Vợ Ngốc - Dương Nhạ Uyển

Chương 87




"Vì anh ghen....ghen.. Ghen mà...Vì anh yêu....yêu thôi mà...ú e..é u "

Triết Diệp quay mặt ra cửa kính kìm nén cười thành tiếng.

Trợ Lí lee ho khan liên tục tập chung lái xe không dám nhìn xuống đằng sau vì chắc chắn là khuôn mặt của ông chủ mình đang đen thui lui rồi.Ây ra ai là người không biết sống chết nhất? Không cần nghĩ cũng biết đại ca Vũ Nhiễm chứ còn ai.

Hắn thẳng tay bốp vào đầu Vũ Nhiễm một cái còn không biết ngại nói:

"Rồi ghen đấy thì sao? Tôi ghen vì tôi yêu vợ tôi thì làm sao? Cậu không có vợ để ghen nên ganh tị à? "

Vũ Nhiễm lấy tay xoa đầu chẳng thèm để ý bản thân bị hắn khinh thường vì không có vợ,để anh nói cho các em nghe đừng như bạn anh đội vợ lên đầu làm trai cho đáng lên trai thà cong vì trai chứ nhất quyết không ngã vì gái.

"Lãnh cậu nói sai rồi? Tớ có cậu là chồng rồi ai tốt hơn tớ không cần.Tin tớ đi chỉ có đàn ông mới đem lại hạnh phúc cho nhau thôi ~ "

Và ừ thì là mà hai anh nhà lại tiếp tục điệp khúc máu chó tranh luận về vấn đề có vợ hoặc không có vợ.Vũ Nhiễm có quan điểm lấy vợ là đi tù cho nên nhất quyết khuyên hắn suy nghĩ thật kĩ.

Riêng hắn lại nghĩ khác cuộc đời mỗi người đều phải có một điểm dừng chân. Có lẽ bây giờ tên điên Vũ Nhiễm vẫn chưa giác ngộ ra được chân lí của cuộc đời,không chấp chính là không thèm chấp.Hắn chống mắt lên xem sau này Vũ Nhiễm dính men tình sẽ như thế nào mặt cậu ta cũng xác định là bị vợ đè đầu cưởi cổ đi.

Chiếc  Spyker vẫn tăng tốc để đuổi theo chiếc BMW.Trên đường lớn hai chiếc xe xuýt sát nhau nhưng Dĩ Thuần môi chỉ cười nhẹ muốn đua à? Mơ đi.

Khiết Nhi cảm thán hỏi: " Chị chạy xe nhanh thế này sao? "

Dĩ Thuần tập chung lái xe nhưng vẫn trả lời: " Em không biết à trước khi nằm hôn mê 7 năm thì chị là tay đua xe đấy. "

Cô thoáng bất ngờ nhìn qua Dĩ Thuần yếu đuối như vậy nhưng lại có thể đua xe,xem ra chúng ta không thể nhìn vào bề ngoài của một người để đánh giá họ.

"Chị cũng đến sự kiện đấu giá này sao? "

"Ừ. Si về rồi,chị thật muốn gặp cậu ta."

Dừng lại Dĩ Thuần hơi cười cười hỏi:

"Em không sợ chị nói cho Lãnh biết là em đang giả mất trí nhớ sao? "

Cô đầy tự tin trả lời:

"Chị sẽ không. "

"Sao em chắc là chị sẽ không? Chị còn chưa quên anh ấy đâu? "

"Vì nhìn mặt chị không nhiều chuyện đến thế! "

Dĩ Thuần bật cười tiếp xúc nhiều lần Khiết Nhi cô gái này thực sự khiến người khác yêu thích,khiến người khác thật muốn ở bên cạnh,giờ thì Dĩ Thuần đã hiểu vì sao Tử Lãnh lại yêu Khiết Nhi.Một cô gái tốt như thế này làm sao có thể không yêu? Cô ấy có thể ôm tình địch vào lòng và nói xin lỗi khi chính bản thân cô ấy không hề làm gì sai.Đúng vậy giữa Dĩ Thuần và Tử Lãnh căn bản là chưa từng xảy ra cái chuyện kia căn bản là chưa bao giờ vượt giới hạn.Tình cảm thì không thể ép buộc Dĩ Thuần thừa nhận là bản thân đã thông suốt từ lâu nhưng vẫn muốn làm một phép thử.

Suy nghĩ kết thúc cũng là lúc đến khách sạn Marina Bay sands .Khách sạn Vip nhất ở Singapore.Dĩ Thuần hài lòng vì mình đến trước một bước,xem ra tay nghề vẫn không đi xuống một chút nào.

Theo sau Hắn bực dọc xuống xe lườm  cô hằn học nói:

"Vợ đi lại đây ngay? "

Dĩ Thuần cười cười: " anh làm gì mà thái độ căng thế,con gái em đi với mẹ nó có gì là không hợp lí? "

"Kệ anh,em trả vợ lại cho anh. "

Cô đi lại lườm Hắn: " Chồng ơi tự trọng? "

Chỉ chờ có thế Hắn liền vòng tay ôm eo cô tự cao tự đại tiến vào trong khẻ thì thầm cho đủ một mình cô nghe: " Em nghĩ xem mấy ngày sau làm sao để xuống giường có phải tốt hơn không? "

Phía sau Dĩ Thuần khẻ mỉm cười.Cũng khoác tay Triết Diệp theo sau hai người kia.

Chỉ còn lại Vũ Nhiễm và trợ lí Lee.Ai cũng có đôi có cặp,ai cũng một nam một nữ,riêng đằng này....Nghĩ đến đây Lee thở dài thườn thượt.

Vũ Nhiễm bắn ánh mắt vô cùng không đúng đắn về phía trợ lí: " Còn không mau đi? Hay cậu muốn khoác tay Tôi? Tôi nghĩ là mình sẽ không từ chối đâu. "

Trợ lí lee lại bị trêu ghẹo không làm gì cũng bị trêu chọc mặt mày đầy thống khổ nhìn Vũ Nhiễm: - Cho em xin một phút bình yên đi sếp! "

Vũ Nhiễm không nói gì dừng chế độ cà lơ phất phơ thay vào đó là khuôn mặt đúng chuẩn đào hoa bằng việc duy trì nụ cười tỏa nắng của mình.Đi theo 4 người kia.

6 con người,6 khí chất,6 nét đẹp hòa quyện.Người ta thường nói không sai trai đẹp thường đi có hội.Nhưng mà đẹp đến chói mắt thế này cũng thật khiến người đối diện không khỏi ghen tị.

Tại Trung Tâm Triển lãm hội nghị vô cùng xa hoa nơi tập trung các qúy ông thanh lịch các qúy cô xinh đẹp.Các nhà kinh doanh nổi tiếng cùng các tập đoàn có tiếng trong cả ngoài nước.

Sự xuất hiện của Tử Lãnh đương nhiên sẽ trở thành trung tâm của hội trường.Chưa kể đến theo sau Tử Lãnh còn không phải Vũ Nhiễm tổng giám độc tập đoàn Nhiễm thị ( CIA) bên Mỹ hay sao? Nếu EoAy của Tử Lãnh tập chung cho các khu du lịch khách sạn,resort,trung tâm thương mại,đá qúy,bất động sản,sản suất ô tô.Thì của CIA của Vũ Nhiễm lại hướng tới nghành giải trí,đào tạo các diễn viên,ca sĩ,người mẫu.Chuyên cung cấp về thời trang,bao hàm chứng khoán,sản xuất điện thoại.Phải nói sao nhỉ hai ông lớn của hai tập đoàn quốc tế đều hội tụ ở đây? Thật là kinh người.

Ở một căn phòng san trọng người đàn ông nhìn vào Camera nơi hội tụ 6 con người nổi bật.Môi ông ta cười lên một nụ cười qủy dị.

Si tay xoay xoay ly rượu bởn cợt nói:

"Hay là bùm một phát? Đỡ phải tốn thời gian? "

Người đàn ông không phản ứng đôi mắt sắc lạnh hướng về người con gái bên cạnh.

" Ê La cô đi chuẩn bị đi nhớ đón tiếp bạn cũ của cô thật tốt.  "

Người con gái mang tên Ê La ánh mắt cô ta hằn lên nổi thù hận.Môi cười một nụ cười thâm hiểm.Nhận lệnh chủ nhân.Khẻ thì thầm:

"An Khiết Nhi mày sẽ không cười được bao lâu nữa.Vì tao đã trở lại."

Hết chương 87

Cmt đi đi.

Ngửi thấy mùi ngược chưa nè >>


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.