Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản

Cưng Chiều Mỗi Em - Chương 844




*Chương có nội dung hình ảnh

Chương 844: Thiên thần và ác quỷ

“Hạ Linh, trước hết cháu đừng khóc, chuyện cháu không phải là con gái ruột của cha cháu, chỉ có chú và cháu biết, chỉ cần chú không nói cháu cũng không nói, cha cháu tất nhiên sẽ không biết. Vê phần Lê Nhật Linh, bây giờ cô ấy cũng chỉ có thể là con gái của cha cháu, cháu hiểu không?”

“Cháu không hiểu ý của chú, chỉ cần xét nghiệm DNA là ra, Lê Nhật Linh và cha sẽ nhận nhau.”

“Như vậy thì trong báo cáo DNA phải xác định là con gái của cha cháu!”

“Ý chú là…

“Đúng vậy, chỉ cần báo cáo của DNA sai, tất nhiên là cha cháu sẽ không có cưng chiều cô ấy nữa”

“Nhưng mà như vậ “Không có nhưng mà, Hạ Linh bây giờ cháu không nên do dự, nếu như không làm như vậy thì tất cả những gì cháu có đều sẽ bị người khác đoạt mất”

Thấy Hạ Linh do dự, giọng điệu của .Jackson tăng lên một chút.

“Chú Jackson, chú như vậy khiến cháu hơi sợ”

“Hạ Linh cháu đừng có sợ, chú đã nhìn cháu lớn lên, tự nhiên là chú sẽ không muốn cháu bị tủi thân, chú nói mấy cái ý này với cháu cũng chỉ là vì cháu, đến cuối cùng cháu muốn làm thế nào là quyền tự do của cháu, chú sẽ không can thiệp vao.

Ngoài miệng Jackson nói như vậy, nhưng thật ra thì trong lòng đã tính trước mọi việc, Hạ Linh tự mình lớn lên, thậm chí là do một tay mình nuôi dưỡng, mặc dù tính cách vẫn còn trong sáng, nhưng mà vô cùng lương thiện. Chỉ cần thêm chút dẫn dắt, thiên thần và ác quỷ, đây chỉ là một vấn đề sớm hay muộn mà thôi.

“Cháu biết, cám ơn chú Jackson, để cháu suy nghĩ thật kỹ, cháu cúp trước.”

“Ừ, vậy nghỉ ngơi sớm chút đi” Jackson nhẹ nhàng đáp, trong giọng nói có quan tâm cho qua loa lấy lệ, mặc dù qua loa nhưng Hạ Linh với tâm tư đơn thuần của đứa trẻ cũng không có để ý gì nhiều.

Hạ Linh co rúc ở góc giường, vùi đầu vào trong gối.

Vì khóc mà cơ thể run rẩy.

Lúc biết mình không phải là con gái ruột của cha, đối với cô ấy mà nói chắc chắn chính là sấm sét giữa trời quang.

Nói thật, cô ây không dám tin, nhưng mà sao .Jackson có thể dùng loại chuyện này mà lừa dối cô ấy?

Bây giờ trong lòng cô ấy là một mớ hỗn độn.

Xem ảnh 1

chapter content

Căn bản cô không cần thêm nhiều người cha nữa để tạo thêm vẻ vang cho cuộc sống của mình.

Thật xin lỗi, Lê Nhật Linh chị không thể, tôi không thể để tất cả những việc này xảy ra, chỉ có thể xin lỗi chị. Nếu tôi chiếm lấy cha của chị nhiều năm như vậy, vậy thì để tôi thay chị chiếm làm của riêng luôn đi!

Cô ấy ngước mắt lên, giống như là làm một quyết định lớn lao nào đó.

Cầm điện thoại di động lên bấm dãy số của bác sĩ tư nhân.

“Xin chào, tôi là Hạ Linh”

“Chào cô Hạ”

“Tôi chỉ muốn hỏi một chút, lần trước khi ông cầm máu của chị tôi đi làm xét nghiệm ở bệnh viện kia, cha tôi rất lo lắng, coi như là con gái muốn thay ông ấy chia sẻ một chút, cho nên tôi quyết định ngày mai sẽ tự mình đi lấy”

Bác sĩ xoa xoa mi, nhìn thời gian, sao Hạ Linh lại biết chọn thời gian nửa đêm mà gọi điện cho mình, nhưng mà mình cũng không có các nào, chỉ có thể tốt tính trả lời cho cô ấy, bệnh viện trung tâm thành phố, nếu không có gì xảy ra, ngày mai sẽ có kết quả. Tiểu thư không cần phải vội, ngày mai tôi sẽ tự mình đưa cô đi”

“Không cần phiền phức như vậy đâu, đồ quan trọng như vậy để tôi tự mình đi lấy là được rồi”

“Ừ” Bác sĩ gật đầu, cũng lười suy nghĩ nhiều, chỉ thấy Lê Vân Hàng rất coi trọng đứa con gái này.

“Vâng”

Cúp điện thoại, ánh mắt Hạ Linh trầm xuống.

Vô thức nâng ngón tay lên cắn, máu tươi đỏ thẫm từ ngón tay chậm rãi chảy ra.

Nghĩ đến dòng máu của mình và cha lại không giống nhau, trong lòng Hạ Linh cảm thấy khó chịu.

Dựa vào cái gì, rõ ràng mình đang sống với cha thật tốt, vậy mà tại sao lại có một người tên Lê Nhật Linh bỗng nhiên xuất hiện, và có thể cướp đi tất cả mình có bây giờ.

Trong bóng đêm, có một ổ rắn độc giống như đang rục rịch.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.