“Đúng vậy, chú vẫn luôn coi cháu như con gái ruột”
Jackson vẫn cố ý giả vờ nghe không hiểu, dù sao màn dạo đầu cũng rất quan trọng.
“Ông cũng vậy? Người tôi tin tưởng nhất uy hiếp dụ dỗ tôi, người tôi tin tưởng nhất lợi dụng tôi để cha tôi không thể nhìn nhận con gái ruột của ông ấy, người tôi tin tưởng nhất lợi bản kết quả xét nghiệm DNA của tôi và cha tôi ngụy tạo hiện trường giết người giả.?”
Hạ Linh không kiềm chế được cười lạnh, nói hết những phẫn nộ trong lòng khiến cô ấy cảm thấy thoải mái không ít.
“Hạ Linh, nếu như cháu đã biết vậy thì chú cũng không lừa cháu nữa. Chú làm như vậy là có lý do của mình. Ngước lại là cháu, chú nhìn cháu lớn lên, chỉ cần cháu nghe lời, sau này chú dackson tự nhiên sẽ không bạc đãi cháu đâu.”
Jackson nhíu mày, lão ta không hề nghĩ đến chuyện Hạ Linh đã biết tất cả mọi chuyện, có điều nếu chuyện đã đến nước này, lão ta cũng không buồn ngụy trang nữa.
“Nghe lời ông? Tôi thật muốn biết như nào là nghe lời?”
“Giống như trước đây là được rồi!”
“Trước đây! Hừ, ông thật sự cho rằng tôi sẽ phản bội cha tôi thành một duộc với một con rắn độc như ông sao? Ông sai rồi, từ trước đến nay tôi chưa từng oán trách cha mình, ông ấy là người thân duy nhất của tôi, tôi không giống như ông, tôi đích thực có tâm tư, nhưng tôi vẫn chưa thuộc loại xấu xa độc ác, loại người giống như ông ngay cả người thân cũng không bỏ qua nhất định sẽ không có kết cục tốt!”
Hạ Linh dừng lại một chút, tay nắm chặt thành quả đấm, thấy Jackson vẫn không mở lời, liền tiếp tục nói: “Tôi đã sớm biết ông không phải người tốt, trước kia tôi cố ý phục tùng ông, chẳng qua cũng chỉ là muốn lấy được thuốc giải cho Lê Nhật Linh, vì chính mình chuộc lỗi. Bây giờ, cha của tôi đang ở trong bệnh viện, tất cả đều do ông ban cho, tôi căm ghét ông”
Những lời này Hạ Linh đã muốn nói từ lâu, có điều vẫn luôn nhẫn nhịn dấu ở trong lòng, bị người mình tin tưởng nhất lợi dụng, cho dù là ai cũng sẽ vô cùng tức giận.
“Xem ra, trước đây tôi đã xem thường cô, có điều, Hạ Linh tôi cảnh cáo tôi đã giữ cho cô chút mặt mũi rồi cô đừng có mà vênh váo tự đắc!”
vackson thấy Hạ Linh kiêng quyết đối đầu, cũng không có ý định giả bộ nữa.
“Sao nào? Cuối cùng ông cũng đem khuôn mặt xấu xa ra để cũng tôi nói chuyện rồi?”
Hạ Linh tiếp tục cười nhạt, nghĩ tới cha đang nằm hôn mê bất tỉnh tại bệnh viện, trong lòng không khỏi đau đớn.
“Nếu cô đã nói vậy rồi, thì tôi cũng không có gì để nói nữa, nhưng tôi cảnh cáo cô, tốt nhất cô đừng có mà phá hỏng chuyện tốt của tôi!” Jackson lạnh giọng nói, sau khi xé rách da mặt, lão ta đương nhiên không cần giả bộ làm “chú Jackson”
vốn thân thiết quan tâm nữa.
Vốn dĩ Hạ Linh chỉ là một trong những con tốt của lão ta, vì bây giờ cô ấy không nghe lời lão ta nữa, như vậy lão ta có thể vứt bỏ cô ấy bất cứ lúc nào!
“Chuyện tốt sao? Ông đang nói chuyện ngăn cản ông thế chỗ trong lúc cha hôn mê sao? Đương nhiên tôi không được.
Tôi không phải là con gái ruột của cha, đương nhiên tôi không có quyền ngăn cản, nhưng có người có thể đấy”
Khóe miệng của Hạ Linh nhếch lên, lại thêm một nụ cười giễu cợt, đồng thời trong lòng trào dâng một sự buồn bực. Cô ấy thật sự không ngờ có một ngày mình lại dùng cách như vậy để gặp một người mà mình đã từng gần gũi như vậy.
Chuyện này càng xảy ra như vậy, thì càng cảm thấy bản thân giống như một tên ngốc, sao cô ấy lại đân độn vậy chứ, vẫn luôn bị Jackson coi như một trò chơi trong lòng bàn tay Vậy.
“Cô muốn tiết lộ sự thật về thân thế của Lê Nhật Linh cho bọn họ biết sao?”
“Đúng vậy, nếu như vừa rồi không phải vì ông gọi đến, có lẽ bây giờ họ đã biết chân tướng sự thật rồi, đang đoàn tụ trong phòng bệnh.”
“Tôi khuyên cô một câu, tốt nhất cô đừng có làm như vậy!” Jackson cau mày.