Vợ Ơi! Đừng Trốn Nữa!

Chương 16: Chap-16




Chương 16 - Công việc đáng ghét

Vietwriter

Sau khi đến phòng làm việc, Tú Vy quan sát một hồi rồi đi đến chỗ bàn làm việc. Cô ngồi xuống nhìn đống tài liệu trên bàn, cô cầm lấy tài liệu lật qua lật lại rồi thở dài.

" Haizz...tự nhiên ba lại bắt mình ở đây quản lý công ty, mình chỉ thích bay nhảy tự do đi du lịch khắp nơi" Cô cầm lấy cây bút, bấm lên bấm xuống chống cằm than thở, rồi khuôn mặt bỗng nhiên rạng rỡ.

" Hay là mình bán công ty để đi du lịch, đúng mình nghĩ đó là một ý kiến hay" Cô hớn hở nhưng lại chùn mặt xuống.

" Không được, bán công ty là ba mình bán mình luôn" Cô mệt mỏi nhìn đống tài liệu thở dài một lần nữa.

" Tụi mày đúng là đồ đáng ghét" Cô chỉ tay vào đóng tài liệu giận dữ, rồi bắt đầu làm việc với đồ đáng ghét, cô đang chăm chú làm thì có cuộc gọi từ tiếp tân cô nhấc máy lên.

" Alo..Chào Lý Tổng có một người đàn ông muốn gặp cô"

" Được rồi, dẫn anh ta đi lên gặp tôi" Cô lạnh lùng nói rồi cúp máy.

" Mới nhận chức đã có người tới gặp, kiểu này mình bắt buộc phải gặp nhiều người đàn ông, lỡ máu thú tính trong người mình lại nổi lên, rồi hai đứa trẻ sẽ có thêm một đứa em nữa...mình suy nghĩ gì vậy, bây giờ mình là một chủ tịch chứ không phải là đứa con gái ăn chơi nữa, mình phải biết kiềm chế" Cô lẩm nhẩm một mình thì có tiếng gõ cửa.

Con về phía An Lạc cô đang quật lộn với hai đứa trẻ chúng không bao giờ chịu ngồi yên, Tiểu An thì lấy đồ trang điểm của cô để vẽ tranh, Tiểu Khang lúc nào cũng chê cô béo rồi còn ế đã vậy còn xấu tính nữa. Cuối cùng cô cũng tìm ra cách giải quyết.

" Bụp...bụp..bụp Dì Lạc mở cửa ra đi" Tiểu An ở trong phòng kêu lớn.

" Hai đứa ở trong phòng mama mà phá đi, xem thử hai đứa phá như thế nào" An Lạc ngồi trên ghế đặt trước phòng trả lời.

Ở trong phòng cậu bé nằm trên giường gác tay lên đầu nghĩ vu vơ, hai chân rung nhẹ thấy cậu thong thả trong khi đang bị nhốt, cô bé bực bội leo lên giường đè lên người cậu.

" A...sao lại đè lên người anh" Cậu co rúm người lại rên rỉ.

" Anh tìm cách nào để ra khỏi đây đi" Cô bé nói.

" Đối với anh tìm cách ra ngoài vô cùng dễ dàng"

" Sao anh không làm" Cô bé ngây người hỏi.

" Anh đang có một nhiệm vụ cao cả hơn nữa, mà chỉ ở trong phòng mama mới làm được" Cậu ngồi dậy tỏ vẻ mờ ám.

" Nhiệm vụ mới, mau nói cho em nghe đi" Cô bé háo hức mặt mũi sáng rực lên.

" Nhiệm vụ đó là..

Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.