Vợ Ơi, Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi - Nhan Từ Khuynh (Dị Bản

Chương 1403




Chương 1403

“Con còn sợ cha bán con bé sao? Chỉ là tìm con bé để họp thôi” Lam Mộc cười cười, nhiều năm như vậy rồi, đương nhiên ông ấy nhìn ra được con trai mình có ý với cô gái này, nhưng dù gì thì khoảng cách tuổi tác của hai bên quá lớn, ông ấy đương nhiên sẽ không đồng ý.

Cũng may Ly Mạch là một người phụ nữ hiểu chuyện, chưa từng làm ra chuyện gì khiến ông ấy không vừa mắt.

“Ly Mạch!” Lê Nhật Linh vội vội vàng vàng chạy vào phòng làm việc của mình thì bị Lam Tịch sớm đã ngồi cảm sào chờ nước gọi cô lại.

Lam Tịch đi lên trước: “Ra ngoài gấp như thế, chắc hẳn cô vẫn chưa ăn sáng phải không? Tôi có mang cháo cho cô.”

“Không cần đâu, cảm ơn, tôi đã ăn “Ăn rồi sao?” Lam Tịch ngạc nhiên, mới có bao lâu đâu mà cô đã ăn rồi? Vậy mà anh còn đặc biệt dùng lò vi sóng hâm cháo lại mấy lần.

“Ừm” Lê Nhật Linh cười, từ trong túi lấy ra một đống thứ để trên bàn, chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Nhưng lần nữa lại bị làm gián đoạn.

“Ly Mạch, hôm nay có thể cô sẽ có chút việc”

“Sao thế?”

“Cha tôi tìm cô, nói là muốn mở một cuộc họp!”

“Họp?” Bản thân Lê Nhật Linh cũng thấy ngạc nhiên, tuy là cô đã ở công ty này nhiều năm rồi, nhưng không tiếp xúc gì với Lam Mộc.

“Cậu đi không được sao?” Trước giờ vẫn luôn như vậy, cô lười phải ứng phó với những mối quan hệ này, hoặc là những loại chuyện như họp này đều do Lam Tịch tham dự, do anh truyền đạt lại cho mình.

“Không còn cách nào khác tôi cũng hỏi qua rồi, nhưng cha nói không được, phải là cô tự mình tham dự” Lam Tịch nhìn vào mắt của Lê Nhật Linh giải thích, có vài phần bất lực.

“Được thôi” Lê Nhật Linh cũng đã âm thầm cảm thấy có chuyện gì đã xảy ra, đột nhiên Lam Mộc chỉ định phải là mình tham dự, chắc chắn có chuyện gì đó chống lại mình phải làm, cô chỉ đành binh đến tướng chặn nước đến đất ngăn thôi.

“Ừm, đừng sợ, có chuyện gì cô cứ ra nói với tôi” Lam Tịch kiên định võ vai Lê Nhật Linh nói, nhưng ngược lại lạ làm cho Lê Nhật Linh không biết nên khóc hay nên cười.

“Tôi giống người yếu đuối vậy sao?”

Trong phòng làm việc của Lam Mộc, Lâm Quân nhàn nhã uống cà phê: “Chủ tịch Mộc vẫn chưa sắp xếp xong à?”

“Không có không có, Ly Mạch đã đến rồi, khó được dịp chủ tịch Lâm đại giá quang lâm coler của chúng tôi, sao chúng tôi có thể tiếp đón không tốt khiến chủ tịch Lâm đợi lâu được?” Lam Mộc cười cười, nhanh chóng giải thích với Lâm Quân, dù gì JZ chỉ là ty con của tập đoàn Lâm Gia thôi đã Coler phải tiếp đón, huống gì là nhân vật tai to mặt lớn như Lâm Quân, nếu không phải vì lời nói của Lê Nhật Linh, sợ là Lâm Quân tám đời cũng không tự mình đến đây.

Vì đương nhiên sẽ khiến cho Lam Mộc hết sức lo Sợ.

“Không cần vội, cứ để cô ấy chuẩn bị chuẩn bị” Lâm Quân giương môi, mười ngón tay đan lại đặt lên đùi, dáng vẻ như trong lòng đã có dự tính trước.

Lam Mộc gật đầu: “Được được được, chỉ: là tôi muốn hỏi chủ tịch Lâm, Ly Mạch chẳng qua chỉ là một nhân viên nhỏ trong bộ phận thiết kế của Coler chúng tôi, không có gì đặc biệt để người khác cảm thấy xuất sắc, ngoại trừ việc lớn lên khá xinh đẹp ra, nhưng cũng không phải là cô gái hai mươi mấy tuổi nữa, tại sao lại khiến chủ tịch Lâm coi trọng như vậy?”

Cứ xem như là muốn hợp tác, của .JZ thôi đã đủ sức chống đỡ, chẳng lẽ thật sự giống như lời đồn, đã hết thời rồi, tuy là Lâm Quân đã mời được vài nhà thiết kế nổi tiếng từ khắp nơi trên thế giới, nhưng JZ cũng không thể trở về như cũ?

Nghĩ đến đây, Lam Mộc không ngừng lắc.

đầu, thật đúng là, mình đang đoán mò cái gì vậy, nếu như để Lâm Quân biết được suy nghĩ của mình, e là Coler của ông sẽ phải đóng cửa!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.