Vô Thượng Thần

Chương 10: Vây Công




Long Dực Thiên cười khanh khách, mị nhãn như tơ, yêu kiều nói:

“Phương Luân Hồi tỷ tỷ, ngươi tới là để cứu Vô Tình sao ? Hay là để hắn đi với muội muội đi, muội sẽ chăm sóc cho hắn thật tốt, không để hắn mất cọng lông nào.”

Phương Luân Hồi hừ lạnh, tay bắt pháp quyết, một chỉ không chút nào báo trước bắn thẳng về phía Long Dực Thiên. Long Dực Thiên sắc mặt nghiêm túc, tế ra một chiếc vảy, chiếc vảy rồng đó nhanh chóng hóa ra một chiếc thuẫn.

Bang!

Một kích va chạm, mặt thuẫn rung lên, cản lại nhẹ nhàng một kích của Phương Luân Hồi. Long Dực Thiên thầm chấn động trong lòng, cổ tay đau buốt, nhưng thần sắc thản nhiên, đôi mắt vũ mị.

“Khanh khách… không ngờ mới qua ngàn năm không gặp, tu vi tỷ tỷ thăng tiến tới bực này. Như thế muội muội đuổi sao kịp bước chân tỷ tỷ đây.”

“Bớt nói nhảm, ta muốn xem ngươi bằng cách nào ngăn cản ta. “ Phương Luân Hồi hừ lạnh.

Lúc này, Thần Thánh chi uy của nàng bộc phát tới cực điểm, tựa hồ Thần Thánh chi uy của nàng muốn nứt vỡ toàn bộ bầu trời. Phương Luân Hồi không nhịn được, hét lớn một tiếng, xuất thủ trấn áp, trong nháy mắt, thiên địa oanh minh, từng đầu đại đạo vô thượng hiển hiện, Phương Luân Hồi xuất thủ chính là Đại Đạo bí thuật của nàng!

Một vị đại Thần Thánh, xuất thủ chính là bí thuật cấp Đại Đạo trấn sát xuống, đây là đáng sợ bực nào, dưới một chiêu, trong nháy mắt chôn vùi âm dương, khô cạn vạn đạo, vỡ vụn thời không.

Coi như là Thần Thánh cùng một cấp bậc, đối mặt một chiêu như vậy của Phương Luân Hồi, sắc mặt cũng sẽ kinh hãi, hóa giải không được một chiêu này.

Sắc mặt Long Dực Thiên cuồng biến, nàng không thể nào ngờ nổi Phương Luân Hồi nói đánh là đánh toàn lực như vậy. Chiếc thuẫn trong tay nàng càng tỏa ra Thần khí bức người, thần huyết trong người toàn bộ bùng nổ, thét lớn:

“Long Thần Thủ Hộ”

Một hư ảnh Thần Long hiện ra, gào to trấn động toàn Long Giới. Nó bay lên cuộn người lại bao phủ lấy Long Dực Thiên.

Ầm... Ầm...Ầm!

Một kích va chạm kinh khủng, phong vân biến sắc, pháp tắc hỗn loạn. Cả người Long Dực Thiên đều bị ném bay, cuồng phun một ngụm máu tươi, vào lúc này, Long Thần Thủ Hộ cũng không đủ dùng. Một màn này làm cho tất cả mọi người không khỏi ngạt thở.

Hỗn Độn Luân Hồi trượng tỏa ra pháp tắc chói lọi, tay kết ấn, miệng phun chân ngôn. Phương Luân Hồi khẽ nói:

“Xin lỗi, Dực Long. Luân hồi đi - Thần Diệt “

Một kích, lại một kích Thần Diệt, nhưng lần này Phương Luân Hồi đã huy động ra Đạo của mình, một kích tối thượng. Phanh… một tiếng vang thật lớn, thiên khung vỡ vụn, một kích vô địch của Phương Luân Hồi đánh xuống, vỡ nát hết thảy, nhưng mà, một kích này không thể đem Long Dực Thiên ép thành thịt vụn, một kích này bị đỡ được.

Ở trong nháy mắt sinh tử, Long Dực Thiên hoa dung thất sắc, gào thét:

“Con cáo chết tiệt, ngươi định đứng xem kịch tới khi nào.”

Ầm… Ầm… Ầm!

Một kích giáng xuống Long Dực Thiên, bụi mù qua đi, chỉ thấy phía trước Long Dực Thiên có chín cái đuôi. Chín cái đuôi vĩ ngạn này đã ngăn cản lại được một kích của Phương Luân Hồi. Một chiếc đuôi từ từ rụng xuống làm mặt đất trấn động kịch liệt. Chiếc đuôi rụng xuống rồi biến mất, tám chiếc còn lại từ từ tách ra, hiện ra một con Cửu Vĩ Tiên Hồ, không, hiện tại chỉ còn Bát Vĩ. Truyền thuyết, Tiên Hồ có chín cái đuôi, đại biểu cho chín cái mạng, hiện tại đã rơi rụng một cái, tức là nói, một kích vừa rồi của Phương Luân Hồi đã giết Cửu Vĩ Tiên Hồ một lần.

“Khụ… khu… khốn khiếp… đau thật. Động thủ đi Dực Thiên, tránh đêm dài lắm mộng.”

Tranh tranh tranh…

Thời điểm một tiếng quát khẽ của Tiên Hồ rơi xuống, bát phương bị phong ấn, thiên địa bị đoạn, Phương Luân Hồi hoàn toàn bị vây khốn.

Lúc này chín góc thiên địa bị chín hư ảnh chiếc đuôi hóa thành chín thanh trảm đao khóa lại, chín thanh trảm đao thoạt nhìn giống như là chín góc trát đao, toàn bộ thiên địa đều ở trong nó trảm sát.

Chín thanh trát đao chặt đứt chín góc thiên địa, mà Phương Luân Hồi lại đứng trung ương thiên địa, trong chớp nhoáng này, khiến cho Phương Luân Hồi không chỗ có thể trốn, không đường thối lui, toàn bộ thiên địa đều bị chín thanh trát đao chặt đứt.

“Vẫn Thần Cửu Trát.”

Ánh mắt của Phương Luân Hồi hơi nhúc nhích một chút, nhìn chằm chằm chín thanh trát đao này, chậm rãi nói ra.

Người khác không biết thứ này, nhưng mà nàng lại biết thứ này, thứ này không chỉ có thể trát Thần Ma, nó thậm chí có thể trát thiên địa, lai lịch cực kỳ kinh thiên. Hơn nữa, nó lại là bảo khí của Thông Thiên Viên Hầu

Vẫn Thần Cửu Trát, nếu như nói, thiên địa chỗ của ngươi bị thứ này trát, như vậy, chỉ sợ ngươi là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ngươi khó mà từ trong Vẫn Thần Cửu Trát trốn ra. Thời điểm Vẫn Thần Cửu Trát vừa xuất hiện, tất cả mọi người run lên một cái, tại thời khắc này, cường giả phản ứng cực nhanh, cực tốc lui lại, kẻ yếu không thể kịp phản ứng, lập tức tê liệt trên mặt đất.

Lúc này, bất kể là ai, mặc kệ cách nhau bao xa, đều cảm nhận được một loại sắc bén, cực kỳ sắc bén, cho người ta một loại cảm giác cắt da.

Vẫn Thần Cửu Trát, thứ này vừa xuất hiện, tất cả mọi người cảm giác thời gian, không gian đều bị trát đoạn, ngay cả đại đạo chi lực cũng bị chặt đứt, tựa hồ, thời điểm chúng nó trát rơi, bọn chúng chặt đứt hết thảy thế gian, chặt đứt hết thảy liên hệ.

Lực lượng thời gian, lực lượng không gian, lực lượng đại đạo... Hết thảy tất cả đều bị chém đứt.

Tiên Hồ cùng Long Dực Thiên dụng toàn lực thôi động Vẫn Thần Cửu Trát, thấy Phương Luân Hồi đã bị vây khốn. Tiên Hồ cuồng tiếu.

“Phương Luân Hồi a Phương Luân Hồi, ngươi cũng có ngày hôm nay. Hôm nay không chỉ tên Vô Tình mà cả ngươi, Nguyệt Thiên Phong cùng Tuyệt Hồng Trần sẽ toàn bộ táng thân tại Long giới này. Ha ha ha… “

Phốc! một tiếng

Máu tươi nhuộm đỏ y phục, Vẫn Thần Cửu Trát còn không có chém tới trên người Phương Luân Hồi, thậm chí còn cách xa nhau trăm ngàn vạn dặm, nhưng mà, trát phong đáng sợ đã thương tổn tới Phương Luân Hồi, trát phong đáng sợ ở trên người Phương Luân Hồi lưu lại vết đao, máu tươi bắn tung tóe.

Mở…

Phương Luân Hồi thét to một tiếng, thần khí phóng lên tận trời, diễn hóa thiên địa pháp tắc.

Nhưng mà, thời gian chi lực, không gian chi lực, đại đạo chi lực… tất cả lực lượng đều bị chém đứt, lúc này, dù thần khí của Phương Luân Hồi cường đại tới đâu, dù nàng diễn hóa pháp tắc huyền diệu nhất thiên địa, cũng trở nên mười phần suy yếu, không cách nào bộc phát uy lực chân chính.

Xùy!

Một tiếng vang lên, càng đáng sợ chính là, Phương Luân Hồi thi triển ra công pháp, dù là phòng ngự cường đại tới đâu, giờ khắc này, đã mất đi đại đạo chi lực chèo chống, ở dưới Vẫn Thần Cửu Trát, lộ ra đặc biệt yếu ớt, không đáng giá được nhắc tới, trong chớp mắt liền bị trát phong cắt đoạn.

Phốc phốc phốc…

Ở trong thời gian ngắn ngủi, trên người Phương Luân Hồi bị trát phong đáng sợ lưu lại từng đạo từng đạo vết đao, máu tươi nhuộm đỏ y phục.

Mở…

Phương Luân Hồi một lần lại một lần thét dài, một lần lại một lần phản kích, nhưng mà, y nguyên không thể từ trong thời không của Vẫn Thần Cửu Trát trùng sát đi ra, nàng diễn hóa vô địch chi thuật, một lần lại một lần bị trát phong cắt đoạn, trên người vết thương chồng chất.

“Tiện nhân, ngươi liền chậm rãi giãy dụa đi, chúng ta sẽ đem từng mảnh từng mảnh thịt trên người ngươi cắt đi, cắt đến thật mỏng, như là thịt vậy.”

Lúc này, Tiên Hồ tàn nhẫn quát to một tiếng. Hắn chậm rãi thôi động Vẫn Thần Cửu Trát, cũng không sốt ruột, lưỡi đao của Vẫn Thần Cửu Trát còn cách Phương Luân Hồi rất xa, nhưng mà, trát phong đáng sợ cách xa nghìn vạn dặm, cũng đã thương tổn tới Phương Luân Hồi.

Mở cho ta…

Phương Luân Hồi điên cuồng đánh ra, từng kích từng kích vô địch, nhưng mà, căn bản chịu không được Vẫn Thần Cửu trát, máu tươi nhuộm đỏ xiêm y, để cả người nàng vết thương chồng chất, tựa hồ toàn thân không còn chỗ hoàn hảo.

Mắt thấy Phương Luân Hồi sẽ bị cắt xuống từng mảnh thịt nhỏ, bọn người Tiên Hồ, Côn Bằng Vương, Tư Diệp không khỏi cười lạnh liên tục, Tiên Hồ thậm chí cố ý thả chậm tốc độ giết Phương Luân Hồi, hắn là muốn để thế nhân tận mắt thấy một màn này, để thế nhân biết, khiêu khích thần uy của Ẩn Thế Chi Địa, này sẽ bị từng mảnh từng mảnh cắt đi, bị cắt thành thịt mỏng.

“Làm sao bây giờ?”

Lúc này Nguyệt Thiên Phong nhìn thấy Phương Luân Hồi đứng cũng đứng không vững, tùy thời sẽ ngã xuống, sắc mặt không khỏi đại biến. Hắn cũng không ngờ Tiên Hồ lại ti bỉ như vậy, trong lúc không ai chú ý, thi triển ảo thuật ẩn thân, âm thầm bố trí Vẫn Thần Cửu Trát.

Ba! một tiếng.

Cuối cùng, theo bọn người Tiên Hồ, Long Dực Thiên thôi động, Vẫn Thần Cửu Trát càng ngày càng gần, Phương Luân Hồi không thể kiên trì được nữa, lập tức đổ ở nơi đó, mấy lần muốn đứng lên, lại không cách nào đứng lên. Nàng tuyệt vọng.

“ Xong, Đảo Chủ Luân Hồi Tuyệt Tình Đảo sắp xong rồi.”

Nhìn thấy một màn dạng này, tất cả mọi người không khỏi thất thần, có người thậm chí không nguyện ý nhìn thấy một màn này, không khỏi thì thào nói.

Phập! Phập! Phập!

Chín thanh đao hóa tám mốt thanh, hóa trăm thanh, hóa ngàn thanh vạn thanh từ từ đâm vào tay, chân người nàng.

“Không…”

Nhìn thấy cảnh tượng đấy, Nguyệt Thiên Phong mắt như nứt ra, cuồng hống một tiếng, tranh… tranh… tranh, cổ cầm trong tay âm điệu ngày càng điên cuồng. Nhưng Côn Bằng Vương cũng không phải dạng vừa, từng trảo từng trảo đánh ra, đánh nát toàn bộ kiếm mang.

“Phương Luân Hồi… Chết đi…”

Tiên Hồ cuồng tiếu, dụng toàn lực thôi động Vẫn Thần Cửu Trát.

Phanh!

Một tiếng vang thật lớn, ngay trong nháy mắt Phương Luân Hồi nhắm mắt đợi chết, một cái cự kiếm từ trên trời giáng xuống, cái cự kiếm này đánh vào chín góc trời đất, thiên địa lay động. Coi như là Vẫn Thần Cửu Trát ở dưới Cự Kiếm này, cũng lập tức lay động, quang mang trở nên sáng tối chập chờn.

“Có đại nhân vật xuất thủ sao?”

Nhìn thấy một màn dạng này, có người không khỏi mừng rỡ hét lớn.

“Người nào làm càn.”

Bị rung chuyển như thế, bọn người Tiên Hồ cũng không khỏi kinh ngạc, chưởng ngự Vẫn Thần Cửu Trát, thần huyết chôn vùi, Vẫn Thần Cửu Trát bạo phát ra thần quang đáng sợ, bất kỳ người nào tới gần Vẫn Thần Cửu Trát đều sẽ bị thần quang chém giết.

Thấy Vẫn Thần Cửu Trát uy lực như thế, trong nội tâm của mọi người cũng không khỏi phát lạnh, chỉ là thần quang cũng làm người ta không cách nào tới gần, coi như là Thần Thánh cũng không nguyện ý đi bốc lên nguy hiểm như vậy.

Nhưng mà, đối mặt Vẫn Thần Cửu Trát uy lực như thế, người xuất thủ không chút kiêng kỵ nào, một chân từ trên trời giáng xuống, "Phanh" một tiếng, Vẫn Thần Cửu Trát bị chặt đứt chín góc thiên địa bị chấn động.

Nhưng mà, xa xa còn không chỉ như thế, chỉ thấy Kiếm đạo lưu chuyển, pháp tắc tùy hành, ở trong chớp mắt, thiên địa như biến mất, một vùng lĩnh vực thay thế thiên địa, cự kiếm cuốn một cái, ức vạn kiếm quang chuyển động, vô số thanh kiếm đang lao vùn vụt, tựa như là thiên địa chỉ có kiếm.

"Oanh" một tiếng vang thật lớn, Long Giới, thậm chí cả Thần Vực rung chuyển, coi như Vẫn Thần Cửu Trát uy lực vô địch, cũng không thể thừa nhận lực lượng oanh kích như thế, Vẫn Thần Cửu Trát bị chặt đứt chín góc thiên địa trong nháy mắt bị oanh bay, toàn bộ không gian vỡ nát.

Giờ khắc này, giữa thiên địa bị phá thành mảnh nhỏ, trong mảnh hư không này, đứng một nam tử, một Đạo kiếm vô thượng bày ra ở dưới chân hắn nối thẳng hướng chân trời, một Đạo kiếm vô thượng dạng này, tản mát ra pháp tắc vô thượng.

Hắn, người mặc đế y có chút tả tơi, giữa ngực chỗ trái tim đã bị đâm thủng máu tươi nhuốm đỏ y phục nhưng đế thế vô cùng vô tận trấn áp bầu trời, toàn bộ Long Giới đều ở dưới đế thế của hắn trấn áp, hắn từng bước một đi tới, chính là nhật nguyệt xoay tròn, tinh hà treo ngược.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.