Từ nhỏ Trần Hi Lam đã được nâng niu trong lòng bàn tay, tùy hứng, không thích che giấu tích cách của mình, rất thẳng tính.
Nhưng Hạ Lan Châu thì không như thế, cô ta như một con rắn độc cuộn mình trong bóng tối, không biết được lúc nào thì ra ngoài căn người.
“Ha ha” Hạ Lan Châu không khỏi cười ra tiếng, những cũng không tự phản bác cho mình, lắc đầu ngồi xuống.
Trần Hi Lam không để ý đến cô ta, dịch sang một bên, muốn cách xa Hạ Lan Châu một chút, lòng dạ cô không lớn đến nỗi có thể chung sống hòa thuận với cô ta.
“Không phải cô thích anh tôi sao?”
“Vậy thì làm sao?”
“Vậy cô có thể trơ mắt ra nhìn anh trai tôi đính hôn với người khác sao?” Hạ Lan Châu nhướng mày, khiêu khích nhìn Trần Hi Lam.
“Không phải cô cữing thích anh trai cô sao?
Vậy sao cô có thể trơ mắt nhìn anh ấy đính hôn với người khác chứ?”
Trần Hi Lam hỏi ngược lại, sau đó tùy ý gật đầu: “Cũng đúng, đó là anh trai cô, tình yêu cấm ky mà, có lẽ Việt Nam các người không dễ dàng tiếp nhận được những chuyện này”
Cô không ngốc, người tỉnh mắt có thể nhìn ra Hạ Lan Châu có tâm tư với Hạ Huy Thành.
Hơn nữa, cô cũng không muốn Hạ Lan Châu lợi dụng mình.
Hạ Lan Châu bị nói trúng tìm đen, sắc mặt hết xanh lại trắng, nhưng vấn tìm được lời nào để phản bác Trần Hi Lam.
Cô ta còn nghĩ rằng người phụ nữ này dễ bắt nạt, không ngờ bây giờ xem ra cũng không phải là người đơn giản, là cô ta coi thường Trần Hi Lam rồi.
Trần Hi Lam thấy Hạ Lan Châu không nói gì, cũng bắt đầu yên tĩnh nhìn về phía trước, lễ đính hôn sắp bắt đầu rồi, nhưng Hạ Lan Châu càng ngồi càng bồn chồn.
Có điều lần này không chỉ bởi vì Hạ Huy Thành sắp kết hôn cùng người phụ nữ khác, mà bởi vì ánh mắt của những khách mời nhìn cô ta thật sự quá phức tạp rồi.
Có nghỉ ngờ có không hiểu, thậm chí còn mang theo chút thương hại.
Hạ Lan Châu mím môi, giả vờ không nhìn thấy gì, nhưng lại vội vàng đè thấp âm thanh nói với Trần Hi Lam.
“Cô thật sự muốn trơ mắt nhìn bọn họ kết hôn sao? Chuyện này không phải là chuyện nhỏ đâu, cô không lên bởi vì giận dỗi với tôi mà từ bỏ, nhưng nếu như cô không muốn thì chúng ta hợp tác có được không?”
Trần Hi Lam ngẩn ra, trong lòng bắt đầu do dự đấu tranh, mới bắt nói, thử thăm dò hỏi: “Cô muốn làm thế nào? Phải nói toàn bộ kế hoạch cho tôi biết, tôi cần suy nghĩ thêm”
Hạ Lan Châu đột nhiên cười, Trần Hi Lam nói như vậy rõ ràng là đã đồng ý một nửa rồi, còn một nửa khác, còn không phải chỉ cần mình nói vài ba câu thôi sao?
Còn nghĩ rằng cô ta thật sự vô cùng thanh †ao, khi phụ nữ trong tình yêu, ai mà không mù quáng chứ?
Đến cả chính cô, cũng vì anh mà thay đổi “Rất đơn giản” Hạ Lan Châu cúi người ghé vào tai Trần Hi Lam thấp giọng nói.
Đồng tử Trần Hi Lam co lại, có chút không tin nhìn Hạ Lan Châu: “Cô chắc không?”
“Anh trai tôi yêu Lê Nhật Linh như thế nào, e rằng cô không có cách nào để biết được đâu”
“Nhưng cô làm thế là đang lừa anh ấy”
“Đúng vậy. Nhưng không phải phương pháp này là đơn giản và nhanh nhất sao? Hơn nữa, nếu như anh trai tôi từ hôn trước, vậy nhà họ Lý sao có thế giao Lê Mỹ Vân cho anh trai tôi chứ? Không phải cuộc hôn nhân này sẽ kết thúc sao, vậy thì không phải cô sẽ có cơ hội sao?”
“Cô có lòng tốt suy nghĩ giúp tôi như vậy sao?”
Dù sao thì tôi cũng không có cơ hội đến với „ như thế thì không bằng tìm một người thuận mắt là chị dâu còn hơn.” Hạ Lan Châu nhướng mày, nói rất thật.
Nhưng phải nói Trần Hi Lam đang do dự.
“Chuyện này không làm hại đến bất kỳ người nào, chỉ là để phá hoạt lễ đính hôn mà thôi, nếu như đến cả chuyện này mà cô cũng không dám làm, vậy cô vấn còn dám thề nguyện là yêu anh ấy sao? Chậc chậc, vậy thì tôi quá coi trọng cô rồi”
Hạ Lan Châu lắc đầu, khinh thường nhìn Trần Hi Lam.
Cô ta biết cô ta nhất định sẽ thẳng, Trần Hi Lam rất cao ngạo, không muốn người khác xem thường mình, hơn nữa chuyện này cũng chỉ là để ngăn cản lễ đính hôn.