Chương 688
Chẳng lẽ… sếp không nhịn nổi nữa, muốn thoát kiếp trai tân hả?
Vậy cô Minh Tâm phải làm sao giờ?
Lòng anh ta nóng như lửa đốt, không muốn rời đi, nhấn mạnh nói: “Anh Trung, cô Minh Tâm còn đang đợi anh ở nhà”
“Tôi đã bảo cô ấy ngủ sớm rồi, anh cứ đợi tôi trên xe đi, không có sự cho phép của tôi thì không được xuống xe.”
“Nhưng mà…”
“Còn không đi hả?”
Thái độ của anh trở nên cứng rắn, lạnh giọng nói.
Khương Tuấn cũng không tiện lên tiếng, đành tức giận rời đi.
Nhưng anh ta càng nghĩ càng tức, cuối cùng không nhịn được gọi điện cho Hứa Minh Tâm.
Hứa Minh Tâm đang trốn ở một góc, căng thẳng vô cùng, điện thoại đột nhiên đổ chuông, dọa cô thần hồn nát thần tính.
Lúc này đã là đêm muộn, khách sạn cũng chẳng còn mấy người. Cố Gia Huy nghe tiếng chuông điện thoại, quay đầu nhìn thì nhìn thấy dáng hình dấu yêu đang mặc áo khoác màu đen ngồi ở một góc.
“Cô Khê, tìm chỗ nghỉ ngơi đi.”
Anh chủ động lấy lòng, Tiết Mộc Khế vui như mở cờ trong bụng, vội vã tựa vào khuỷu tay anh, ngồi xuống ghế.
Thấy vậy Hứa Minh Tâm nhanh chóng cúp điện thoại, gửi tin nhắn cho Khương Tuấn, nói bản thân hiện tại không tiện.
Anh ta trả lời, bảo cô nhanh chóng đến khách sạn Zeus, sếp uống nhiều rồi, một mình anh ta không đỡ được.
Cô đọc tin nhắn mà sắp tức điên lên.
Cố Gia Huy cũng không hề uống nhiều, nhưng gặp mĩ nhân kế, xem ra anh cũng sắp không chống đỡ nổi.
Cô vốn còn tưởng anh là người đàn ông tốt, bây giờ xem ra cũng chẳng ra sao.
Mẹ nó, lộ liễu như vậy, coi cô là người chết hả!
Bây giờ cô rất muốn lập tức xông đến đó, nhưng khổ nỗi bản thân không có chứng cứ nên chỉ có thể trốn ở một góc, lấy menu che mặt.
Cách đó không xa, Tiết Mộc Khê tựa vào ngực Cố Gia Huy nói: “Anh Trung, tôi uống nhiều rồi, bây giờ đầu đau như búa bổ, anh giúp tôi xoa được không?”
“Lần này cô đã vất vả vì tôi, thấy cô như vậy tôi cũng rất áy náy.”
Anh nhàn nhạt nói, không hề từ chối, đứa tay nhẹ nhàng mát xa trán cô 1a.
Tròng lòng Tiết Mộc Khê sung sướng, vốn tưởng rằng Cố Gia Huy là chính nhân quân tử, không dễ hạ gục, nhưng hóa ra anh ta chỉ là một tên ngụy quân tử, bên ngoài chỉ làm màu mà thôi.
Sớm biết như vậy cô ta đã không quan sát lâu đến thế, lãng phí rõ nhiều thời gian, sớm ngày ra tay, chắc cô ta đã thành vợ anh rồi.
“Anh Trung, anh nói muốn báo đáp tôi, không biết còn tính không?”
“Tất nhiên rồi, cô muốn gì nào, muốn bao nhiêu thù lao tôi sẽ trả cho cô.”
“Tôi không cần tiền.”