Vô Thượng Thần

Chương 34: Đạo Thể - Diệt Thế Băng Thể




Hàn Băng chứng kiến cảnh này cũng há hốc mồm, đang yên đang lành, tự nhiên thấy trong người hơi lạnh, rồi tay của thiếu gia đang đặt trên bụng mình tự dưng đóng băng.

Việc lạ như vậy có lẽ Hàn Băng là lần đầu tiên chứng kiến. Vinh nhìn chằm chằm cánh tay bị đông cứng của mình, ánh mắt càng ngày càng tỏa sáng. Rung nhẹ cánh tay, lập tức từng tảng băng nứt ra rơi xuống sàn kêu lạch cạch.

“Ngay cả hỗn độn khí cũng có thể đóng băng? Chả nhẽ là… Một trong thập đại Đạo thể - Diệt Thế Băng Thể sao? Không phải là đang nằm mơ đó chứ… tùy tiện kiểm tra lại ra được một tên có Đạo thể trong truyền thuyết? “

Không nhịn được nhìn Hàn Băng chằm chằm, ánh mắt như muốn đốt cháy Hàn Băng vậy. Thấy thiếu gia nhìn mình chăm chú như thế, không hiểu sao một cơn khí lạnh bỗng chạy dọc sống lưng làm Hàn Băng rùng mình một cái.

“Chả nhẽ thiếu gia… thiếu gia bị gay? “

Thầm nghĩ trong lòng như thế, Hàn Băng hỏi:

- Không biết, không biết tôi thuộc tính gì?

Nghe Hàn Băng hỏi như vậy, Vinh tỉnh lại, lại nằm ườn xuống ghế nhẹ nhàng nói:

- Thuộc tính Nước cùng gió. Nhưng do đều là tiên thiên nên lại diễn biến thành một loại thuộc tính hiếm gọi là Băng.

Tuy giọng nói nhẹ nhàng, nhưng trong lòng Vinh lại nổi lên sóng gió ngập trời.

Nếu như hỏi công pháp gì mạnh nhất trên thế gian? Thế nhân đều sẽ không chút do dự trả lời là Đạo Thuật! Mỗi một thời đại Đạo Tổ thừa nhận Thiên Đạo tán thành đều sẽ sáng tạo ra Đạo Thuật của riêng mình. Nó là bí thuật câu thông với Thiên Đạo, nối thẳng với trời xanh, cực kỳ cường đại. Trên thế gian chỉ sợ không ai nghĩ ra công pháp còn mạnh mẽ hơn Đạo Thuật, hoặc chỉ có người từ thời đại cực kỳ cổ xưa mới biết được.

Như Hỗn Độn Kinh của Vinh đang luyện, chính là Đạo Thuật nổi danh của Hỗn Độn Đạo Tổ. Chính là đã tu qua Đạo Thuật, nên Vinh biết Đạo thuật khủng bố như thế nào và đã có một thời cho rằng Đạo Thuật chính là công pháp mạnh nhất đương thời. Nhưng Vinh đã bị đánh vỡ quan niệm đó trong một lần đi du lịch vào một di tích và may mắn chứng kiến được một thứ. Chính thứ này đã làm cho Vinh hiện tại có dã tâm tu luyện Đạo Thể.

Thần giới từng có một truyền thuyết: Thiên Địa chưa mở, Thái sơ đảo lộn, Hỗn độn sơ khai, Ngũ tự xuất thế, Ngũ bảo đản sinh.

Chính là Năm chữ trong truyền thuyết. Nhưng thực sự thì từ xưa đến này, chưa từng nghe nói có ai thấy qua Ngũ đại thiên bảo, cũng chưa có ai gặp Ngũ tự thiên thư. Ở Thần Giới, đa số đều cho Ngũ đại Thiên Bảo chỉ là một truyền thuyết chứ đừng nói tới Ngũ Tự Thiên Thư.

Nhưng Vinh thì khác, nhờ một lần cơ duyên mà cậu đã đạt được một trong Ngũ Tự - Thể Tự.

Ngũ Tự bao gồm Thời Tự, Không Tự, Hồn Tự, Thể Tự cùng Linh Tự.

Đạt được Thể Tự về sau, Vinh tìm hiểu ra được bí mật huyền ảo của thiên địa trong đó, nhờ vậy mà cho dù lúc đó căn cơ đã vững chắc, không thể tu luyện, nhưng Vinh vẫn có thực lực cực kỳ nghịch thiên, chân chính đồng lứa vô địch.

Thể Tự được Vinh nghiên cứu rất lâu, cuối cùng nhờ vào thiên tư kinh người cũng lĩnh ngộ được hết. Thể tự chia làm chín loại: Kim, Mộc, Thủy,Hỏa, Thổ, m, Dương, Phong, Lôi.

Tuy chỉ có chín loại này nhưng chúng lại ẩn chứa những áo nghĩa tối cao nhất về Thể Chất của mọi sinh linh trong vũ trụ này. Chín loại lại diễn biến ra Thần Thể, Tiên Thể cùng vô số thể chất khác nhau. Như Diệt Thế Băng Thể, ở Thần Giới nổi danh vô cùng. Diệt Thế Băng Thể nổi danh nhất từ thời Băng Nguyên Đại Thánh. Một bộ thể chất băng lãnh độc nhất vô nhị, hoành hành Thần Giới vô số năm, vô số thiên tài cũng phải kinh sợ. Cuối đời, ông tiến về Bắc Băng Giới, lập nên Hàn Băng Thánh Vực, uy chấn một phương.

Diệt Thế Băng Thể chính là Thần Thể bắt nguồn từ Thể Tự, chính là do Thủy cùng Phong hai loại diễn biến ra, hiếm có vô cùng. Nay không ngờ lại xuất hiện trước mặt Vinh, làm cậu hoài nghi tên này có phải là người của Hàn Băng Thánh Vực chuyển thế không.

Nhưng cậu lại dẹp luôn cái ý nghĩ vô cùng vớ vẩn này đi, rồi lại lâm vào trầm tư thật lâu.

Vinh cứ nằm ườn trên ghế, đôi mắt khép hờ như đang ngủ nhưng thực ra trong lòng đang suy nghĩ. Như là quyết định một vấn đề nào đó. Vinh liền ngồi dậy, nghiêm túc vô cùng mà nhìn Hàn Băng:

- Ngươi có muốn trở nên mạnh hơn?

Hàn Băng cũng không hiểu vị thiếu gia này định làm gì, nghe thấy vậy liền gật đầu. Nói đùa, cậu tham gia ám vệ làm đủ thể loại nhiệm vụ để kiếm tiền thưởng. Ngoài mục đích nuôi gia đình, chăm sóc ba mẹ, mục đích còn lại chính là muốn mình càng ngày càng mạnh mẽ hơn.

- Ta hiện tại chính là muốn truyền cho ngươi chân quyết một loại Thần thuật.

- Truyền cho tôi chân quyết của một loại Thần thuật?

Hàn Băng tâm thần chấn động, cũng không dám tin tưởng mà nhìn tiểu nam nhân trước mắt này. Tuy không biết chân quyết hay thần thuật là thứ gì, nhưng đã dính dáng tới Thần, cho dù Hàn Băng có ngốc hơn nữa cũng biết vô cùng lợi hại.

Chỉnh lại tư thế ngồi một chút,Vinh nhàn nhạt nói ra:

- Trước khi truyền cho ngươi chân quyết, ta nhất định phải đính chính lại mấy chuyện với ngươi. Thứ nhất, nhắc lại theo lời ta nói, dùng linh hồn để thề không được đem nó truyền cho người thứ hai, coi như là người thân nhất của ngươi cũng không thể, trừ khi là được ta cho phép.

- Được!

Hàn Băng không chút do dự gật đầu, liền nhắc lại theo những lời Vinh nói. Gọi là thề, nhưng thời buổi công nghệ phát triển, Hàn Băng cũng không tin tưởng mấy cái gọi là thề thốt lắm.

“Thực không hiểu vị thiếu gia này định làm gì? “

Thầm nghĩ khó hiểu, Hàn Băng nhanh chóng thề. Khi lời nói vừa ra khỏi miệng, không hiểu sao Hàn Băng đánh rùng mình một cái, cảm giác như thân thể mình thiếu đi một cái gì đó khó nói nên lời.

- Thứ hai, không bao giờ được đối nghịch với ta hoặc với những người bên cạnh ta, nếu không tự gánh chịu lấy hậu quả.

- Được!

- Thứ ba, chuyện hôm nay, không được nói cho bất kì người nào biết. Kể cả ba mẹ, anh chị em, người thân nhất cũng không được nói ra.

Vinh từ từ nói, thần thái vô cùng trịnh trọng, sắc mặt nghiêm túc. Thấy thần thái của Vinh như thế Hàn Băng không tự chủ được run sợ, cậu cảm giác như có đại sự phát sinh. Hít sâu một hơi cho bình tĩnh lại, hai tay nắm chặt. Hàn Băng biết, có lẽ đây chính là bước ngoặt của cuộc đời cậu. Không chút do dự, Hàn Băng cắn chặt răng, nói:

- Được!

Nhìn vẻ nghiêm túc của Hàn Băng, khuôn mặt trịnh trọng của Vinh liền giãn ra, mỉm cười nói:

- Ngươi nhất định phải nhớ kĩ một điều, ta truyền cho ngươi chân quyết này nếu ngươi đem thuật này truyền cho người khác, ta không chỉ là tự tay chém giết ngươi, mà tất tần tật những người mà ngươi quen biết, người mà có quan hệ với ngươi dù họ có biết hay không ta cũng sẽ giết sạch. Thuật này, trừ khi ta cho phép, tuyệt không cho phép truyền ra. Nhớ kĩ lấy.

- Tôi đồng ý!

Hàn Băng trầm giọng nói, thái độ vô cùng kiên quyết, cậu một hơi lựa chọn quyết định. Hàn Băng làm ra lựa chọn như vậy, lưu loát quả quyết, cậu đích xác là một người thông tuệ, làm ra quyết định lớn nhất trong đời mình.

- Rồi một ngày nào đó, ngươi sẽ biết lựa chọn của mình chính xác tới nhường nào.

Vinh nhẹ nhàng gật đầu, nói ra. Hàn Băng vội vàng ngồi xuống, nghiêm túc nghe Vinh nói từng lời.

Hàn Băng thể chất là trời sinh thuộc tính Thủy cùng Phong. Do từ bé không biết đạt được cơ duyên như thế nào mà hai loại thuộc tính kết hợp vào với nhau, lại tạo ra được một loại thể chất đặc thù - Băng. Không ngờ lại có thể đồng nguyên với một loại trong Thể tự - Diệt Thế Băng Thể.

Hàn Băng cực kì nghiêm túc lắng nghe Vinh truyền thụ, tuy thiên phú của Hàn Băng không tốt lắm. Nhưng được cái tư duy nhanh nhẹn, lại thêm cần cù cố gắng. Dù được Nguyễn Gia đào tạo, nhưng cậu lại gia nhập hơi muộn. Gia nhập tuy muộn nhưng bằng vào cố gắng của bản thân, bằng vào tư duy nhạy bén, Hàn Băng nhanh chóng đạt được F cấp, lúc nào cũng đứng đầu trong các bài kiểm tra của ám vệ. Có thể nói, Hàn Băng chính là một thiên tài cũng không quá đáng.

Đối với thiên tài như Hàn Băng mà nói, cực hạn duy nhất liền là công pháp luyện khí cùng luyện thể, bởi vì dù sao cậu cũng chỉ là thành viên cấp thấp trong ám vệ, cũng không đạt được cống hiến gì nhiều nên cậu tập luyện cũng chỉ là một hai bộ công pháp, quyền pháp nhập môn mà thôi, thực sự là rác rưởi vô cùng.

Hàn Băng nghĩ dù sao thiếu gia cũng có Nguyễn gia chống lưng, thực lực, nhãn lực lại khủng bố vô cùng. Truyền thụ cho cậu, tuyệt đối có thể là công pháp C cấp hoặc thậm chí có thể cao hơn.

Nhưng Hàn Băng lại ngàn tính, vạn tính lại không thể biết được. Chân quyết mà Vinh truyền thụ cho, đi so sánh với mấy cái công pháp C cấp B cấp hay thậm chí là A cấp thì cái sau thực sự chỉ là rác rưởi trong rác rưởi mà thôi.

Từng câu từng chữ Vinh nói ra, làm Hàn Băng như si như say, vừa nói, không ngờ Vinh lại vừa giảng luôn cho Hàn Băng. Nào là cách vận khí, cách tôi thể… nếu là Hàn Băng nghe không thôi thì đảm bảo sẽ không thể hiểu được dù chỉ là một phần áo nghĩa ở trong đó.

May mắn là nói đến đâu, Vinh lại vì cậu mà giảng giải toàn bộ áo nghĩa trong chân quyết tu luyện Diệt Thế Băng Thể. Càng nói, càng giảng lại càng làm cho Hàn Băng rung động vô cùng. Cuối cùng không tự chủ được chìm đắm luôn vào trong đó, tự động tu luyện theo những gì Vinh nói.

Cuối cùng, như là phá vỡ được một thứ gì đó, Hàn Băng ngẩng đầu lên hét dài. Một cỗ khí tức lạnh tới thấu xương bất ngờ từ trong người cậu tuôn ra. Trong thoáng chốc, cả căn phòng nhiệt độ lập tức không ngừng giảm xuống nhanh chóng, ngay cả cốc nước để trên bàn cũng đã có dấu hiệu kết băng.

Nhìn thấy cảnh đó, Vinh không khỏi mỉm cười, vận dụng linh hồn bí pháp dẫn dắt thông qua lời nói. Làm Hàn Băng thực hiện đúng theo những gì Vinh nói, qua một lần dùng bí thuật này, chân quyết đã hoàn toàn khắc sâu vào trong não Hàn Băng, chân chính không thể quên.

- Giúp ngươi nhìn kĩ cách vận chuyển khí, lần này đã có kinh nghiệm, lần sau liền dễ dàng hơn nhiều. Ta cũng tò mò muốn xem, ngươi có thể kích hoạt bao nhiêu phần trăm Đạo thể. Cố lên đừng làm ta thất vọng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.