Vợ Ơi! Đừng Trốn Nữa!

Chương 35: Chap-35




Chương 35 - Khai chiến

Vietwriter

Sáng hôm sau Thiên Vũ lại có nhiệm vụ chở hai đứa trẻ đi học. Lần này anh không cho chúng đi xe đạp nữa chuyển sang đi bộ để rèn luyện sức khỏe. Sáng sớm anh đã gọi hai đứa dậy rất sớm làm Tiểu An và Tiểu Khang thấy rất khó chịu. Nhưng phải làm theo không là lại bị ăn cú đầu. Chúng tự rửa mặt và thay đồ ủ rũ bước xuống lầu ngáp ngắn ngáp dài.

" Papa...tại sao chúng ta lại phải đi bộ trong khi có ô tô đưa đón"

" Đi bộ để rèn luyện sức khỏe, ngày xưa ba toàn đi bộ nên mới có một cơ thể cường tráng như thế này" Anh vỗ ngực nghênh ngang trả lời, chúng chỉ nhìn anh bĩu môi nói

" Nhờ đi bộ mà ai kia được giấy khám yếu sinh lí, con không muốn sau này giống như papa đâu hứm"

" Ai nói cho tụi con biết..." Thiên Vũ đỏ mặt ấp úng hỏi lại.

" Thì mama nói chứ ai, mama còn nói lúc nhỏ papa bị một chị gái nào đó lên gối ngay hạ bộ nữa " Hai đứa nhìn nhau cười hí hửng.

" Thôi...papa nghĩ lại rồi hôm nay chúng ta sẽ đi ôtô" Thiên Vũ đưa hai đứa ra xe rồi đi đến trường.

Tú Vy mệt mỏi ngủ thêm một chút rồi cũng thức dậy đi làm. Đến công ty cô đi nhanh vào phòng làm việc tranh thủ nghỉ ngơi một chút để chuẩn bị cho cuộc họp.

" Lý Tổng...tôi mang cho cô một cốc cà phê đây"

Trợ lí gõ cửa mang cà phê vào cho cô, cô vui vẻ cầm lấy ly cà phê uống một ngụm cảm thấy trong người tỉnh táo hơn một chút. Suốt đêm qua cô không chợp mắt. Luôn luôn nghĩ về chuyện đã xảy ra ngày hôm qua và hình ảnh của hắn.

" Lý Tổng cô có sao không" Trợ lý nhìn vẻ mặt mệt mỏi của cô lo lắng.

" Tôi không sao, có chuyện gì quan trọng sắp tới không"

" Dạ...cô có một thư mời tới tham gia buổi đấu giá cổ vật của Gia tộc Triệu Thành, nghe nói có rất nhiều chủ tịch lớn ở khắp đất nước về tham dự và có một món cổ vật Liên khúc ngọc bích có từ hàng trăm năm nay, nếu chúng ta sở hữu được nó sẽ làm ăn rất phát đạt, tôi còn nghe nói đây là lần đầu tiên Triệu Thành đem cổ vật này ra để đấu giá"

Nghe trợ lý nói cô bắt đầu cảm thấy thú vị. Cô tin chắc rằng trong đó sẽ có kẻ đối đầu truyền kiếp của mình.

" Được rồi bằng mọi cách tôi sẽ sở hữu được nó, triển khai cuộc họp khẩn cấp" Cô đặt ly cà phê xuống bàn xoay ghế một vòng ra lệnh cho trợ lý triệu tập một cuộc họp khẩn cấp. Trợ lý nhận lệnh đi ra ngoài thông báo cho các trưởng phòng và người đại diện vào phòng họp. Ai nấy cũng đều tò mò không biết có chuyện gì mà phải họp gấp.

Trường Niên cũng nhận được giấy tham dự cảm thấy thích thú nhưng trước khi hắn ta chuẩn bị cho buổi đấu giá thì phải thực hiện lời hứa với bản thân mình.

Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.