(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Thêm một người nữa trong nhà cần mua rất nhiều thứ, đồ dùng vệ sinh, bộ đồ ăn, khăn tắm, đồ ngủ... Ít nhất phải mua mỗi thứ một cái, vì Thiên Lý sẽ không cho phép người khác dùng chung đồ cá nhân của mình trong mọi trường hợp.
Nghĩ kỹ lại, xem ra hắn đang tự chuốc lấy phiền phức, rốt cuộc tại sao lại để cho một Alpha ngu ngốc ở trong nhà của chính mình, biết rõ bản thân đối với Alpha không có một chút khoan dung, cho dù là muốn cố gắng giao tiếp cùng bọn họ nhưng cũng không cần mời về nhà, hai người vừa mới hòa hợp hai giờ, Thiên Lý liền có ý muốn đẩy hắn vào một góc nào đó và mặc kệ hắn.
Thiên Lý nghĩ bản thân đã hy sinh quá nhiều cho công việc của mình, và lãnh đạo nên trao cho anh ấy một giải thưởng riêng.
“Muộn như vậy, bên ngoài trời vẫn mưa, đi đâu vậy?” A Triệu mặc quần vào xong, tình cờ nhìn thấy Thiên Lý đang thay giày ở cửa, liền thản nhiên hỏi.
Anh ấy bây giờ đang mặc chiếc quần đùi mà Thiên Lý dùng để chơi bóng rổ, bởi vì quần của anh ấy lại bị ướt, và chỉ có chiếc quần đùi này trong bộ quần áo của Thiên Lý là anh ta có thể mặc được, còn những bộ quần áo khác gần như không vừa.
Nói thật ra, hiện tại Thiên Lý đã mất đi chiếc quần bóng rổ này rồi, vì Thiên Lý cũng không định dùng thứ gì của A Triệu đã sử dụng qua.
Những tầng tầng lớp lớp oán hận của Thiên Lý như thế này cứ chồng chất lên nhau, khiến A Triệu ngay khi hỏi hắn đã phải nhìn ra ánh mắt như giết người của Thiên Lý.
Đương nhiên, A Triệu có thể cảm nhận được sự ghê tởm và ác ý rõ ràng, nhưng anh không hiểu rõ mình đã làm gì khiến Thiên Lý không vừa lòng, cho dù cố tình bước ra khỏi phòng tắm mà không mặc quần cũng chỉ là để trêu chọc tí xíu Thiên Lý thôi. Tất cả sự trêu chọc này vẫn chưa bị lật tẩy cơ mà? Tại sao Thiên Lý vẫn nhìn mình như vậy...
Bản thân A Triệu cũng không tệ, lại hoạt bát hay nói, Thiên Lý thì lúc nào cũng ủ rũ mặt mày, nhìn thấy vẻ mặt này A Triệu liền muốn trêu chọc.
—— Hai người rõ ràng định sống chung một thời gian, Beta này thế mà không thể đối xử tốt hơn với ta sao?
Trong mắt A Triệu, Beta tương tự như “người cùng giới”, và nó nhấn mạnh vào sự khác biệt, tức là Beta tuy coi như cùng giới nhưng khá “yếu” so với Alpha.
Vì vậy, A Triệu chạy ra ngoài mà không mặc quần và khiến nó như một trò chọc ghẹo, đó thậm chí không phải là quấy rối tình dục, beta này không nên tức giận về điều này quá lâu.
Trên thực tế, suy nghĩ của A Triệu cũng là suy nghĩ của hầu hết Alpha, họ không liệt Beta là mục tiêu tiềm năng hay đáng được chú ý, trong mắt họ, chỉ có Omega cần chú ý đến sự khác biệt về giới tính. Beta... có lẽ là một người không có giới tính..
Thiên Lý lạnh lùng liếc nhìn A Triệu: “Ngươi cùng đi ra ngoài, ta muốn đi mua sắm, ngươi cũng cần phải đi cùng ta.”
A Triệu nội tâm thắc mắc hỏi: “Tại sao?”
“Bởi vì là cho ngươi, nếu không đi, đêm nay ngươi ngủ dưới lầu.”
Nói xong Thiên Lý nhấc ngón chân gõ mạnh xuống đất làm cho đôi giày gần đến mũi chân hơn, đã lâu rồi không mang đôi ủng này của Song Vũ.
A Triệu vô thức nhìn lại phòng ngủ phụ, khẽ thở dài: “Vậy ta chỉ có thể đi cùng với ngươi.”
Bộ quần áo anh cho A Triệu mượn lần trước đã bị Alpha làm ướt nên hiện tại tôi không thể mặc được, Thiên Lý sau khi tìm rất lâu cũng không tìm thấy áo phông, nhưng lại tìm được một chiếc áo vest tay đua nhưng chỉ là một loại áo khoác chống nắng. Anh ấy không còn lựa chọn nào khác ngoài việc mặc nó ngay bây giờ vì sẽ ra ngoài ngay lập tức.
Dáng người của A Triệu thực ra cũng không quá cường tráng, chỉ là Thiên Lý là một Beta có thể hình khá khác biệt, khiến bộ vest tay đua đang mặc trên người, chỗ dù chật hay không chật, bó hay không bó cũng trở nên chật chội hết thảy.
Nhưng A Triệu diện bộ quần áo này trông thoải mái và dễ chịu hơn so với chiếc áo phông trước đó. Ngực nhô lên nhờ cơ bắp trông rất gợi cảm. Yêu cầu về vẻ đẹp một chiếc áo khoác bên ngoài đã được Alpha này thể hiện ra hết.
“...”
Sau khi thay quần áo xong, anh đứng trước mặt Thiên Lý, người sau nhìn anh chăm chú, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng cũng không nói gì, khi A Triệu nhìn thấy vẻ mặt của anh khác lạ, anh không khỏi nhướng mày: “Sao vậy? Sao vậy?”? “
A Triệu Chính dùng dây thừng buộc mái tóc dài mềm mại của mình thành đuôi ngựa cao, hai lọn tóc xõa xuống hai bên má, kiểu tóc này hợp với khuôn mặt của anh ấy, rất lãng tử.
Thiên Lý do dự hồi lâu, cuối cùng im lặng quay đi, không nói gì, thật ra cái muốn nói chính là cái quần đùi đang mặc, cái quần đùi... chính giữa... chỗ đó, chỗ đó không nên lộ ra nhiều như thế. Cái quần đùi chật, và hình dạng quá rõ ràng khi anh ta ngồi xuống, lơ lửng trên bờ vực như nội dung khiêu dâm trên một quyển tạp chí thời trang xxx.
Thiên Lý là người rất chú trọng đến hình ảnh của bản thân khi ra ngoài, dù ra ngoài không cần ăn mặc đẹp quá phô trương, không cần cầu kì bằng âu phục nhưng không bao giờ có thể bị coi là côn đồ như thế này.
... Nhưng anh ấy không hiểu suy nghĩ của những Alpha này.
Như thấy được sự do dự của Thiên Lý, A Triệu cong môi cười: “Mặc quần áo như thế này của anh khiến anh thấy đẹp mà không nhịn nổi sao?”
“... Ngươi ăn mặc như thế nào sao lại khiến ta không chịu nổi.”
A Triệu vỗ vỗ ống quần của anh: “Đúng vậy, người có dáng người như tôi, cái gì cũng không mặc cũng chẳng sao, nếu không phải lo bị bắt tội phô trương khiếm nhã, tôi còn có thể khỏa thân ra đường.”
“...” Đúng vậy, Thiên Lý đã đánh giá thấp mức độ xấu hổ của Alpha này, không, bọn họ hoàn toàn không có một xíu xiu suy nghĩ chung nào với nhau!
“À, mà, Thiên Lý, ngươi có khẩu trang không?”
“Ngươi muốn một chiếc khẩu trang để làm gì?”
( Khi xưa đeo khẩu trang là lạ, giờ vì em COVID-19 ai Ko đeo mới lạ đời )
A Triệu để ngón tay lên chóp mũi của mình hai lần: “Chà, tôi vừa bị mắc mưa. Hình như tôi bị cảm. Lúc nào cũng muốn ho. Tôi sợ có thể lây cho người khác nếu tôi đi những nơi công cộng như thế này. “
—— Đột nhiên Alpha này tránh đi tầm mắt của Thiên Lý, nhìn về phía bên phải như trốn tránh, tên Alpha này đang nói dối.
Thiên Lý nhàn nhạt liếc hắn một cái, cũng không nói nhiều, chỉ là tìm cho hắn một cái mặt nạ.
Thật ra, Thiên Lý từ lâu đã nhận ra A Triệu có một bí mật, và bí mật của anh ấy chắc chắn không phải như anh ấy nói, chỉ chạy ra khỏi nhà để trốn khỏi cuộc hẹn hò xem mắt.
A Triệu đã cố tình tránh xuất hiện ở nơi công cộng, chẳng hạn như lúc trước đã đưa anh ta đến Trạm giám sát, A Triệu yêu cầu tự mình kiểm tra, nhưng cuối cùng nhân cơ hội đó trốn thoát, thậm chí anh ta còn không vào phòng kiểm tra. Ngoài ra, A Triệu còn rất giỏi giang, có sức khỏe tốt, không có tiền thì phải dựa vào bản thân, sao không ra ngoài làm việc, cho dù làm bảo vệ cũng sẽ có rất nhiều người tranh giành. Đối với điều đó, không cần phải suy nghĩ quá cố chấp về nó. Vừa rồi, ngay cả khi A Triệu đưa ra yêu cầu của mình một cách tự nhiên nhất có thể, Thiên Lý vẫn cảm thấy không bình thường - ngay cả khi ra ngoài mua đồ, anh ấy cũng phải đeo khẩu trang. Đây không còn là một phạm vi ngụy trang bình thường nữa. Tôi đã nghĩ anh ấy là một ngôi sao.
Không thể, nếu hắn thật sự là minh tinh, làm sao có thể có người không biết hắn.
A Triệu hẳn là có rất nhiều điều giấu diếm, nhưng Thiên Lý không nghĩ ra, quan hệ hiện tại của bọn họ có thể coi là lợi dụng lẫn nhau, A Triệu muốn ở nhà riêng, Thiên Lý cũng muốn mượn giới tính Alpha của A Triệu và sử dụng anh ta như một đối tượng thử nghiệm. Tôi có thể giảm bớt định kiến của mình về Alpha càng sớm càng tốt.
... Nó sẽ thực sự thành công? Thiên Lý luôn cảm thấy rằng trong hai giờ qua, thành kiến của anh ấy với Alpha dường như đã trở nên sâu sắc hơn.
A Triệu ngồi trong xe nhìn nước mưa bắn tung tóe trên kính xe, tâm tình tốt: “Nói mới nhớ, Thiên Lý... Nhà nếu không có hai phòng ngủ cũng sao? Ta chỉ cần một cái chăn bông là được rồi.
“Chăn bông là cần phải mua.”
“Này? Đừng khách sáo như vậy.”
Thiên Lý hồi lâu không trả lời, vừa quay đầu lại đã thấy Thiên Lý lạnh lùng nhìn chằm chằm về phía trước, như không muốn để ý đến hắn, A Triệu khoanh tay trước ngực, tựa vào lưng ghế, cứ như vậy cười cười nhìn hắn.
Càng nhìn anh ta lâu, A Triệu càng thấy Thiên Lý đặc biệt.
Trên thực tế, Thiên Lý cũng không hề kém cạnh về ngoại hình, trên thế giới này vẫn không có nhiều Beta có ngoại hình đẹp như Omega, điểm khác biệt là đường nét trên mặt của Beta có góc cạnh hơn, còn anh thì nét lạnh lùng hơn và góc cạnh hơn những Omega xinh đẹp.
Chỉ là, tên này lúc nào cũng tỏ vẻ lạnh lùng, đặc biệt đáng sợ khi không nói chuyện, trên người cũng không có khói thuốc, mới ngoài hai mươi tuổi, tuổi trẻ như vậy cũng không sôi nổi lắm, hắn không thể không nghĩ đến những gì bạn bè của mình đã từng nói, một số Beta thích giả vờ.
Nhưng A Triệu cho rằng những người trang B là được yêu thích nhất trên đời hay những Omega xinh đẹp. Anh ấy cũng tin rằng tính cách Thiên Lý thật sự chính là như vậy,không trang B, không phải giả vờ, vì lần đầu tiên gặp mặt, anh ấy đã bị một chất ức chế hạ gục, anh ấy còn có thể nói gì nữa.
“Nhìn đủ chưa?”
Xe rẽ một khúc quanh, Thiên Lý đột nhiên lên tiếng, giọng nói xen lẫn không kiên nhẫn, A Triệu không khỏi bật cười - mỗi lần nói chuyện đều có cảm giác câu chuyện trở nên đi vào ngõ cụt, Thiên Lý nói vẫn khá là lạnh lùng
A Triệu chỉ thản nhiên nói: “Đương nhiên nhìn không thấy đủ, ngươi tốt như vậy mà, ta phải càng nhìn thêm.”
Thiên Lý đạp phanh dừng xe ở ven đường, A Triệu khó hiểu nhìn đồng hồ cây xăng trên xe: “Chúng ta còn chưa tới trung tâm mua sắm, xe hết xăng rồi sao?”
Thiên Lý mím chặt môi nhìn hắn chằm chằm, sắc mặt tái nhợt: “Không có.”
“Vậy tại sao ngươi lại dừng lại.”
Thiên Lý hít sâu một hơi: “Tôi không quan tâm đến lối sống trước đây của anh, anh là loại công tử gì, nhưng khi nói chuyện với tôi thì hãy tỏ ra tôn trọng.”
“...”
“Nếu ngươi nói chuyện cứ tỏ ra mập mờ, ta liền đuổi ngươi xuống xe.”
Tán tỉnh thì chỉ biết tán tỉnh một cách mù quáng, cái cảm biến pheromone Alpha này hỏng rồi sao? Hắn là Beta! Không phải Omega! Hắn nếu như tán tỉnh cũng sẽ không nên tán tỉnh mình! Những người này có thể có một chút khống chế bản năng sinh sản của mình được không??
A Triệu ánh mắt chớp động: “Ta tại sao lại không coi trọng ngươi, ta đang khen ngươi đẹp trai, như thế nào lại là không tôn trọng?”
Thiên Lý nắm lấy tay lái sắc mặt lạnh lùng, hắn hít sâu vài cái, trong lòng thầm cảnh cáo chính mình đừng nhìn Alpha đeo khẩu trang với nét mặt muốn vàn cảm xúc này, không được phân biệt giới tính, mặc kệ hắn.
Khi xe khởi động trở lại, A Triệu chắp tay sau đầu và ngâm nga trong khi lắc chân: “Nhắc đến vẻ đẹp của các Omega, tôi nghĩ đến đôi chân trắng nõn, tôi nghĩ đến hình ảnh khỏa thân, tôi nghĩ đến..... xxx....[bíp——], và người ta sẽ khen ngợi ngươi vì chiều dài xxx của ngươi. Nếu đối tượng trông đẹp, ngươi có thể nghĩ đến việc xây dựng lên một mối quan hệ. Beta như ngươi sẽ có một bước nhảy vọt về cảm xúc với khả năng liên kết của ngươi với đối tượng. Chao ôi... Tôi không biết nên nói ngươi là bảo thủ hay có vấn đề gì.... Mọi người đừng không nên có ý nghĩa gì khác... “
Thiên Lý bóp mạnh tay lái, suýt chút nữa bóp nát tay lái - hắn thật sự muốn tăng ga đến mức cao nhất, để cho tên Alpha khốn kiếp này bớt nói lời xằng bậy lại!
(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");