Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản

Chương 973




Chương 973

“Tối hôm qua mẹ gọi điện cho em.”

“Mẹ?

“Ừ” Lê Nhật Linh gật đầu, là Hoàng Ánh gọi đến, đại khái là không biết phải nói với Lâm Quân như thế nào, nên đành phải gọi cho Lê Nhật Linh.

“Mẹ bảo chúng ta về nhà ăn Tết. Rời thành phố Hà Nội lâu như thế rồi, chuyện ở công ty toàn đề cha xử lý, em không thể từ chối bà ấy được.”

Lâm Quân thở dài, hiểu được sự khó xử của Lê Nhật Linh bọn họ đi lâu như thế rồi Hoàng Ánh mới gọi đến, xem như là cho người con dâu này đủ thể diện rồi, thật sự nếu không trở về thì đúng là không thể nào nói nổi.

“Không sao đâu, chúng ta nhanh chóng giải quyết xong rồi về.” Lâm Quân an ủi.

“Được, vậy mau tranh thủ thời gian thôi.” Lê Vân Hàng đứng dậy, cầm áo khoác lên, gật đầu với Lâm Quân.

“Ngài Lâm, ngài Lê.”

Trong đồn cảnh sát, nhìn thấy Lâm Quân và Lê Vân Hàng vừa đi qua, đội trưởng dẫn đầu đội thực hiện nhiệm vụ quay lại với vẻ mặt nghiêm nghị.

“Ừ, có tin tức gì của Jackson chưa?”

“Không có, xem xét tình hình thì có lẽ là trốn đi trong đêm qua.”

“Đêm qua?”

Lâm Quân cau mày, người này tối hôm qua được giải cứu khỏi đồn cảnh sát, đến hôm nay mới bị phát hiện, trong lòng không khỏi buồn bực, ngữ khí cũng theo đó mà nặng nề hơn.

“Đúng vậy, đêm qua, ai đó đã giả làm cảnh sát nội bộ của chúng tôi, sau đó đánh thuốc mê cán bộ trực đêm.

dackson lấy cảnh phục của người đó mặc vào, trốn đi rồi.”

“Đội trưởng, hệ thống an ninh của các anh cần được tăng cường đấy.”

Lê Vân Hàng nhíu chặt lông mày, có chút không vui, mấy năm nay, ông dốc sức làm việc ở thành phố Marseille, ngoài việc xử lý những kẻ khôn lỏi trên thương trường, những quan chức chính phủ này cũng nhận được rất nhiều phúc lợi.

Nhưng bây giờ chuyện của .Jackson, vất vả lắm mới giải quyết được, giờ lại thất bại ngay phút cuối, dựa vào tình trạng hiện tại của Jackson, ông ta rất có thể sẽ bất chấp tất cả, những người từng tham gia tấn công trước đó đều lâm vào nguy hiểm.

Đổi lại thì ai sẽ vui đây?

“Ngài Lê nói rất đúng, chúng tôi sẽ dần dần cải tiến: Đội trưởng cúi đầu, vô cùng xin lỗi.

Nhưng cũng không còn cách nào nữa, Jackson không phải ngồi tù mà chỉ đang chờ tuyên án, tạm giam mà thôi, trông coi cũng thoáng hơn một tí, ai mà ngờ lại xảy ra chuyện như thế này?

“Ông ta có thể đi đâu được?”

Đội trưởng lộ vẻ khó xử, mở miệng nói: “Chúng tôi đã kiểm tra hồ sơ lộ trình đêm qua tại bến xe, ga tàu, sân bay,… Không có .Jackson, không tìm thấy bất kỳ tung tích nào của ông ta trong thành phố. Chúng tôi nghỉ ngờ rằng rất có thể ông ta đã nhập cư trái phép sang nước khác.”

“Nhập cư trái phép sang nước khác!”

“Sir!”

Một cảnh sát trẻ chạy đến và thì thầm gì đó vào tai của đội trưởng, hai mắt đội trưởng sáng rực lên.

Phất tay, viên cảnh sát trẻ chạy ra ngoài.

“Tôi vừa nhận được tin, Jackson đúng là đã nhập cư trái phép sang nước khác. Có người ở biên giới đã nhìn thấy ông ta. Nếu đúng như vậy, công tác sắp tới của chúng ta sẽ tương đối khó khăn hơn. Nếu ông ta đi sang nước khác, chúng ta cần phải liên hệ với tổ chức Liên hiệp quốc để cùng phá án.”

Lê Vân Hàng xoay ly nước trong tay, vẻ mặt trầm tư.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.