Vợ Ta Là Hoa Hậu Giảng Đường

Chương 224: Hôm Nay Chị Tùy Em Giày Vò




\- Đây là quán trà Long Phượng.

Đường Thanh Thanh không xuống xe ngay, mà hơi xích lại gần Đường Kim, thanh âm hơi nhỏ xuống:

\- Tiểu đệ, có biết tại sao không thể đóng của sòng bạc Long Phượng không? Thực ra cũng không phải chỉ vì có người chống lưng, mà là vì quán trà này.

\- Quán trà này nhìn rất bình thường mà.

Đường Kim thuận miệng nói.

\- Quán trà rất bình thường, trà bên trong cũng bình thường luôn, nhưng giá tiền của trà là không hề bình thường.

Đường Thanh Thanh nói:

\- Chị đã nghiên cứu chỗ này từ lâu, lúc Phì Long và Sấu Hổ quản lý, nơi này vốn là quán rượu Long Hổ, lúc ấy bọn chúng bán rượu chứ không phải trà. Nhưng dù là rượu hay trà thì người tới đây đều không phải vì ăn uống, mà là thông qua một phương thức hợp pháp, tới nơi này đổi chip đánh bạc.

\- Ra vậy, vậy bây giờ chúng ta đi uống trà nha.

Đường Kim đã hiểu, mở cửa chuẩn bị xuống xe.

\- Tiểu đệ, em có chắc sẽ thắng không?

Đường Thanh Thanh hơi lo lắng:

\- Em chuẩn bị đổi bao nhiêu tiền?

\- Một vạn là được.

Đường Kim xuống xe. Text được lấy tại Truyện FULL

Đường Thanh Thanh hơi do dự một chút, nhưng vẫn đi theo. Khi bước vào quán trà kia, nào chủ động khoác tay Đường Kim, giống như một đôi tình lữ vậy.

Đường Kim cũng không khách khí, thuận tay ôm gọn cái eo nhỏ của nàng. Đường Thanh Thanh không khỏi liếc Đường Kim một cái, tiểu đệ này lại nhân cơ hội chiếm tiện nghi rồi.

Chỉ tiếc, Đường Kim ra vẻ không thấy ánh mắt của nàng, vẫn hồn nhiên ôm, thậm chí còn ôm chặt. Đường Thanh Thanh không tránh được, đành phải tùy hắn.

Diện tích quán trà không lớn, bên trong cũng không có ai uống trà. Hai người vừa đi vào đã thấy một mỹ nữ trẻ tuổi mặc sườn xám đi tới, vẻ mặt nhiệt tình:

\- Hai vị uống trà sao? Mời ngồi.

Hai người ngồi xuống, Đường Kim vẫn không buông Đường Thanh Thanh. Mà lúc này, mỹ nữ kia lại hỏi:

\- Tiên sinh lần đầu tới đây sao? Trà nơi này rất khá, có cần tôi để cử một chút cho ngày không?

\- À, tôi tới lần đầu, trước thử thứ rẻ nhất đi.

Đường Kim lười biếng nói.

\- Vâng, thưa tiên sinh.

Mỹ nữ trẻ tuổi nhanh chóng rời đi, sau đó đưa lên một bình trà.

Đúng như Đường Thanh Thanh đã nói, ấm trà này một vạn. Đường Kim uống một hớp, phát hiện mùi vị cũng không ngon, ôm Đường Thanh Thanh đứng dậy:

\- Cưng à, chúng ta đi chơi chỗ khác đi.

Đường Thanh Thanh không nhịn được thầm véo Đường Kim một cái. Tên tiểu đệ này da mặt cũng quá dầy đi!

Thanh toán xong, nhận được một tờ hóa đơn, hai người ra khỏi quán trà. Rốt cuộc Đường Thanh Thanh không nhịn được:

\- Tiểu đệ thúi, còn không buông chị ra?

Đường Kim vẫn không buông Đường Thanh Thanh ra, rất chăm chú nhìn nàng:

\- Chị Thanh, chị có biết người đàn ông đang ôm chị là Đổ Thần vĩ đại nhất hay không?

\- Tiểu đệ, đừng đùa nữa, lên xe nhanh đi.

Đường Thanh Thanh dở khóc dở cười, tiểu đệ này lại làm trò rồi.

Nhưng Đường Kim vẫn rất là chân thành:

\- Đổ Thần vĩ đại như em, sao lại không có mỹ nữ kề bên chứ? Chị Thanh, bắt đầu từ bây giờ, em là Đổ Thần, mà chị chính là mỹ nữ bên cạnh Đổ Thần.

\- Tiểu đệ, em xem phim nhiều quá rồi hả?

Đường Thanh Thanh hơi câm nín.

\- Tiền bạc mỹ nữ, không thể tách rời. Nếu bên cạnh không có mỹ nữ thì sao mà kiếm tiền được chứ?

Đường Kim lắc đầu than thở:

\- Chị Thanh, xem ra hôm nay không cần đi đánh bạc nữa. Không có mỹ nữ trợ hứng, em sợ không thắng được tiền a!

\- Tiểu đệ, em định giày vò chị đó hả?

Đường Thanh Thanh liếc mắt, ngụy biện, không phải chỉ muốn sàm sỡ nàng hay sao?

\- Chị Thanh, chị không biết rồi, đánh bạc có rất nhiều điều kiêng kỵ. Dân cờ bạc nổi tiếng Lệnh Hồ Xung đã từng nói, thấy ni cô là đánh cuộc thua...

Đường Kim hùng hồn đầy lý lẽ, chẳng qua lần này còn chưa nói xong, Đường Thanh Thanh đã ngắt lời.

\- Được rồi, hôm nay chị cho em dày vò, đi thôi!

Đường Thanh Thanh rốt cuộc cũng phát huy cá tính sảng khoái của mình, để Đường Kim không phải huyên thuyên ngụy biện nữa.

Đường Kim hài lòng buông ra, hai người lên xe. Lần này cũng không đi đâu xa, là một khách sạn ở trên đường bắc Ninh Sơn này, mà tên khách sạn cũng là Long Phượng.

\- Là ở đây sao?

Đường Kim có chút ngạc nhiên.

\- Ừ, xuống xe đi đã.

Đường Thanh Thanh gật đầu.

Lần này, Đường Thanh Thanh vừa xuống xe đã bị Đường Kim ôm lấy, đi vào trong khách sạn.

Trực tiếp xuyên qua đại sảnh, đi tới cửa thang máy. Nơi này có hai thang máy, trong đó có một thang máy dán giấy trắng bên cạnh: đi xuống tầng ngầm 1.

Đường Thanh Thanh và Đường Kim đi vào thang máy này, nhanh chóng xuống dưới.

Cửa thang máy tự động mở ra, Đường Kim thấy ngay cánh cửa đối diện, có một tấm bieenrr ất rõ ràng:

\- Trung tâm giải trí Long Phượng.

\- Đây chính là sòng bạc.

Đường Thanh Thanh ghé vào bên tai Đường Kim:

\- Chỗ này trên danh nghĩa thì không có liên quan đến tiền bạc, nơi đây không có bất cứ giao dịch tiền mặt nào, cho nên bọn chị không tìm được bằng chứng kết tội đánh bạc trái phép.

\- Vậy nếu chúng ta thắng tiền thì đổi ở đâu?

Đường Kim có chút mê hoặc.

\- Thắng tiền thì lại về quán trà kia, sau đó quán trà Long Phượng cũng không cho em tiền ngay, mà biếu tặng em một phần quà tặng. Phần quà này có giá trị tương đương với tiền thắng.

Đường Thanh Thanh nhỏ giọng nói:

\- Trên cơ bản cũng toàn là vàng, thắng được không nhiều thì có thể là nhẫn dây chuyền, mà thắng nhiều thì cho vàng miếng luôn.

\- Vàng á?

Đường Kim hưng phấn:

\- Hôm nay nhất định em sẽ thắng sạch tiền của nơi này!

Đường Thanh Thanh cảm thấy im lặng, chứng mê vàng của tiểu đệ lại phát tác rồi.

Hai người ra khỏi thang máy, đẩy cửa ra, tiếng huyên náo mãnh liệt truyền tới.

\- Chị Thanh, chị sắp chứng kiến một Đổ Thần vĩ đại ra đời tại nơi này rồi.

Đường Kim nhìn quét qua sòng bạc, bộ dạng cảm khái:

\- Thân là người tình của Đổ Thần vĩ đại ấy, có phải chị nên khích lệ Đổ Thần một chút trước không?

Lần này, Đường Thanh Thanh rất dứt khoát hôn lên mặt Đường Kim một cái, sau đó nhỏ giọng:

\- Được rồi, đi làm Đổ Thần của em đi!

Đường Kim cười rạng rỡ, ôm Đường Thanh Thanh tới chỗ đổi chip đánh bạc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.