Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản

Chương 93 4




Chương 934

Lê Nhật Linh khoanh tay dựa vào tường, nhìn bọn họ ảm đạm rời đi, lại nhìn sang Lâm Quân đang giả bộ lạnh lùng, cảm thấy hơi buồn cười.

“Vợ của anh cũng rất giỏi mà, luôn luôn ngầm hiểu ý của anh.”

Nghe giọng nói của Lê Nhật Linh vang lên từ sau lưng, Lâm Quân đứng dậy cười khanh khách, trong mắt còn lóe lên một ít ý cười xấu xa.

Làm gì còn dáng điệu lạnh lùng của một chủ tịch như vừa rồi Nhưng quả thực, làm sao anh có thể lạnh lùng trước mặt người mình yêu được?

Lê Nhật Linh nhìn thấu ý định của Lâm Quân, lập tức chạy trốn khỏi phòng.

Lâm Quân sao có thể để cô có cơ hội, nhanh chóng bắt kịp! Trong chớp mắt, anh dùng chân đá cửa, làm cửa phòng đóng lại.

Anh đã lâu không thân mật với Lê Nhật Linh, một động vật ăn thịt như anh sao có thể nhịn thêm nữa?

“Không tìm được gì cả?”

Jackson lật xem tài liệu trước mặt, không nhìn người đàn ông, vẻ mặt khó đoán.

“Đúng vậy thưa ngài!”

Cho dù ông ta không tức giận, người đàn ông vẫn lo sợ nhìn về phía Jackson, nhớ lại những lời của Lâm Quân đã nói, không dám báo cáo lại!

“Đúng như dự đoán! Anh ra ngoài trước đi! “

“Vâng!” người đàn ông gật đầu “Sao vẫn chưa đi?”

dackson ngẩng đầu nhìn người đàn ông, ông ta lập tức thấy lạnh cả sống lưng.

“Ngài Lâm…. muốn tôi chuyển đôi lời cho ngài!”

“Hửm, cậu ta muốn nói gì?”

Lần này, Jackson bỏ tài liệu trong tay xuống, nhìn thẳng vào người đàn ông.

“Nhưng… những lời này tôi không dám nói!” ông ta nhìn 4ackson, sợ hãi cúi đầu, chân cũng đứng không vững.

“Nói!” Giọng nói của Jackson trở nên trầm thấp, nghiêm nghị khiến người khác không dám phản kháng, ông cho rằng không có chuyện gì cả, nhưng hiện tại xem ra Lâm Quân chắc chắn chẳng có lời hay ý tốt nào.

“Ngài Lâm nói, anh ta cho chúng tôi vào nhà khám xét, không phải vì thực hiện việc hợp tác, mà là muốn chuyển lời cho ngài, nói cho ngài Người đàn ông thoáng liếc nhìn Jackson, thấy sắc mặt Jackson thay đổi, càng không dám nói tiếp.

“Tiếp tục nói!”

“Cho ngài anh ta và ngài không đi chung một đường, anh ta không phải là loại người đê tiện, bỉ ổi và không muốn hợp tác với ngài, muốn ngài tự giải quyết ổn thỏa!”

“Hừ!” Dứt lời, Jackson hừ lạnh, phát ra tiếng khó chịu.

“Mong ngài bỏ qua chol”

Người đàn ông bị dọa sợ quỳ trên mặt đất.

“Đồ vô dụng, đứng lên, cút ra ngoài cho tôi!”

Ông vốn muốn nén giận, nhưng thấy cấp dưới dốt nát như thế, như thêm dầu vào lửa, nổi cơn thịnh nộ.

“Vâng, vâng”

“Lâm Quân!”

Jackson nắm chặt tay, lẩm bẩm tên Lâm Quân, như muốn âm thầm nguyền rủa anh, trong lòng ông càng cảm thấy căm phẫn Lâm Quân hơn.

Ông vốn dĩ rất tán thưởng người thanh niên này, nhưng hiện tại xem ra Lâm Quân quyết tâm đối đầu với ông rồi.

“Sao Lâm Quân không bắt máy?”

Trong phòng bệnh, Hà Dĩ Phong nhìn cuộc gọi tự kết thúc, lẩm bẩm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.