Võ Thành Ti

Chương 42




Cửu Châu nhìn thấy nữ nhân khác đứng bên cạnh Dịch Thiên, trong lòng có chút tức giận, nhưng lại không thể biểu hiện quá rõ ra ngoài, lại chỉ thể hiện sự chán ghét đối với sự hiện diện của hắn ta.

Mà Dịch Thiên nhìn thấy Cửu Châu trong lòng không có chút vui mừng nào, nhưng bên ngoài vẫn cười rất tươi. Nhất Hạ nhìn biểu cảm của Dịch Thiên cũng tự thấy hắn ta mặt dày,người ta nhìn hắn chán ghét bao nhiêu, vậy mà hắn vẫn vẫy đuôi như chó gặp chủ.

Những người đứng xung quanh liên tục xì xào, thâm chí còn có người đứng ra hỏi thăm, nhưng Dịch Thiên chẳng thèm để ý lời bọn họ, trực tiếp đến chỗ Cửu Châu chào hỏi. Nào ngờ người ta chỉ lườm hắn một cái rồi quay người rời đi. Nhìn bộ dạng mất mặt này, Nhất Hạ thực tâm vô cùng hài lòng, còn muốn châm chọc vài câu.

" Không ngờ công chúa lại xinh đẹp như thế, thảo nào Dịch đại nhân lại mê như điếu đổ. Nhưng tại sao cô ta lại thờ ơ lạnh lùng như thế nhỉ, phải chăng ngài không hề được yêu thích?"

Dịch Thiên nhìn Nhất Hạ, ánh mặt đầy sát khí, khẽ nói vào tai cô.

" Tốt nhất là ngươi nên câm miệng đi nếu không đừng trách tại sao ta giết người không nương tay."

Nhất Hạ tỏ vẻ biết điều, nhưng trong đầu lại mắng thầm Dịch Thiên không biết bao nhiêu lần.

Mà tin tức Dịch Thiên cùng một nữ nhân tới yến tiệc nhanh chóng được lan rộng trong hoàng cung. Đông đảo mọi người đều tò mò về nữ nhân có thể sánh đôi cùng chủ Võ Thành Ti, chắc hẳn tài mạo phải có điểm hơn người, vì vậy bọn họ đều muốn tới xem.

Bên kia mọi người nhìn thấy Dịch Thiên ghé sát vào tai Nhất Hạ còn tưởng bọn họ đang thân mật, nhất thời ghen tị đến đứng ngồi không yên. Cho dù tính cách của Dịch Thiên khiến người ta không ưa, thì dung mạo anh tuấn của hắn cũng là điều khiến các thiếu nữ điên đảo.

Đúng lúc này thái hậu đi tới chủ trì bữa tiệc, mọi người đều cung kính hành lễ, Nhất Hạ bất đắc dĩ cũng phải làm cho có lệ.

Đến thái hậu cũng bất ngờ về sự xuất hiện của Dịch Thiên, lại càng tò mò hoen về nữ tử bên cạnh. Trước nay hắn ta luôn bám lấy Cửu Châu nay đột nhiên có người khác, bà ta cũng muốn xem ruốt cuộc nữ tử này có dung mạo thế nào mà lại khiến Dịch Thiên thay lòng.

" Hiếm khi nhìn thấy Dịch ái khanh xuất hiện ở yến tiệc, dạo này khanh vẫn khoẻ chứ?"

" Đa tạ thái hậu quan tâm, mọi thứ của thần đều tốt cả."

" Ừm! Vậy thì tốt! Khanh là trụ cột của triều ta, nên bảo dưỡng thân thể cho tốt.... Ấy! Vị cô nương bên cạnh khanh là..."

Nhắc đến Nhất Hạ, Dịch Thiên vội vàng gạt tay cô ra, mà Nhất Hạ cũng rất hiểu lễ nghĩa, liền tự khai báo danh tính của mình.

" Bẩm thái hậu, thảo dân tên Nhất Hạ."

" Ừm! Ngươi có quan hệ gì với Dịch Thiên?"

" Thảo dân là thê tử chưa cưới của chàng."

Nghe được câu này mọi người đều kinh ngạc, Dịch Thiên thì lại càng sốc hơn, hắn kéo Nhất Hạ lại gần mình, khẽ nói.

" Ngươi muốn chết rồi sao, dám phá hoại danh tiếng của ta."

" Dịch đại nhân yên tâm! Ta chỉ mượn danh thê tử của ngài trong hôm nay thôi, ngày mai ngài có cho ta cũng không cần."

" Việc này đã đi quá giới hạn rồi, lập tức đính chính sự thật cho ta."

" Dịch đại nhân chỉ cần phối hợp tốt, ta sẽ cho ngài biết 1 bí mật... Ai là kẻ tạo phản."

Nghe đến đây Dịch Thiên mới tạm thời dịu lại, suy tính thiệt hơn hắn vẫn chọn hợp tác cùng Nhất Hạ. Dẫu sao danh tiếng hắn cũng xấu sẵn, chuyện này giải thích với Cửu Châu sau cũng được. Lúc này thái hậu lại lên tiếng.

" Hoàng cung là nơi minh bạch, mọi người ở đây đều để lộ mặt thật, tại sao người lại đeo khăn che?"

" Thảo dân gần đây thân thể không khoẻ, đại phu nói phải tránh gió. Nhưng nếu thái hậu đã nói vậy, thảo dân sao có thể thất lễ."

Nhất Hạ tháo khăn che mặt ra, mọi người đều phải trầm trồ súyt xoa, đến Dịch Thiên còn nhìn không chớp mắt, ngay sau đó hắn lấy lại bình tĩnh, vờ như không quan tâm. Nhan sắc của Nhất Hạ khiến nam nhân thì yêu thích, nữ tử phải ghen tị. Đến thái hậu cũng phải ngầm thừa nhận cô tựa như tiên nữ, đến cháu gái bà ta cũng không bằng, bất đắc dĩ khen 1 câu.

" Nữ nhân mà Dịch ái khanh yêu thích quả nhiên có vài phần nhan sắc, nhưng muốn được nam nhân yêu lâu dài cần phải có tài năng kỹ nghệ, không biết...."

Thái hậu còn chưa nói hết câu, Nhất Hạ đã cầm một cây đàn đứng múa hát giữa đại sảnh. Dịch Thiên luôn nghĩ Nhất Hạ chỉ biết làm mấy trò mèo, lại không ngờ cô cầm kì thi hoạ đều tinh thông. Từng lời ca, tiếng đàn đến bước chân, thân hình uyển chuyển đều khiến người xem như lạc vào tiên cảnh, được xem tiên múa.

Đến nước này còn phải so sánh gì nữa, Nhất Hạ chắc chắn ăn đứt Cửu Châu về mọi mặt. Ngay cả tư thế ngã vào lòng Dịch Thiên cũng khiến người ta mê đắm mê đuối. Nhất Hạ đứng dậy, tay xoa huyệt thái dương, hàm ý đang không khoẻ trong người. Phút chốc lại xoa bụng, hành lễ với thái hậu.

" Dạo này thân thể thảo dân có chút không khoẻ, ban nãy đã khiến thái hậu mất hứng rồi."

" Không sao! Nếu thân thể đã không khoẻ tại sao không ở nhà tĩnh dưỡng? Các ngươi đã khám đại phu chưa?"

" Sức khoẻ của thảo dân không có gì đáng ngại, chỉ bởi vì đang mang thai nên có chút mệt mỏi thôi."

Lời này vừa thốt ra lại cho mọi người thêm 1 cú sốc, Dịch Thiên đến lúc này đã không nhịn nổi nữa. Hết làm bộ thân mật lại tới chuyện làm thê tử sắp cưới, bây giờ còn cho hắn 1 đứa con, không biết tiếp theo cô ta sẽ lại làm chuyện gì quá đáng. Lúc hắn định nói rõ mọi chuyện thì bị 1 giọng nói khác cắt ngang. Người tới là nhị hoàng tử Nhật Tư Đồng, hắn ta đối với chuyện Nhất Hạ mang thai rất tức giận, ngay lập tức liền mang ý thù địch với Dịch Thiên.

Mà đây chính là điều Nhất Hạ mong muốn, mục đích hôm nay cô đến đây chỉ có vậy. Tuy trong lòng đều muốn 2 người này chết vạn lần, nhưng muốn giết bọn họ lại không dễ như vậy, càng kéo theo nhiều hệ lụy, ảnh hưởng đến kế hoạch của cô. Cho nên kế sách bây giờ chỉ có thể để họ đấu đá lẫn nhau, cô mới có thêm thời gian làm việc mình muốn làm.

Nhật Tư Đồng vừa nhìn thấy Nhất Hạ, nét mặt dần chuyển sang ôn nhu, vui vẻ, nói.

" Hạ nhi! Cuối cùng muội cũng quay về rồi, mấy năm nay ta tìm muội rất cực khổ."

" Nhị hoàng tử, lâu rồi không gặp."

Dịch Thiên không ngờ Nhất Hạ lại có quen biết với Nhật Tư Đồng, hơn nữa từ cách xưng hô có vẻ họ rất thân thiết.

" Hạ nhi, mấy năm không gặp muội vẫn xinh đẹp động lòng người như xưa, có thể đến điện của ta nói chuyện 1 lúc không?"

" Chuyện này e là không được, nay muội đã là người có hôn ước, sao có thể đi cùng nam nhân khác được."

" Muội hết người để lấy rồi à, sao lại chọn 1 tên điên như hắn?"

Lời này khiến Dịch Thiên khó chịu, liền ôm lấy vai Nhất Hạ, nói.

" Cho dù thần điên hay tỉnh thì vẫn là người có được nàng ấy, nhị điện hạ vẫn nên tránh xa nương tử của thần 1 chút, để tránh nàng ấy khó chịu, ảnh hưởng đến thai nhi."

Nhật Tư Đồng và Dịch Thiên nhìn nhau, trong ánh mắt cả hai như có 1 ngọn lửa vô hình. Cũng may thái hậu nhìn thấy không khí căng thẳng liền bảo mọi người nhập tiệc. Tuy hai người ngồi cách xa nhau, nhưng mùi súng đạn vẫn còn đó. Nhật Tư Đồng ghen vì Nhất Hạ, còn Dịch Thiên đơn giản chỉ vì 1 chữ ghét nên mới muốn chọc tức người ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.