Vô Tâm Đạo

Chương 10: Săn thú




"Ngươi chưa cần học kĩ pháp vội vàng làm gì, trước cứ đem thân thể phản xạ rèn luyện thuần thục đã. Những kĩ pháp của ta phải sau khi tiến giai thể sư mới có thể bắt đầu tu luyện"

Cách kiếm kim tệ cũng có nhiều cách, bán công pháp kĩ pháp, bán đan dược, một số thiên tài địa bảo quý hiếm, hoặc một số tài liệu yêu thú cũng được giá. Trước mắt Hà Lạc chỉ có thể bắt đầu bằng cách săn giết yêu thú.

Hành tẩu vào tầm trung của rừng rập Phong Lâm , Hà Lạc càng được mở rộng thêm tầm mắt. Yêu thú thiên kì bách quái, đủ các thể loại đều xuất hiện.. Ngẫu nhiên xuất hiện vào con yêu thú cấp 1 hoặc cấp hai sơ đẳng nàng đều tiện tay đánh chết rồi cho vào túi vác đi. Đi được khoảng thời gian một ly trà, Hà Lạc buộc phải dừng lại.

Đứng trước nàng là một yêu thú họ lợn, da lông trắng tuyết, ánh mắt đục ngầu. Một chân trước của nó khẽ cào nhẹ xuống mặt đất, trong miệng phát ra tiếng gầm gừ. Hà Lạc híp mắt, con này Vân lão đã từng nói qua, là Bạch Mao trư, cũng khá quý hiếm, là biến dị từ Hắc Mao trư mà ra.

Nhưng đặc biệt là con yêu thú trước mắt nàng này không ngờ đã đạt đến cấp 2 đỉnh phong, cùng cấp với Hắc Vân Hổ lúc trước. 2 năm trước bị Hắc Vân Hổ đánh cho chật vật, cũng là trận khổ đấu đầu tiên của nàng. Nhưng hiện tại.... Hà Lạc nhếch môi, chủ động lao đến.

Bạch Mao trư thấy vậy cũng giận dữ gầm lên. Ánh sáng trên hai cái sừng nhọn lóe lên. Nhưng không chờ nó tấn công, bóng dáng trước mắt nó đã quỷ dị biến mất rồi bất chợt hiện ra từ phía sau. Đồng tử nó co rụt lại, lắc mạnh thân mình tránh đi.

Oanhhh ... Một quyền hung hăng giáng xuống lưng nó. Bạch Mao trư đau đớn rít lên, nếu không phải may mắn tránh kịp, một quyền này đã rơi xuống đầu nó rồi. Nó lùi lại, trong ánh mắt ngoại trừ giận dữ còn có chút sợ hãi. Nhưng nó nhanh chóng trấn tĩnh lại, gầm lên một tiếng , quanh thân tỏa ra ánh sáng bạch kim nhàn nhạt. Nhân loại đáng chết, dám đả thương nó! Không ngờ chỉ với một quyền , Hà Lạc đã bức được Bạch Mao trư thi triển ra thiên phú thần thông của mình.

Từng vòng tròn ánh sáng tụ tập trên miệng nó, Bạch Mao Trư ngẩng đầu gầm tiếng lên một tiếng kinh thiên động địa. Từng đợt sóng âm lan tỏa với tốc độ không tưởng, Hà Lạc chỉ thấy đầu óc ầm một tiếng chấn động, máu tươi chảy dọc xuống từ hai bên tai, cả người phút chốc sững lại. Bạch Mao Trư không hề do dự đem quầng sáng tụ lại trên hai cái sừng, lao thẳng đến. Ngay lúc đó, ngọn lửa nhỏ bé trong thức Hải khẽ lóe lên, nàng nhanh chóng lấy lại tỉnh táo, trong tình huống ngàn cân treo sợi tóc tránh được công kích của Trư yêu. Thân thể nàng lập lòe vô định, ngay khi con thú chưa kịp hồi phục linh lực liền oanh kích liên tục 3 quyền xuống đầu nó. Lần này, linh lực hao tổn, Bạch Mao Trư chết không thể chết hơn được nữa.

Hà Lạcnhíu mày, thực lực của con yêu trư này không tính là quá mạnh nhưng thân phú thần thông lại quỷ dị vô cùng, không ngờ lại có khả năng ảnh hưởng tâm thần. Nếu không phải nàng lấy lại tỉnh táo kịp thời thì hậu quả không lường. Hà Lạc cũng không ngồi xuống điều tức lại linh lực mà nhanh chóng thu dọn xác Trư yêu, mau chóng rời khỏi đây. Nhiều kiếp làm người đã dạy cho nàng một điều, yêu thú đánh sợ, nhưng con người còn đáng sợ hơn yêu thú gấp nghìn lần. Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ rình sau! Nãy giờ động tĩnh lớn như vậy, chỉ sợ sẽ thu hút không ít kẻ đến.

Nhưng lập tức, động tác trên tay Hà Lạc sững lại, nàng lạnh giọng:

" Ai?"

" Khà Khà, tiểu nha đầu được lắm, không ngờ có thể nhận ra khí tức của bọn ta. Đại ca, ẩn nặc thuật của ngươi lần này không ngờ lại mất tác dụng!" Một tên trung niên gầy còm cười khằng khặc đi ra khỏi lùm cây.

" Không cần nói nhiều! Nhìn thi thể Bạch Mao Trư trên tay nó kìa, tuyệt đối là hàng hiếm, còn có cả thiên phú thần thông, bán được không ít kim tệ đâu. Tiểu nha đầu, còn nhỏ như vậy đã dám xông loạn trong rừng, để lão tử đến giáo huấn ngươi!" Gã đại hán trung niên mặt sẹo tham lam nhìn xác Bạch Mao Trên nền đất.

" Nhưng đại ca, nó vừa đánh chết con thú này, cấp bậc lại có chút quỷ dị..."

" Hừ! Dù không nhìn ra cấp bậc, hai người chúng ta liên thủ chẳng nhẽ sợ nó sao! Ta cũng đã dò xét qua, quanh đây không có cường giả ẩn nấp, chắc chắn là con cháu gia tộc đi lạc. Lần này chúng ta đụng phải dê béo rồi! Động thủ!"

Hà Lạc mặt không đổi sắc nhìn hai tên luyện thể tầng 10 sơ kìlao đến, bộ pháp quỷ dị lóe lên, biến mất ngay trước mắt chúng.

" A..đâu rồi..."

" Cẩn thận! Thân pháp con nha đầu này có chút kì dị!"

Oanhhhh.... Không kịp nữa rồi, chưa để gã nói hết câu, đầu đệ đệ hắn đã vỡ nát, máu thịt văng ra tung tóe.

" Nhị đệ!!!!! Xú nha đầu, ngươi dám giết đệ đệ ta, lão tử liều mạng với ngươi!"

Đại hán gương mặt dữ tợn gầm lên giận dữ, hắn múa may cự chùy trong tay,cắn chót lưỡi phun ra một ngụm tinh huyết lên thân chùy. Lập tức , cự chùy hiện lên hoa văn màu máu yêu dị, lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy, điên cuồng hấp thu linh lực từ thân thể gã. Chẳng mấy chốc, khí tức của gã đã suy yếu đii phân nửa, còn cự chùy lại mang đến cho Hà Lạc cảm giác khát máu. Gã vung chùy lên rồi mạnh về phía nàng. Dù Hà Lạc đã tránh đi kịp thời nhưng cự chùy như có linh tính, gắt gao đuổi theo sau, thậm chí có thể đoán ra quỹ đạo của vô ảnh bộ. Trong tình huếng bất đắc dĩ , Hà Lạc đành quay người lại , xuất ra một quyền.

Oànhhhhhh... Quyền đầu và cự chùy va chạm với nhau, phát ra tiếng động inh tai nhức óc. Hà Lạc cảm nhận được đau đớn từ nắm tay truyền tới, bị hất văng ra một quãng dài. Gã đại hán cười đắc ý , tiếp tục điều khiển cự chùy lao lên.

Trong tình huống này, Hà Lạc không có lực hoàn thủ, dù đã thi triển ra " Vô" nhưng vẫn bị bắt kịp, nàng đành cắn răng đưa ra nắm tay đã đầm đìa máu tươi. Nhưng đúng lúc vừa chuẩn bị va chạm lần nữa thì nàng nghe " ầm " một tiếng, ánh sáng đỏ trên cự chùy trở nên ảm đạm, rơi xuống đất như sắt vụn. Hà Lạc thở hổn hển, tình huống này nàng cũng không dự liệu trước được, xem ra kẻ nào đã dám hành tẩu trong khu rừng này đầu có chút thủ đoạn áp đáy hòm. Lần này nàng không lơ là cảnh giác, thám thính tình hình xung quanh rồi nhanh chóng thu xác Bạch Mao trư lại. Nàng không chậm trễ chạy đến chỗ thi thể hai tên kia, cũng không ngại bẩn mà kiểm kê từ đầu đến chân, lấy được một cái túi nhỏ, đoản xích mà tên gầy còm chưa kịp lấy ra, cũng tiện tay nhặt lên cự chùy kia rồi nhanh chóng thi triển vô ảnh bộ, biến mất không dấu vết. Trận đấu hung hiểm vừa rồi đã dạy nàng , phải cẩn thận trong mọi tình huống, tuyệt đối không để sự việc hôm nay phát sinh thêm lần nào nữa.

Quả nhiên, Hà Lạc vừa đi khuất bóng đã có 5 gã 3 luyện thể tầng mười, hai luyện thể tầng chín đỉnh phong chạy đến. Chúng nhìn vết tích xung quanh, chỉ có thể chặc lưỡi: " Chậm một bước rồi!"

Hà Lạc chạy được một đoạn , nàng sau khi dò xét xung quanh không có ai mới tạm dừng lại, kiểm kê chiến lợi phẩm vừa thu được. Từ trên người hai tên kia nàng lấy được chỉ có hai cái túi nhỏ. Đây là túi trữ vật đi? Đem thần thức tiến nhập vào trong túi, bên trong là không gian rộng chừng 1m vuông, còn có một chồng kim tệ, mấy lọ đan dược linh tinh cùng với một ít y phục. Trong đó cũng có một ít xác yêu thú cấp 9, còn có một con yêu thử cấp 10. Lật tay chuyển sang túi của gã đại hán cũng không khác biệt gì lắm, cchỉ có điều kim tệ dường như nhiều hơn một chút, trong góc còn có một ccuốn điển tịch cũ nát, " Ẩn nặc thuật" . Xem ra gã kia dựa vào thứ này mà có thể che giấu khí tức lâu như vậy,, khi nào trở về thạch động phải xem xét kĩ một phen.

Sau khi kiểm kê một hồi, kim tệ trên người hai tên kia có khoảng 50 kim tệ, cự chùy và đoản xích với mấy thứ y phục đan dược lặt vặtcùng cuốn điển tịch kia nàng cho riêng vào một túi, xác Bạch Mao Trư cùng các loại xác thú khác cho riêng vào một túi. Thu xếp ổn thỏa, nàng nhanh chóng phi thân rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.