Được đó, hiếm thấy bộ mặt khó xử như vậy của anh ta, đợi chút nữa nhất định phải lén chụp ảnh gửi vào nhóm cho anh em xem.
Khương Khuynh Tâm đã ở nhà nghỉ ngơi vài ngày, sau khi vết răng dần mờ đi, cô lại ra ngoài tìm việc.
Nhưng lại nhận được những tin rất tệ.
“Cô Khương, thật ngại quá, chúng tôi không tuyển dụng nhà thiết kế đạo phẩm.”
“Cô Khương, tai tiếng của cô đã lan khắp giới thiết kế, không ai dám nhậncô đâu.”
“Cô Khương, nhà họ Khương đã âm thầm phát thông báo trong giới, ai dám nhận cô, chính là đối đầu với cả nhà họ Khương.”
ti
1»
Hômnay, Khương Khuynh Tâm vừa thất vọng vừa tức giận bước ra khỏi tòa nhà sau khi nộp đơn xin việc, giờ cô thậm chí còn không thể tìm được việc làm đúng chuyên ngành mà cô đã học rất chăm chỉ.
Giờ cô phải làm sao? Lẽ nào cô phải chuyển ngành?
“Bíp Bíp”
Chiếc ô tô bên cạnh cô bấm còi nhiều lần, nhưng cô không đáp lại cho đến khi có người gọi: “Học muội, lâu rồi không gặp.”
Cô ấy ngơ ngác quay đầu lại, một khuôn mặt đẹp trai tinh tế ló ra khỏi chiếc xe Land Rover bên cạnh.
“Học trưởng, sao anh lại ờ đây?” Khương Khuynh Tâm vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, không ngờ lại gặp Đường Nghiền, một vị tiền bối trước đây đã từng du học ờ nước ngoài.
“Công ty của anhcũng ở tòa nhà này, vừa thấy emđi từ đó ra, em làm gì ờ đây.” Đường Nghiễnđậu xe rồi vẫy tay ra hiệu cho cô lên xe.
Khương Khuynh Tâm lên xe, xấu hồ nói:”ứng tuyển, nhưng không được nhận.”
“Chỉ có việc này mà em không được nhận?” Đường Nghiễn khó tin hỏi.
Khương Khuynh Tâm ngại ngùng mấp máy miệng, “em với người nhà cãi nhau, lại bị buộc tội ăn cắp bản quyền, nênởĐồng Thành danh tiếng không tốt…”
“Em mà biết đi ăn cắp bản quyền, người ta đạo của em thì có.” Đường Nghiễn cười nói,”Vừa hay anh mới tới Đồng Thành mờ
công ty, nhân lực vẫn thiếu, em đến đây giúp anh đi.”
Khương Khuynh Tâm vừa sửng sốt vừa cảm động, “Tiền bối, anh không nghi ngờ em chút nào sao?”
Đường Nghiễn tiếc nuối nói: “Anh hiểu rõ nhất tính cách và khả năng của em, lúc đầu anh đã đề nghịsau khi tốt nghiệpem cùng anh khởi nghiệp ở Hải Cảng, em không đi, nhất quyết quay trở lại công ty của mình, và còn nói rằng sẽ kết hôn với bạn trai của mình, bây giờ đã kết hôn chưa? ”
Khương Khuynh Tâm cay đắngcúi đầu, “Chúng em chia tay rồi.”
Đường Nghiễn giật mình, nhẹ giọng nói: “Không sao, em vẫn nhỏ, lại xinh đẹp, sau này nhất định có thể tìm được người tốt hơn.”
“Đừng nói em nữa, tiền bối, anh thật giỏi, hiện giờ anh đã là một trong ba nhà thiết kế lớn nhất Hải cảng, em cũng thấy anh đã xuất bản một vài cuốn sách.” Khương Khuynh Tâm nâng khuôn mặt nhỏ nhắn nói đùa,” Giờ còn định tiến vào Đông Thành của chúng
ta hả?”
“Cảm thấy anh tốt, thì sau này lãn lộn cùng anh, anh đang thiếu những tinh anh như em.” Đường Nghiễn chân thành đề nghị, “Anh có thể cho em một mức lương cao, sau này bán cổ phiếu ra thị trường thì em cũng có thể trở thành một cổ đông.”
“Được, vậy để chúc mừng anh trở thành sếp của em, tối nay em mời anh đi ăn.”
Không ngờ lại đạt được thu hoạch bất ngờ như vậy, Khương Khuynh Tâm gọi điện cho Hoắc
Hử,”Tối nay có việc, tôi không về ăn cơm, anh tự xử lí nhé.”
Hoắc Hử gần đây đã vài lần bị cười thầm vì vết răng trên mặt, nên tâm trạng luôn không được tốt lắm.
“Cô lại có việc gì chứ, tôi cảnh cáo cô, đừng có ngu xuẩn kêu tỏi cửu cô lần nữa, tôi không có nhiều thời gian như vậy đâu.”
Cái gì gọi là “lại” chứ.
Khương Khuynh Tâm rất buồn, gần đây ngày nào cô cũng ờ nhà nấu cơm căn bản không hề ra khỏi nhà có được không.
“Tôi với người bạn trước kia đi du học cùng nhau ở nước ngoài cùng ăn bữa cơm thôi mà.”
Hoắc Hử cười ha ha nói, “Cho nên là bạn học đại học, lần trước cô còn bị bạn học cấp 3 nhốt vào khách sạn đấy.”
“Tóm lại là như vậy đấy.” Khương Khuynh Tâm không muốn bị chọc tức chết nên trực tiếp cúp máy.
Thấy cô ấy tức giận như vậy, ánh mắt Đường Nghiễn có chút tiếc nuối, “ là bạn trai mới? hay chồng em?”
Khương Khuynh Tâm kinh ngạc trợn tròn hai mắt, “Làm sao có thể, là … bạn cùng phòng.”