Vợ Ngốc - Dương Nhạ Uyển

Chương 46: Xin đừng bỏ em một mình!




Tiếp 46

"Tại sao không gọi đàn ông vào mà lên giường? Không phải đàn ông đích thực thì thường thích đực sao! "

Hắn cùng Vũ Nhiễm nhất thời cứng họng.Lấy lại tinh thần Vũ Nhiễm liền cười lớn,khác với Vũ Nhiễm Hắn đưa tay lên xoa chán.Vì hiện tại ở trong tình huống rở khóc rở cười này Hắn là đang không biết bản thân là nên vui hay nên buồn?

Cô bất mãn chu môi nhìn vô cùng đáng yêu nói:

"Cười cái gì? Tôi đang hỏi hai người cơ mà,thích cười không đấm cho vỡ họng giờ. "

Vũ Nhiễm khoác tay trên vai Hắn nhìn Cô cười cười trả lời:

"Thì đúng anh là đàn ông đích thực,anh thích đực và anh đã và đang nằm dưới Lãnh nhà em đấy thôi ~ "

Hắn khinh khỉnh dùng một tay đẩy tay Vũ Nhiễm ra khỏi vai mình nhìn Khiết Nhi nói:

"Thôi đi về "

Cô mắt lờ đờ bẻ tay bẻ chân hăm he nói:

"Ai nói là đi về? Tôi còn chưa đánh người cơ mà? "

Vũ Nhiễm chậc lưỡi,hả hê nhìn Hắn,đặc biệt lời nói lại rất chi là gợi đòn nhạo báng Hắn:

"Ai nói đi về chứ.Khiết Nhi còn chưa đánh cậu cơ mà ~ "

"Cậu tốt nhất là ngậm mồm lại cho Tôi "

Sau đấy Hắn nhìn Cô bằng đôi mắt nghiêm nghị cất tiếng:

"Tôi nói mà em không nghe lời? "

"Tại sao phải nghe lời? Giờ cũng chẳng phải ở tập đoàn mắc mớ gì Tôi phải nghe lời anh? "

Đang trả lời nhẹ nhàng bổng dưng Cô lại quát lên:

"Ơ THẰNG NÀY LÁO MÀY CÓ BÀ RỒI CÒN ĐI TÌM GÁI ĐẤY À? "

Tự nhiên đang không Cô quát lên làm hai người nào đó giật mình lần 2 trong chưa đầy 5 phút.

Vũ Nhiễm thì thầm vào tai Hắn giọng cảm thông:

"Tớ thấy cậu cũng tội cuộc đời oanh liệt của cậu ấy thế mà lại bị phụ nữ quát.Chậc thật là kinh hỉ nha ~ "

Hắn hầm hừ nói lại:

"Cậu làm như cậu hơn Tôi? Đừng nói chuyện cái kiểu cậu xấu trai hơn Tôi rồi sinh lòng ghen tị ~~ "

Vũ Nhiễm đầy khinh bỉ lời Hắn nói ~

Nhìn cô đầy cỗ vũ nói:

"Cố lên em! Đánh cho thằng này bớt láo dùm anh ~ "

Vũ Nhiễm vừa nói xong liền ăn một đạp của Hắn.Nhăn mặt nói:

"Cái thằng vũ phu này không nghĩ gì đến tình nghĩa lên giường cả nói đạp liền đạp còn không nói cho người ta chuẩn bị tinh thần. Quân tư bản mà ~ "

Hắn đầy khinh khi nhìn Vũ Nhiễm như kiểu bố mày thích thì bố mày đạp ai dám ý kiến.Chưa đắc ý được bao lâu thì một chiếc gối đã bay vào đầu Hắn.Giận dữ nhìn chiếc gối à thì chiếc gối dựa lưng của ghế Hắn quát lên:

"Ai ném Bố mày đấy? "

Cô tỉnh bơ trả lời:

"Tao ném bố mày đấy ~ "

"Ơ con này láo...Mày muốn chết phải không em? "

Vũ Nhiễm ngồi trên ghế salon một tay nhâm nhi rượu một tay thì cằm điện thoại để...quay video Tử Lãnh bị chà đạp ~

Hắn đi lại nắm tay Cô lời nói thì đầy ra lệnh:

"Đi về nhà "

Cô rùng rằng nói trong lời nói đầy uất ức,bộ dáng ngây ngô như Khiết Nhi của bảy năm trước,mà lúc này đây Cô cũng không biết điều ấy,ừ thì con người ngốc nghếch ấy làm gì còn tồn tại.Bất qúa tất cả chỉ là qúa khứ.

"Không về "

"Không về cũng phải về "

"Đồ tồi cứ phải nói những lời nói tổn thương tôi anh mới vừa lòng à..không yêu thì không yêu cần gì phải nói thẳng ra "

Lời nói của Cô khiến trái tim hắn chợt run lên,chính bản thân lại không nghĩ lời nói ra lại tổn thương Cô như vậy,nếu hôm nay Cô không say thì có lẽ Hắn mãi chẳng biết Cô nghĩ gì.

Vũ Nhiễm không còn bộ dáng không nghiêm túc nữa mà thay vào đó là trầm mặc.Đứng bật dậy một tay sỏ túi quần đi lại phía hai người,nhìn Hắn nói:

"Tử Lãnh tình bạn nó khác tình yêu. Trái tim hướng về ai thì chọn người đấy.Nhân sinh không ép buộc ai. "

Dừng lại một chút Vũ Nhiễm tiếp tục nói, lời nói ra lại mấy phần không nghiêm túc:

"Cậu đừng sợ Tớ tổn thương.Dù sao Tớ cũng chỉ nằm dưới Cậu ~ Thôi lượn đây hai người cứ tiếp tục cẩu huyết ~ "

Nói xong cũng đi thẳng ra cửa để lại trong phòng chỉ còn lại hai người.

Đứng ở cửa Vũ Nhiễm môi khẻ nói:

"Bể tình là bể khổ.Yêu làm gì để rồi lỗ ~ "

Bên trong không gian như đọng lại,lời nói của Vũ Nhiễm không ngừng vang bên tai Hắn.Rồi khuôn mặt hồng hào vì say cộng thêm đôi mắt long lanh sắp khóc kia,bổng dưng Hắn muốn che trở cùng bảo vệ Cô gái trước mặt.

Nghĩ là làm Hắn dang tay kéo Cô vào lòng,ôm thật chặt Cô nói:

"Là anh không tốt "

Bổng dưng Cô bật khóc, Cô khóc như đứa trẻ vậy,bao lâu rồi Cô không khóc,Cô cũng Không biết nữa,nhưng một chút lí trí còn xót lại nó lại khiến Cô vỡ oà.

Anh cứ như thế này thì làm sao em có thể nhìn anh bên người khác?

Anh cứ như thế này thì em phải làm sao đây?

Nhìn Cô khóc,Hắn bổng bối rối đưa bàn tay lên lau nước mắt cho Cô,Hắn nói bằng chất giọng ấm áp:

"Ngoan đừng khóc.Là anh không tốt.Em đừng khóc.Vì anh sẽ đau lòng! "

Cô cứ ôm Hắn và khóc cho đến khi ngủ thiếp đi.Môi lẩm nhẫm:

"Xin đừng bỏ em một mình..... "

Cúi xuống bế Cô vào lòng nhìn Cô Hắn trong lòng cảm xúc hổn độn.

Là yêu ư?

Vậy Dĩ Thuần thì thế nào?

Hắn khống muốn suy nghĩ càng không muốn nghĩ lúc này đây Hắn chỉ muốn ôm Cô.Chuyện của mai sau thì kệ đời được không?

Một tình yêu chớm nở.Là bi thương hay là là hạnh phúc?

Sóng gió bắt đầu đến.Rồi họ còn thuộc về nhau hay không? Thì hãy kiên nhẫn đến chương cuối cùng nhé!

Hết chương 46

Bình chọn sao cho tớ nhé!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.