Chương 2216
Cuối cùng bây giờ có thời gian rảnh nên anh dẫn cô đi ra ngoài chơi cho đỡ buồn.
Ngay cửa của khoa sản phụ xếp đầy người vì ở đó treo một cái bảng ghi tên một bác sĩ phụ sản quốc tế có tiếng tắm lây lừng.
Cho dù người của hoàng thất cũng muốn đến bệnh viện này.
Vị bác sĩ có tiếng đó nói một không nói hai, chính trực chứ không chịu khom lưng luồn cúi, liêm khiết vô cùng.
Cho nên những người tới đây có hơn quá nửa là người của xã hội thượng lưu, nếu không thì không thể nào có được số điện thoại của ông ta.
Nhưng cho dù thân phận ở bên ngoài có tôn quý cỡ nào.
thì đến đây đều phải im lặng xếp hàng, không thể ồn ào nhốn nháo mà phải tuân thủ theo quy định của bệnh viện.
Đây không phải là lần đầu tiên Cố Gia Huy xếp hàng nên đã chuẩn bị từ trước. Anh chọn ngay một vị trí ngồi xuống rồi lấy từ trong túi ra một ly nước, một cái hộp giữ nhiệt và còn có một ít trái cây tươi. Thậm chí còn có mứt hoa quả và quả hạch, vân vân…
“Những cái này là gì vậy?”
“Chúng ta xếp số hai mươi ba, ước chừng mười lăm phút một người mà phía trước còn có năm người nữa nên chúng ta sẽ phải đợi ở đây trong khoảng thời gian dài. Em đang mang thai sẽ nhanh đói nên anh chuẩn bị trước”
“Mứt hoa quả và quả hạch là đồ ăn vặt để em nhâm nhị, còn nếu đói bụng thì có canh cá và trứng hấp để em lót dạ.
Còn đây là trà ướp hoa do chính tay em phơi”
“À, trong máy tính bảng đều có phim truyền hình, truyện tranh, tiểu thuyết mà em yêu thích”
“Còn có cái gối ôm ở trên xe, anh không có cầm vào đây.
Vì tối qua anh thấy em ngủ rất ngon, có lẽ không cần dùng tới.”
Tất cả những chuyện lớn nhỏ đều được Cố Gia Huy giải thích rõ ràng rành mạch đến từng chỉ tiết nhỏ.
Trái tim mềm yếu của Hứa Minh Tâm rối tinh rối mù, cô không nghĩ được nhiều như vậy.
Hèn gì lúc vừa ra cửa nhìn thấy anh xách theo một cái bịch to cô còn buồn bực nghĩ anh định làm gì nữa đây, thì ra những thứ bên trong đều chuẩn bị cho cô.
Lại nhìn qua các cặp vợ chồng khác, mấy người vợ đều gửi đến cô ánh mắt cực kỳ ngưỡng mộ. Dù sao bọn họ cũng không có ai được được đối xử giống như cô hết.
“Anh chuẩn bị từ lúc nào vậy? Sao em không biết nhỉ?”
“Sáng nay lúc em còn đang ở trên giường ngủ.”
“Vậy anh không ăn sao?”
“Nhìn em ăn là đủ rồi, dù sao bây giờ em không phải chỉ ăn cho một người mà còn ăn cho cả con của anh nữa Hứa Minh Tâm nghe vậy cũng không khách sáo liền thảnh thơi nhâm nhỉ đồ ăn vặt vừa xem phim truyền hình.
Còn Cố Gia Huy đang làm gì?
Anh đang để ý đến số thứ tự hiện lên màn hình, sợ sẽ bị lỡ mất thứ tự.
“Bộ phim cung đấu này cũng được chiếu ở nước ngoài rồi à? Trời ơi, em phải xem mới được. Nghe nói là rất hot đó.”
“Xem phim thì được nhưng không được hâm mộ bất cứ ngôi sao nam nào”
Cố Gia Huy lập tức lên tiếng nhắc nhở, anh có thể rộng lượng với bất cứ ai nhưng chỉ có duy nhất với vợ của anh là phải tính toán chỉ li.
Anh muốn cô ngoài anh ra thì không được liếc mắt đến bất cứ một người đàn ông nào khác.
“Biết rồi, biết rồi. Em ngửi thấy mùi giấm chua rồi đó, anh có thể bớt bớt lại chút không. Em còn chưa xem nữa mà cảm giác như bình giấm chua đã bị lật úp rồi đó”