Chương 1042
Trần Hi Tuấn ở trước mặt anh vẫn còn đang buồn bực, mượn rượu giải sầu cũng không khá lên được, Lâm Quân cũng không biết phải nói như thế nào cho tốt, có vẻ như James đã làm nhiều hơn những gì anh nghĩ, nhưng rốt cuộc mục đích của ông ta là gì cơ chứ?
“Trần Hi Tuấn”
“Sao cơ?” Trần Hi Tuấn nhìn Lâm Quân: “Có chuyện gì cứ nói thẳng ra đi, tôi thừa nhận hành động hôm nay của tôi có hơi mất bình tĩnh, có điều điều đó không chứng minh là tôi không đủ khả năng.”
Cậu ta là người đơn giản nhưng cũng không hề ngốc nghếch, huống hồ đã ở trong giới kinh doanh mấy năm, cho dù có được James lót đường chuẩn bị cho, trải qua quãng thời gian được James rèn luyện, Trần Hi Tuấn cũng không phải người không thể tự mình làm chuyện gì.
Lâm Quân gật đầu tán dương: “Cũng tốt, hôm nay tôi muốn nói hết mọi chuyện ra ở đây”
“Anh nói đi”
“Chuyện ba năm trước, dù đã trôi qua lâu rồi, nhưng có bao giờ cậu nghĩ, tại sao tôi lại muốn tiếp tục truy vấn không?”
Trần Hi Tuấn nhíu mày, cậu ta vẫn luôn đắm chìm trong chuyện của cha mình, thế nên chưa từng nghĩ đến vấn đề này.
Chẳng lẽ mọi chuyện không đơn giản như bề ngoài?
“Cậu đoán không sai” Lâm Quân nhìn vẻ mặt Trần Hi Tuấn, anh biết rằng cậu ta đã hiểu ra.
“Cậu biết được bao nhiêu chuyện ở nước Pháp?”
Trần Hi Tuấn nghiêm túc cúi đầu nhớ lại, vì tác dụng của rượu nên đầu óc không được tỉnh táo cho lắm.
“Lê Nhật Linh đã tìm được cha ruột của mình, họ cũng đã cùng nhau đối mặt, giúp cha cô ấy vượt qua cuộc khủng hoảng kinh tế lớn”
“Đúng vậy! Nhưng vẫn có rủi ro, bởi vì ở công ty của cha Lê Nhật Linh xuất hiện một nội gián muốn chiếm đoạt vị trí chủ tịch” Lâm Quân búng tay một cái, nếu như Trần Hi Tuấn đã biết những việc này, vậy thì anh cũng dễ giải thích hơn một chút.
“Rủi ro đã được loại bỏ, nội gián cũng đã bị bắt, hai việc này có liên quan gì đến nhau?” Trần Hi Tuấn khó hiểu, nghiêng đầu nhìn Lâm Quân, cậu ta vẫn không hiểu rốt cuộc ý anh muốn nói là gì.
Lâm Quân đột nhiên ném chén rượu trong tay về phía bàn, âm thanh va chạm vang lên một tiếng, anh do dự một lúc rồi mới nói tiếp: “Tên nội gián kia bị giam trong ngục, nhiều người trông chừng như vậy nhưng đột nhiên mất tích không dấu vết, cuối cùng xuất hiện ở nước Mỹ cùng với cha cậu, cậu nói xem nhưng việc này có liên quan không?”
“Ý của anh là tên nội gián là do cha tôi cài vào?” Trần Hi Tuấn mở to mắt nhìn Lâm Quân.
“Đúng vậy, ý của tôi chính là như vậy!”
Trần Hi Tuấn có chút mệt mỏi, uống một hơi hết chén rượu, men rượu làm cổ họng cậu to nóng lên, đột nhiên cậu ta ho khan một tiếng, ném ly rượu lên bàn, bởi vì tức giận mà dùng sức rất mạnh nên phát ra âm thanh vô cùng lớn Cậu ta cúi đầu, ánh mắt chỉ nhìn chằm chăm xuống đất.
“Chuyện này không hợp logic!”
Sau đó, đột nhiên Trần Hi Tuấn ngẩng đầu, ánh mắt đột nhiên sáng bừng, lóe lên một tia hy vọng.
“Chỗ nào không hợp logic?”
Lâm Quân lắc lư chén rượu trong tay, anh nghiêng đầu nhìn Trần Hi Tuấn.
“Chuyện Lê Nhật Linh bị bắt đi ba năm trước có lẽ thật sự liên quan đến cha tôi, nhưng cha tôi không quen không biết Lê Vân Hàng, tại sao lại phải đến nước Pháp tìm người chứ, việc vô lý hơn là lại còn xúi giục Jackson ra tay với công ty Lê Vân Hàng, khiến Lê Nhật Linh tổn thương!” Trần Hi Tuấn cau mày, cố gắng giải thích, cậu ta không tin mọi chuyện là do James làm.
Lâm Quân không phản bác, anh chỉ nói: “Nói tiếp đi!”
“Hơn nữa anh cũng chỉ nhìn thấy Jackson gặp cấp dưới của cha tôi chứ đâu có tận mắt nhìn thấy cha tôi làm gì. Cho nên những việc này có lẽ là do cấp dưới của cha tôi đơn phương hợp tác với Jackson mà thôi, cha tôi căn bản không hề quen biết Jackson”
Trần Hi Tuấn càng nói càng kích động, cậu ta nhìn chằm chăm Lâm Quân, hy vọng nhìn thấy chút tán đồng của anh, chỉ có điều không hề, ánh mắt Lâm Quân sáng quắc, rõ ràng là không vừa ý với những lời Trần Hi Tuấn nói.
“Những lời tiếp theo, có lẽ sẽ khiến cậu tổn thương, nhưng tôi không thể không nói, cậu chắc hẳn không hiểu cha mình chút nào, chuyện James có quen biết Lê Vâng Hàng hay không vẫn chưa thể khẳng định được”