Chương 972
Cố ý giữ khoảng cách với Hà Dĩ Phong, đưa mọi người đi tham quan, cứ thế, ngược lại là mối quan hệ với Lê Nhật Linh đã trở nên thân thiết hơn rất nhiều.
“Lâm Quân, điện thoại đang reo kìa” Lê Nhật Linh lấy điện thoại từ trong túi xách ra, đưa cho Lâm Quân, Hà Dĩ Phong thò đầu qua, nháy mắt vài cái với Lê Nhật Linh: “Ô kìa, ô kìa kìa? Điện thoại của Lâm Quân cũng đưa cho em giữ luôn rồi, nhìn như kiểu giao hết cả đời cho em luôn á.”
“Cha gọi đến” Lâm Quân bật màn hình lên, giải thích ngắn gọn.
Lê Nhật Linh gật đầu, không thèm để ý, tiếp tục nói chuyện phiếm với Hạ Linh.
Lâm Quân cúp điện thoại, nhưng sắc mặt lại trở nên nặng nề.
“Có chuyện gì vậy?” Hà Dĩ Phong là người đầu tiên phát hiện ra vẻ mặt của Lâm Quân không ổn, vội hỏi.
“Jackson bỏ trốn.”
“Trốn?! Không phải ông ta đang ở Cục cảnh sát sao?”
“Tôi không biết, chắc là đã có ai đấy nhúng tay vào rồi” Lâm Quân lắc đầu, cau mày.
“Mợ nó, Jackson lợi hại đấy, ông ta làm thế là vượt ngục rồi còn gì!” Hà Dĩ Phong nhảy dựng lên, vẻ mặt kinh ngạc.
Mà sắc mặt của Hạ Linh và Lê Nhật Linh không được tốt lắm, tay của Lâm Quân đặt ở trên vai Lê Nhật Linh: “Từ từ, về nhà rồi tính.”
“Được” Bọn họ cũng chẳng còn tâm trạng đâu mà đi tham quan nữa, gật đầu đồng ý.
Tại nhà họ Lê, Lê Vân Hàng cau mày vân vê dụng cụ pha trà, có chút thất thần.
“Cha!” Lê Nhật Linh và Hạ Linh vừa mở cửa bước vào đã thấy.
Lê Vân Hàng gật đầu: “Về rồi hả, Lâm Quân đâu?”
“Ở đăng sau’“
“Chuyện gì vậy? .Jackson sao lại có khả năng vượt ngục được?” Lâm Quân bước vào phòng, hỏi.
Jackson bây giờ không nơi nương tựa, mất hết tất cả.
Chứng cứ phạm tội của ông ta như tiếng xấu đồn xa, ai ai cũng căm ghét, làm sao còn có người băng lòng giúp đỡ ông ta?
“Cha cũng chưa rõ lắm. Lúc nãy có người bên cục cảnh sát gọi đến hỏi thăm tình hình thì cha mới biết, ngày mai phiên tòa sẽ diễn ra, bây giờ Jackson đã bỏ trốn, nhưng thật ra cũng là gãi đúng chỗ ngứa, ngồi xuống trước đã rồi nói.”
“Vâng”
Lê Vân Hàng cau mày, Jackson đương nhiên sẽ không lộ diện ngay lúc này, nhưng ai biết được liệu ông ta có âm thầm động tay động chân gì đó hay không, trải qua chuyện vừa rồi, Lê Vân Hàng và Jackson cũng coi như là đã xé xác nhau, .Jackson là người không từ thủ đoạn, không biết liệu sau này sẽ còn làm gì hại đến bọn họ nữa.
“Tạm thời các con đừng đi ra ngoài, để tránh xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Nhưng .Jackson nhất định không dám ra mặt lúc này”
Lê Minh Nguyệt cong môi, cô ở nhà cả ngày, chịu không nổi nữa rí “Phải đề phòng trước chứ” Hà Dĩ Phong năm lấy tay Lê Minh Nguyệt, nhìn Lê Vân Hàng.
“Lâm Quân, chiều nay đi với cha đến đồn cảnh sát để tìm hiểu tình hình”
“Vâng, trong trường hợp này, có vẻ như phải thay đổi lịch trình một lần nữa.”
Họ đã lên kế hoạch để giải quyết mọi việc và trở về nhà vào ngày mốt, cứ nghĩ là xong xuôi hết rồi, ai ngờ lại xảy ra chuyện này.
“Nhưng mà…” Lê Nhật Linh nhịn không được đã mở miệng, có chút muốn nói lại thôi.
“Gì thế?” Lâm Quân nhìn ra sự lúng túng của Lê Nhật Linh.