thiên đứng bên cạnh, nhìn những bức ảnh trong máy tính bằng ánh mắt vô cùng ngưỡng mộ.
Trình Thế Vỹ nhoẻn miệng cười đầy kiêu ngạo, hắn thong thả ngã lưng ra thành ghế rồi nhàn nhã lên tiếng.
" An Kỳ vốn là viên ngọc sáng, vào Trình thị sau khi được mài dủa kĩ càng thì đương nhiên là càng trở nên sáng giá hơn rồi.
Mà Mặc tổng đây cũng rất có mắt nhìn đó chứ, ngay từ đầu đã giữ lại bảo vật này làm của riêng rồi, e là trong vòng một năm với sức hút của An Kỳ thì MAQ cũng thu về không ít lợi nhuận."
Mặc Thiên nhếch môi cười, anh hướng ánh mắt lạnh lẽo nhìn Trình Thế Vỹ rồi nghiễm nhiên đáp trả những lời châm biếm vừa nghe được.
" MAQ có thu về lợi nhuận lớn thì Trình thị của Trình tổng đây cũng phát tài rồi.
An Kỳ đắt show như vậy, còn mang về không ít hợp đồng lớn nhưng xem ra phía Trình thị vẫn không lo chu toàn cho "gà cưng" của mình, hình như những quyền lợi riêng của một siêu mẫu được nhận gồm nhà, xe riêng thì An Kỳ vẫn không được nhận thì phải? Trình tổng thật là biết cách làm ăn để thu về được một món hời cực khủng nhỉ."
" Mặc tổng thật biết nói đùa, nhà, xe, tất cả đều đã được chuẩn bị xong cả rồi đó chứ, giờ chỉ còn chờ ngày An Kỳ chuyển tới mà thôi, sẵn đây tối nay Trình Thế Vỹ tôi gửi luôn cho Mặc tổng một vé mời đến tham quan nhà mới của "gà cưng" nhà chúng tôi."
Nói xong Trình Thế Vỹ phất tay ra hiệu cho nữ thư ký bên cạnh mình mang thiệp mời tới.
Cùng lúc này bên ngoài quản lý Du đi vào với nét mặt dè dặt, cô cúi đầu chào Mặc Thiên và Trình Thế Vỹ rồi cất giọng báo cáo.
" Mặc tổng, buổi chụp ảnh có thể sẽ bị gián đoạn một chút vì trợ lý của An Kỳ đột nhiên ngất xỉu, tình hình có chút hoảng loạn mong Mặc tổng thông cảm."
Mặc Thiên thoáng cau mày khi nghe Hạ Tiểu Hi ngất xỉu nhưng rất nhanh sau đó anh lại quay về trạng thái bình thản nét mặt không hề có chút lo lắng nào mà chỉ thờ ơ ra lệnh cho trợ lý Lâm
" Lâm Thiệu cậu cùng với một người nữa đưa trợ lý Hạ tới bệnh viện đi.
Còn rất nhiều shoot ảnh cần phải thực hiện, không nên kéo dài đâu."
" Dạ, em lập tức đi ngay.".