Hôm nay là ngày đầu tiên An Kỳ chính thức bước vào Trình thị với vai trò là gương mặt mới, người đại diện quảng bá sản phẩm cho tập đoàn MAQ.
Một dự án lớn nhất từ trước tới nay Trình thị có được.
Chính vì thế mà ai ai cũng thèm thuồng nhắm tới vị trí hiện tại mà An Kỳ, một người chân ướt chân ráo mới vào nghề đã có được.
"Kia có phải là Lý An Kỳ, gương mặt mới nhú trong tập đoàn chúng ta không?"
Mẫn Giao siêu sao hạng B trong tập đoàn Trình thị, năm nay cô đã 30 tuổi, bước qua cái ngưỡng hết thời thanh xuân nổi trội nhất của một người mẫu, cô cầm cự được ở đây chính là nhờ vào những mối quan hệ mập mờ với Giám Đốc Tần Sinh.
Người biết thất thời mới là trang tuấn kiệt, hiểu rõ được điều đó nên Mẫn Giao thường đu theo những ngôi sao hạng A để được hưởng tiếng thơm lây.
"Nhan sắc cũng tầm thường, đâu có gì nổi trội.
Chắc là lại đi cửa sau với anh nào mới đặt chân được tới đây."
Kiều Lam cô bạn thân nhất của Mẫn Giao trong Trình thị cũng nhanh chóng hùa theo bạn mình, ánh mắt săm soi An Kỳ từ trên xuống dưới không sót một chi tiết nào.
Những lời nói đó An Kỳ có thể nghe rõ ràng từng câu từng chữ nhưng đối với cô cũng chỉ như gió thổi mây trôi.
Showbiz là nơi lắm lời thị phi, cô nên tập quen dần chứ không nên đấu đá vô ích với bọn họ.
Dù biết họ không thích mình nhưng vì phép lịch sự tối thiểu của một người mới đến nên An Kỳ vẫn cúi nhẹ đầu chào hỏi Mẫn Giao và Kiều Lam trước khi vào thang máy.
Đáp trả lại An Kỳ là cái liếc mắt khinh miệt của hai người họ.
Kiều Lam bĩu môi rồi vênh vang nói
"Để xem cô ta làm được cái trò trống gì.
Không chừng còn chưa quay được dự án nào đã bị chị Nhã Đan hất văng ra ngoài rồi."
- -------------------------‐----
Đứng trước cửa phòng Giám Đốc, An Kỳ hít sâu vào rồi thở mạnh ra lấy bình tĩnh, thả lỏng cơ mặt tự nhiên nhất rồi mới gõ cửa
[ CỐC.CỐC.
CỐC]
"Mời vào."
Nhận được phản hồi từ người bên trong, An Kỳ mới đẩy cửa bước vào.
Cô cúi đầu chào Tần Sinh, Giám Đốc tập đoàn Trình thị đang ngồi bên bàn làm việc.
Từ lúc An Kỳ bước vào ánh mắt của gả vẫn chưa một giây nào rời khỏi thân hình nóng bỏng của cô.
Là một người mẫu những gì cần phô trương thì nhất định phải phô ra cho người khác thấy, đặc biệt là một vóc dáng cân đối, quyến rũ người nhìn càng không được che giấu.
Chính vì thế mà ngày đầu tiên bắt đầu vào công việc cô đã chọn cho mình chiếc váy body kín đáo, ôm trọn thân hình nóng bỏng.
Bắt gặp ánh mắt mụ mị của Tần Sinh đang dừng lại nơi vòng ba căng tròn của mình, An Kỳ khẽ hắng giọng rồi lên tiếng.
"Giám Đốc Tần, chúng ta có thể bàn bạc công việc được chưa?"
Tần Sinh giật mình sau câu nói của An Kỳ, thu lại ánh mắt thô tục, vờ ho nhẹ một tiếng.
Sau đó đưa tay ra hiệu mời An Kỳ ngồi xuống sô pha rồi mới bước đến ngồi đối diện với cô.
"Em thật xinh đẹp, ánh mắt, thân hình quá đỗi thu hút người khác, Trình thị có được cực phẩm như em đúng là quá may mắn rồi."
Tần Sinh không nhịn được mà buông lời khen cô một câu.
"Giám Đốc Tần quá khen rồi, tôi còn cần phải học hỏi và trau dồi thêm rất nhiều thứ."
An Kỳ cười ái ngại rồi nhận lấy ly trà Tần Sinh vừa đưa tới, nhấp một ngụm nhỏ.
"Là em khiêm tốn thôi, ở Trình thị ngay lúc này chỉ có em là nhan sắc đỉnh cao nhất, khó trách tại sao Trình tổng lại đặc biệt để ý đến em."
Nghe được những lời nói ngoài luồng này khiến An Kỳ nhất thời không biết nên ứng xử như thế nào nên chỉ cười trừ rồi mở lời đi vào việc chung trước.
"Giám Đốc Tần, hay là chúng ta bàn công việc đi.
Tiếp theo tôi sẽ làm gì?"
" Được được.
Không nói chuyện ngoài luồng nữa.
Bây giờ anh sẽ nói sơ về những dự án tiếp theo của em.
Em tập trung nghe nhé."
"Dạ."
An Kỳ gật đầu rồi chăm chú ngồi lắng nghe Tần Sinh phổ biến công việc cho mình.
"Hôm nay em sẽ gặp mặt quản lý của mình, cô ấy sẽ là người sắp xếp lịch trình cho em.
Nhưng trước khi chính thức ra mắt công chúng em phải trải qua đào tạo cơ bản trong vòng một tuần.
Nếu thành tích của em tốt thì mới chính thức nhận show rồi đi diễn.
Trong quá trình đi diễn hoặc quay quảng cáo, chụp hình thời trang thì trang phục sẽ do êkip chuẩn bị.
Ngoài ra trang phục dự tiệc, họp báo hay đi sự kiện thì phía em tự chuẩn bị.
Nhưng mà em may mắn lắm mới lọt vào mắt xanh của Trình tổng chúng ta, ngài ấy đã tặng cho em một vạn để mua sắm quần áo và mỹ phẩm."
Tần Sinh đẩy chiếc thẻ ATM đến trước mặt An Kỳ, kèm theo là nụ cười quỷ quyệt.
Gả cứ tưởng An Kỳ sẽ hai mắt sáng rỡ khi thấy tiền đập ngay trước mắt nhưng cô vẫn tỏ ra vô cùng thản nhiên khiến gả thoáng ngỡ ngàng trước thái độ này của cô.
" Cảm ơn Giám Đốc Tần đã nhiệt tình phổ biến.
Tôi sẽ sắp xếp chu đáo để không ảnh hưởng đến công việc.
Còn ân sủng của Trình tổng thì An Kỳ tôi đây không dám nhận.
Phiền Giám Đốc Tần gửi lại anh ấy và thay tôi gửi lời cảm ơn cùng với lời xin lỗi vì đã phụ tấm chân tình của ngài ấy."
An Kỳ nhẹ nhàng trả lời rồi cầm túi xách đứng dậy.
"Nếu không còn chuyện gì nữa thì tôi xin phép qua gặp quản lý, phiền Giám Đốc Tần cho người dẫn tôi đến gặp cô ấy."
Tần Sinh vẫn còn trong bỡ ngỡ, ông đứng dậy cười trừ rồi nói.
" Được.
Vậy em ra ngoài chờ một chút, anh sẽ sai trợ lý Chu đưa em tới phòng quản lý Du."
An Kỳ mỉm cười nhẹ nhàng, cúi đầu chào Tần Sinh rồi rời khỏi phòng làm việc.
Tần Sinh nhìn theo bóng An Kỳ đến khi khuất sau cánh cửa ông mới nhìn lại chiếc thẻ ngân hàng nằm trên bàn.
- ---------------------------
Phòng của những quản lý trong tập đoàn Trình thị được sắp xếp riêng lẻ một khu nên phải di chuyển lên hai tầng lầu nữa mới đến được phòng của quản lý Du.
"Em đứng đây chờ chị một chút, chị vào thông báo với chị Du Cầm trước đã.
Cô ấy khá khó tính, em nên chuẩn bị tâm lý trước đi."
Trợ lý Chu là một nhân viên hòa đồng nhất ở Trình thị cô luôn đối đáp nhiệt tình với tất cả mọi người.
Dặn dò An Kỳ xong cô mới mở cửa đi vào trong trước.
Du Cầm, gương mặt lạnh lùng, nghiêm nghị ngồi trước máy tính trầm giọng lên tiếng khi nghe tiếng bước chân vừa vào tới.
"Có chuyện gì?"
"Dạ Giám Đốc Tần sai em đưa người mới qua cho chị."
Trợ lý Chu vô cùng dè dặt trước Du Cầm vì trông cô quá lạnh lùng đến nỗi khiến người khác phải dè chừng trong mọi hành động lẫn lời nói.
"Cho cô ta vào đây."
Nhận được câu trả lời lạnh nhạt của Du Cầm, nhiệm vụ đã hoàn thành, trợ lý Chu liền quay trở ra thông báo cho An Kỳ
"Em vào đi.
Nhớ lời chị dặn đó."
" Em biết rồi.
Cảm ơn chị."
An Kỳ cười dịu dàng rồi bước vào trong..