Chương 110 - Ghen
Vietwriter
Tại hòn đảo của Tổ chức Hắc nhi tất cả thành viên đều tập hợp lại chờ mệnh lệnh của Mộc Nhĩ và Đặng Tâm, cả hai bước ra từ phòng của mình.
Một Nhĩ mặc bộ quần áo như trên hình minh họa đứng trước mặt tất cả thành viên gợi nên vẻ uy nghiêm cô sẽ chỉ đạo bàn giao kế hoạch của Đại nương hay còn gọi là boss đã đề ra trong lần lộ diện vài tháng trước, Mộc Nhĩ nghiêm nghị quan sát một lát nhắm mắt hít thở sâu, nghiêm giọng.
- Đặng Tâm sở hữu một chiếc cao khá khiêm tốn nhưng cơ thể nhanh nhẹn nên cô sẽ chịu trách nhiệm lẽn vào xác định vị trí của những quả bom, nhóm S2 ở trên đảo này sử dụng tất cả dữ liệu mã hóa những quả bom mà Đặng Tâm đã đánh dấu. Nhóm S3 đi theo tôi bao quanh tòa nhà chờ lệnh. Có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra ở trong Đặng Tâm cô phải bảo vệ boss cho bằng được. Còn tôi sẽ nhân cơ hội tấn công đầu não của bọn chúng.
Trước tiên khi tôi bước qua chỗ kiểm tra đội S2 hãy mã hóa tín hiệu tránh để lộ. Còn nhóm S1 trà trộn vào trong mỗi người xử lý một lên bắn tỉa, tôi sẽ quan sát và đánh dấu chúng.Đây là con chíp liên lạc công nghệ mới nhất sẽ không có bất cứ thứ gì biết được sự tồn tại của nó, mỗi người hãy đeo nó vào sâu bên trong nó sẽ tự động bám vào một khoảng cách dễ nghe nhất. Chỉ nhiêu đó thôi, đội S2 trở về phòng máy đi.
- Vâng, thưa Nhị nương.
Nhóm bên tay phải của Mộc Nhĩ hô to cuối đầu tản ra.
- Những người còn lại tự tìm đến đó tôi sẽ đến trước.
Mộc Nhĩ triển khai xong hiên ngang quay mặt, Đặng Tâm cũng đi theo sau nhưng không đi chung. Cả hai rẻ sang hai phía Mộc Nhĩ đi ca nô còn Đặng Tâm đi du thuyền. Mộc Nhĩ leo lên chiếc cano phóng thật nhanh nước rẽ sang hai bên ập vào hòn đá vỗ rì rầm. Chỉ đi một lát đã đến đất liền đã chuẩn bị sẵn một chiếc xe ô tô ở đó tiếp tục di chuyển.
------
Trước tòa nhà giữa lòng biển chiếc xe của Trường Niên dần dần dừng lại. Tú Vy nhìn vào trong không khỏi choáng ngợp trước sự lộng lẫy nguy nga diễm lệ. Trường Niên xuống xe trước đưa tay ra trước mặt Tú Vy nghiêm nghị.
- Đưa tay cho anh nào nữ hoàng.
Tú Vy đưa bàn tay đặt lên tay của Trường Niên,từ từ đặt chân xuống đất đứng dậy, vẻ đẹp quyến rũ sexy nóng bỏng của cô thu hút mọi ánh nhìn tuy tất cả đều là thuộc hại của Trường Niên nhưng họ vẫn không thể không bị sắc đẹp của Tú Vy mê hoặc và đương nhiên Trường Niên không thích điều đó, mặt hắn đen xì nổi ba vạch xám xịt, cởi bỏ chiếc áo vest trên người mặc vào cho Tú Vy cài cúc áo lại mới thấy hài lòng gật gù.
- Như này không đẹp hơn sao?
- Anh đang ghen sao?
Tú Vy nhón chân lên chớp mắt nhìn thẳng vào đôi mắt của Trường Niên. Hai má hắn bỗng chốc đỏ ửng trông ngờ nghệch, ánh mắt liếc nhìn chỗ khác một giọt mồ hôi rơi xuống ấp úng.
- Ờ...anh chỉ sợ có người có ý xấu với em thôi, chứ thời đại nào còn ghen tuông nữa.
- Anh thật sự không ghen? ( Tú Vy thấy hơi thích thú gặng hỏi thêm làm hắn bối rối)
- Không ghen.
- Ừm...anh không ghen thì tôi cởi ra cho thoáng.
Tú Vy biết Trường Niên đang cố tỏ ra mình là một người đàn ông rộng lượng nên tiếp tục trêu chọc, lấy tay cởi cúc áo ra hắn nhìn hành động của cô khó chịu nắm lấy bàn tay của Tú Vy đè cô dựa vào xe, áp sát lại gần liếc nhìn sâu trong đáy mắt là sự giận dữ mím môi.
- Em mà cởi một cúc áo, tối nay anh sẽ lột sạch đồ của em đấy.
Tú Vy bỗng chốc mặt đỏ phừng phừng cuối đầu nhẹ giọng.
- Tôi sẽ không cởi nữa.
- Vậy mới là một cô gái ngoan.
Trường Niên mỉm cười xoa đi sự tức giận trong người ánh mắt trở lại mau xanh long lanh xoa đầu cô buông tay ra, Tú Vy cũng rời lưng khỏi xe đứng bên cạnh Trường Niên bước vào. Lăng Vũ, Hoắc Cẩm và Tiểu Anh đã vào trong trước mọi chuyện vẫn diễn ra bình thường. Ba người đang nói chuyện với nhau vui vẻ nhìn thấy Trường Niên và Tú Vy vẫy tay chào. Trường Niên cũng nhìn thấy họ nắm tay Tú Vy dắt lại.
- Lăng Vũ chắc cậu chưa biết, đây là Tú Vy bạn gái tương lai của tôi.
Lăng Vũ nói chung với Tiểu Anh vui vẻ nghe thấy tiếng của Trường Niên tươi cười quay lại sững sờ trước vẻ đẹp của Tú Vy như bị cuốn vào trong tiếng sét ái tình" rẹt...rẹt" nhìn cô không chớp mắt đôi môi mỉm cười thích thú.
- Cậu nhìn cái giề.
- Au...au. .
Trường Niên nhìn ánh mắt mà Lăng Vũ nhìn Tú Vy máu ghen lại nổi lên giẫm mạnh lên chân của Lăng Vũ. Lăng Vũ bị cơn đau làm cho tỉnh giấc nhảy cẫng lên giận dữ lớn tiếng.
- Trường Niên cậu lại lên cơn à, đau chết đi được.
- Để xem cậu còn dám nhòm ngó người của tôi nữa không?
Trường Niên trừng đôi mắt đằng đằng sát khí nhìn thẳng vào mắt Lăng Vũ anh sợ sệt không dám hé nữa lời nào nữa, quay sang Tú Vy đưa tay ra niềm nở chào hỏi.
- Chào, tôi là Lăng Vũ là bạn cũng trợ lí của Trường Niên.
- Tôi tên là Lý Tú Vy, như lúc nãy Trường Niên đã giới thiệu, rất hân hạnh được gặp.
- Rất hân hạnh.
Trường Niên gạt tay của Tú Vy ra đưa tay mình bắt tay với Lăng Vũ khó chịu bóp mạnh. Lăng Vũ nhíu mày cố tỏ ra vui vẻ trong cơn đau.
Bạn đang đọc truyện trên Vietwriter