Vô Sỉ Đạo Tặc

Quyển 13 - Chương 13: Án sát sử




Hai ngày tiếp theo Cổ Diêu tìm được một số tin tức. Trong đó có một tin tức quan trọng nhất, chính là nơi nơi ở của bá tước Dracula.

Mặc dù cũng là tước vị bá tước nhưng Dracula lại không thống trị một thành thị riêng như Địch Lệ nhã, hắn là tâm phúc của ma vương Tà Khôi, cho nên hắn cũng ở trong ma cung ở trong ma đô của Thâm Uyên, Pháp La Tư.

Đó là một tin tức vô cùng xấu, nếu như Dracula chỉ là một thành chủ thì còn dễ dàng tính toán.

Phải biết rằng ma cung là nơi ở của Ma vương tà khôi và các tâm phúc của hắn, ngọa hổ tàng long, cao thủ vân tập, đừng nói chi là thủ vệ, chỉ riêng một mình ma vương tà khôi và các thủ hạ tâm phúc của hắn thôi là đã đủ mệt rồi.

Quý tộc ở ma giới khác với tạp địch đại lục, ở nơi này chức vị có được là dựa vào thực lực của bản thân, vì thế những người đó đều là cao thủ hàng đầu, nếu nói ma cung là nơi ngọa hổ tàng long thì cũng không phải là quá đáng.

Cổ Diêu đối với khả năng đạo tặc của mình rất có lòng tin nhưng biết được Dracula ở trong ma cũng thì bắt đầu lo lắng.

Phải tìm hiểu rõ về ma cung, kết cấu của nó, phòng ngự ra sao, đây là những yếu tố cần thiết phải nắm được trước khi ra tay của một đạo tặc.

Muốn biết được tư liệu chính xác nhất về ma cung thì tốt nhất chính là đích thân xem xét, nhưng không phải ai cũng có thể tùy tiện ra vào nơi đó, vì thế Cổ Diêu muốn tìm một thân phận.

Thân phận này, hắn hy vọng có thể kiếm được từ thành ngân nguyệt.

Cùng lúc đó, Cổ Diêu lại bị địch lệ nhã tiếp kiến.

Để tránh đi vào vết xe đổ của lần trước, Cổ Diêu đã đề cao cảnh giác.

Ngoài dự diệu chính là lần này địch lệ nhã cũng không có tính 'xâm lược' như lần trước, không hề có chút mị lực nào, nàng nhìn qua chỉ giống như một phụ nữ đặc biệt xinh đẹp mà thôi, chứ không có làm người khác phải rơi vào tình trạng mất khống chế.

Nữ trước tìm Cổ Diêu lần này cũng là vì chính sự chứ không phải là vì ***, nơi gặp mắt là phòng khách, mà không phải là gian phòng xa hoa kia, vì thế Cổ Diêu cũng không có gặp lại cái đám hành thi tẩu thịt, và các vũ lang xinh đẹp kia.

Chính sự chính là an bài chức vị co Cổ Diêu, sau một loạt các thủ tục linh tinh, Cổ Diêu trở thành án sát sử của thành ngân nguyệt, còn Đông Phương Lộ thì trở thành trợ thủ của hắn.

Ấn sát sử. Thực ra nhiệm vụ chính là trở thành người giám sát cho mỗi lần ma giới tranh bá, tìm kiếm nhân tài. Ở địa phương thì cũng có thể đưa ra đề nghị đề bạt nhân tài.

Bởi vì rất nhiều người được thu nhận ở Ma Giới Tranh Bá là do án sát sử đề bạt, cho nên chức vị này có quan hệ rất rộng, cũng có thực quyền.

Nhưng mà ở tại thành ngân nguyệt thì quả thật là có chút xấu hổ.

Mọi người ở đây đều biết mỗi kỳ Ma Giới Tranh Bá thì nữ tước địch lệ nhã đề tự mình đi giám sát, lấy cớ là kiếm mồi.

Hơn nữa, việc thay đổi nhân sự ở thành ngân nguyệt nằm trong tay của thành chủ Duy Cương Ngự Sử Thái Lặc <@Taylor>, hai người là tay trái và tay phải của địch lệ nhã, nhưng đều có tư tâm. Vì tranh quyền đoạt thế nên không ngừng bồi mở rộng vây cánh. Căn bản là không cần quan tâm đến việc hắn có thực lực thật sự hay không chỉ cần hắn là người biết điều là được, vì thế kiến nghị của án sát sử bị trôi nổi giữa đại dương bao la, không biết chừng nào mới đến nơi cần đến được.

Hai loại quyền lực đều hữu danh vô thật, vì thế án sát sử của thành ngân nguyệt cuối cùng lại trở thành thùng rỗng kêu to, chỉ là có tiếng mà thôi.

Nhưng, Cổ Diêu chắc chắn không thể chỉ là một thùng rỗng kêu to được, như thế thì hắn sẽ không có tư cách tiến vào ma cung.

Cho dù là nắm giữ chức vị không có thực quyền như án sát sử thì hắn cũng muốn cho người khác phải coi trọng.

Quan mới nhậm chức giống như tay cầm lửa, ngày đầu tiên nhậm chức Cổ Diêu liền tập hợp tất cả bộ hạ, ít ra có thể cho bọn họ biết được mình.

Cả án sát bộ cũng chỉ có hơn mười người mà thôi, thật là đáng thương, chất lượng thì tốt xấu không đều, cũng có một vài người có tính toán, dựa vào quan hệ mà kiếm sống ở ma giới.

Đối với lời triệu tập của Cổ Diêu thì các bộ hạ không hề để ý, dựa theo kinh nghiệm thì hầu hết các án sát sử đều đoản mệnh, chỉ là con mồi mà tạm thời nữ tước địch lệ nhã không thể chinh phục mà thôi, nhanh thì vài ngày, lâu thì vài tháng, cuối cùng rồi cũng trở thành đồ chơi cho nữ trước mà thôi, nên không cần phải nịnh hót hắn làm gì.

" Các vị đồng liêu, ta tên là Diêu Cổ, bắt đầu từ hôm nay ta sẽ là án sát sử mới của thành ngân nguyệt."

Tiếng vỗ tay vang lên, nhưng ai cũng có thể thấy được, chẳng có một chút ý tứ hoan nghênh nào trong đó.

Các ma tộc này thì lại nghĩ, tập hợp cái dek gì, nói không chừng chỉ cần vài ngày nữa thôi là tên ma cà bông này sẽ biến mất không còn thấy dấu tích nữa.

Có thời gian thì tốt hơn là đi xem giác đấu còn hay hơn, đúng rồi đêm nay có "Tiễn Đao Thủ" đại chiến với "Vô Diện Nhân"!

Nghĩ đến đó thì tên bộ hạ đó liền có cảm giác như ngồi trên một cây đinh ắt ko thể nào yên được, từ trong tận đáy lòng hắn mắng Cổ Diêu liên tục, loài người này đúng thật là phiền toái, không có việc gì mà cũng họp, quả thật là nhàm chán!

Bọn họ hy vọng Cổ Diêu mau chóng nói xong, rồi giải tán, như thế thì có thể đi xem giác đâu hoặc về nhà ôm tiểu thiếp.

Cổ Diêu chậm rãi nói:" Ta nghe nói án sát bộ là nơi không thích nhàn nhã, là nơi của những người thích náo nhiệt, ta không thể để cho bộ của chúng ta lạnh lẽo như thế được, vì thế bắt đầu từ hôm nay, chúng ta sẽ làm một số việc có ý nghĩa!"

Hắn vừa nói xong thì ở dưới lập tức sôi nổi nghị lậun, hầu như tất cả đều rất là bất mãn.

Án sát bộ là nơi để giết thời gian, tiểu tử nhà ngươi định là chuyện gì?

Nếu như tên thượng cấp mới này mỗi ngày đều tập hợp thì coi như tiêu rồi!

Cổ Diêu vươn tay ra hiệu yên lặng, sau đó nói tiếp:" Dù sao cũng là nhàn rỗi không có chuyện gì để làm, hay là chúng ta gầy sòng đi."

Cái gì? Hắn muốn làm chính là chuyện này?

Mặc dù trước kia cũng đã từng có rất nhiều án sát sứ có tính tình kì quái nhưng mà người như thế này quả đúng là lần đầu tiên xuất hiện.

Cổ Diêu ho khan hai tiếng nói:" Có vấn đề gì sao?"

" Không có vấn đề gì!" Lần này trả lời hết sức chỉnh tề.

Đánh bạc đối với các tên này quả nhiên là có lực hấp dẫn rất lớn, hơn nữa càng khiến cho bọn chúng vui vẻ chính là thượng cấp của chúng làm cái và rất là đen, có thể nói là tiền chỉ có ra chứ không có vào, đối với một mỏ vàng thế này thì ai lại chẳng muốn đào. Vì thế hầu như bọn họ càng đánh càng hăng, từ sáng sớm cho đến tận tối cũng không muốn dừng.

Thượng cấp loại này quả là một mỏ vàng, nếu như không đào thì chẳng khác nào là đồ đần.

Chỉ tiếc là bữa tiệc nào cũng có lúc phải tàn, sau khi thua thêm một ván, Cổ Diêu nhìn sắc trời nói:" Xem ra cũng không còn sớm nữa, ta thấy ..."

Hắn còn chưa nói xong thì đã bị các thủ hạ ngắt lời.

" Án sát sử đại nhân, gấp gì chứ, còn sớm mà!"

" Đúng đó, án sát sử đại nhân, chúng ta chơi tiếp chút nữa cũng không có muộn đâu, dù sao thì chúng ta đâu còn việc gì khác để làm đâu."

" Án sát sử đại nhân, ngài đang chuyển vận, nhất định là có thể kiếm lại mà!"

Thuộc hạ của Cổ Diêu ăn đã quen miệng thì làm sao có thể nhả ra được chứ, bọn họ còn hận không được oánh liên tiếp ba ngày ba đêm, vì thế ra sức khuyên cản.

Cổ Diêu cười cười, đẩy các quân bài trên bàn ra:" Quên đi, cơn nghiện bài đã được thỏa mãn, giờ cần phải tìm thuốc cho cơn nghiện khác mới được!"

" Nghiện cái gì?"

" Nam nhân đều nghiện một thứ." Cổ diêu cười dâm.

Hắn không có nói rõ ràng nhưng ai cũng hiểu được, cười rộ lên, án sát đại nhân thật đúng là có "Tính" Trong người!

" Ta là người mới đến cho nên đối với thành ngân nguyệt cũng không có quen thuộc, các người có biết chỗ nào tốt không?"

Hầu như là tất cả đều trả lời cùng một lúc:" Vạn Hoa Lâu!"

Ma giới cũng không thiếu nam nhân cần tìm địa phương để kích thích, vui chơi khoái hoạt như ở tạp địch đại lục, nhưng phần lớn kỹ nữ không phải là tình nguyện, đa số đều là bị bắt đến từ vị diện trung tâm, cũng có một số trường hợp là các nữ công dân bị tước quyền công dân, không còn được các phe cánh bảo vệ, nên bị biến thành kỹ nữ.

Vì để thỏa mãn nhu cầu của các loại khách, các kỹ nữ của ma tộc cũng không phải là cùng một chủng tộc, ngưu đầu nhân, yêu tộc, ma quỷ, thậm chí là các thái thản cao lớn cũng có, còn có cả nam kỹ để cho các nữ nhân ở ma tộc hưởng lạc. Vì thế có thể nói được phe cánh bảo vệ là vô cùng quan trọng, nếu như mất đi sự bảo vệ thì nhất định sẽ rơi xuống vực sâu vạn trượng.

Vạn Hoa Lâu chính là kỹ viện, nơi nam nhân tìm vui, nổi danh là vì có rất nhiều kỹ nữ của các chủng tộc khác nhau.

Cổ Diêu thẳng đứng dậy nói:" Tốt, chúng ta còn chờ gì nữa mà không lập tức xuất phát chứ?"

"Chúng ta?"

" Đúng vậy, ta sẽ bao trọn Vạn Hoa Lâu đêm nay, các người cứ việc vui chơi!"

Cả đám nhất thời hoan hô, tân thượng cấp thật là hào sảng, thua nhiều như thế mà sắc mặt vẫn không đổi, ngược lại còn mời mọi người dự tiệc, làm sao có thể kiếm được một thượng cấp nào tốt như thế nữa chứ!

Chỉ trong thời gian một ngày ngắn ngủi thôi mà hình tượng của Cổ Diêu ở trong lòng của mọi người đã thay đổi 180 độ.

Cổ Diêu thấy thời cơ đã đến nên hỏi:" Các người có thấy ngày nào cũng như thế thì cuộc sống có nghĩa không?"

Tất cả đều đồng thanh trả lời:" Rất là có ý nghĩa!"

Cổ Diêu nghe thế thì hiện ra vẻ đắc ý.

Muốn ngồi trên cao thì phải thu phục lòng người, dung nhập tập thể là bước đầu tiên, tiếp theo chính là chờ thời cơ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.