Lão pháp sư nói: "Bệ hạ thân ái, kì thật ngài không nên quên một việc, Lâm lão gia tử đã lập tiểu tôn của mình làm gia chủ tương lai của Lâm Gia. Tầm nhìn của Lâm lão gia tử thì bệ hạ bất tất phải hoài nghi, bên cạnh tiểu tử hiện có rất nhiều thần bí cao thủ, hy vọng bệ hạ không quên việc này."
Ái Đức Hoa bệ hạ thất thanh nói:
"Ặc, đồ đáng chết, ý ngài là sự tình có liên quan tới tiểu tử Lâm Gia sao?"
Lão Pháp Sư cười nói:
"Mong rằng bệ hạ không quên sự việc khác nữa, đó là sau khi tiểu tử đó đến Khố Khắc Sâm Đạt đã tiêu diệt tất cả nhữnng kẻ chuyên đi bắt nô lệ, hơn nữa hiện tại hắn là thân vương của Nguyệt Tinh Linh nhất tộc, Hoa Luân đại công tước đã sơ suất rồi, kì thật không nên xem nhẹ bất kì ai trong Lâm Gia, huống hồ là gia chủ tương lai của Lâm Gia."
Ngừng lại một lúc, Lão Pháp Sư nói tiếp:
"Tối nay có bốn vị cường giả khách nhân lai vãng Đế Đô, trong đó có hai người khí tức cường đại phi thường, so với Lâm lão gia tử không kém, thậm chí có phần mạnh hơn, hai kẻ còn lại cùng không thua kém La Nạp Nhĩ Đa, cứ so sánh như thế ta không có khả năng đối phó với bất kì ai trong số đó, nếu như bọn họ muốn làm gì thì e rằng bệ hạ phải tự thân mời bọn họ xuất hiện mới có khả năng cùng họ đấu một trận, còn như muốn giữ họ lại thì không có nửa điểm thành công."
Ái Đức Hoa bệ hoa chau mày nói:
"Ý của lão là tên tiểu tử Lâm Gia đã tới Đế Đô?"
Lão Pháp Sư nói:
"Không, bệ hạ hãy nghĩ lại, nếu như tiểu tử đó chân chính tiến nhập Đế Đô thì đêm nay Hoa Luân gia tộc đã không xảy ra chuyện, nếu sự việc quả do hắn làm thì không ngoài ý đồ cảnh báo đối với những quý tộc khinh thường hắn, thực ra bệ hạ bất tất quan tâm!"
Ái Đức Hoa bệ hạ không vui nói:
"Chết đi một kẻ vô dụng như Hoa Luân đại công tước thì cũng chẳng sao, ta sẽ bớt tốn kim tệ để nuôi một phế vật! Nhưng hắn ta tự do làm thế, còn gì là tôn nghiêm của hoàng thất, huống hồ Tỉnh Thái Nhị Nguyệt đúng là thằng ngu, làm mất đi chức vị Cấm Vệ Quân đại thống lĩnh, Tỉnh Thái Gia khẳng định sẽ bất bình, thử hỏi làm sao yên tâm được?"
Lão Pháp Sư đáp:
"Đó chính là điểm thông minh của Lâm tiểu tử, Tính Thái Gia cùng Lâm Gia vốn đấu đá không ngừng, bây giờ Tỉnh Thái Nhị Tuyền không bắt được hung thủ, khẳng định ngày mai trước đại điện các vị đại công sẽ yêu cầu cách chức, có lẽ để cho Lâm Hổ phụ trách an toàn đế đô mới có thể làm họ yên tâm, cuối cùng chẳng ai muốn chết bất minh bạch như vậy."
Sắc mặt Ái Đức Hoa tái xanh, song quyền bất giác nắm chặt.
Lão Pháp Sư nói:
"Thật không hổ là người kế tục của Lâm lão gia tử, bây giờ Tỉnh Thái Gia khẳng định không bắt được hung thủ, ngày mai lên triều, các vị đại thần sớm đã kinh tâm khiếp đảm đó sớm muộn cũng đuổi Tính Thái Nhị Tuyền, Lâm Gia sẽ chấp chưởng Đế Đô Cấm Vệ Quân, cá vị đại công phái trung lập sẽ nghiêng về trận doanh của Lâm Gia, thủ đoạn thật lợi hại."
Ái Đức Hoa bệ hạ không thể kìm nèn nộ hỏa, bực tức hỏi:
"Lẽ nào để cho Lâm Gia tiếp tục khuyếch trương thế lực sao? Nếu cứ tiếp tục thế này, vinh quang của Hoắc Khăc Tư gia tộc sẽ bị hủy trong tay Lâm Gia!"
Lão Pháp Sư cười nói:
"Bệ hạ, kì thật căn bản không phải lưu tâm, vốn Lâm Gia đều cùng huyết thống với hoàng thất, trong huyết quản của bọn họ có huyết dịch hoàng thất, Tình Nguyệt Công Chúa cùng bệ hạ là đôi huynh muội tình thâm, đại Công Chúa đã định thân với Lâm Long, thất Công Chúa tài hoa khoáng tuyệt, thiên tư kiều diễm, lại được Lôi Khắc Tây Mỗ Đại Sư để ý, thu làm môn hạ đệ tử, hơn tuổi tác so với Lâm Phong cũng xấp xỉ, chỉ cần tiến hành hôn ước thì bệ hạ không phải lo Lâm Gia sẽ hội binh tạo phản!"
Đang lúc Hoàng Đế Bệ Hạ đang đau đầu vì Lâm Gia, Lâm Phong cùng Gia Đức Tây đã tới Ki Lặc Ba Tư Sơn. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
(hic hic đoạn này chỉ đoán ý dịch nhé! bác nào dịch chính xác lại dùm:
Sau khi chứng kiến các kẻ dám thách thức lại luật pháp của lãnh địa chủ nhân bị tróc nã, quét sạch, cuối cùng các tộc tại địa phương đều đã quy thuận, tuy đã trải qua sự giảo hoạt của nhân loại, nhưng các tộc đều cảm thấy tín nhiệm sự công tâm đối xử của lãnh địa chủ nhân, tất cả cùng ra sức tán tụng, chẳng sớm thì muộn Dịch Phong Tộc Thiên Sứ chắc chắn rồi sẽ trở thành một phần tử của Khố Khắc Sâm Đạt)
Với thân phận tôn quý, đích thực Hoa Luân Đại Công Tước dù gần trăm tuổi nhưng vẫn rất cường tráng, chẳng ai có thế nghĩ đây là lúc lão có kết thúc như vậy? Hơn nữa, tính ra hai con chó của Tỉnh Thái Gia chỉ có công phu với nữ nhân, cũng sẽ không thể chịu nổi những bãi nước bọt khinh rẻ của bọn quý tộc.
Sau khi con chó thứ nhất của Tỉnh Thái gia bị cách chức, thì cái chức Cấm Vệ Quân đại thống lĩch chắc chắn rơi vào tay nhị ca Lâm Hổ, điều này tất làm cho Lão Gia Tử cao hứng phi thường.
Vẫn còn có Hỏa Diễm Phong binh đoàn, tin tưởng rằng sau khi hai lão đầu Tạp Lạp Kì và La Đế Phong gặp Lão Gia Tử, Đế quốc sớm muộn cũng thông tập tróc nã bọn vong mệnh chi đồ đó, như quả bọn vong mệnh chi đồ đó tự nguyện đến Khố Khắc Sâm Đạt lĩnh tội, giả còn có đường sống, nếu không thì cứ chờ Thiết Huyết Quân Đoàn đến tiễn chúng đi.
Lần này tới núi Hi Lặc Ba Tư Sơn, Lâm Phong mang theo Gia Đức Tây, mục đích đường nhiên vì Tàng Bảo Đồ trong tay tiểu bạch long đó.
Từ đó tới nay, Khố Khắc Sâm Đạt đã có không ít đám dong binh tụ tập, với năm dong binh công hội đã tiến nhập Khố Khắc Sâm Đạt đầu tiên, mấy vị lão đại đã bí mật tụ tập thương nghị phương pháp giết con tiểu bạch long, nắm được tiểu mệnh của nó sẽ dễ dàng cướp được Tàng Bảo Đồ, nhưng chẳng đem lại chút kết quả.
Ngoài các dong binh đoàn, còn có nhiều nhân vật lai lịch bất minh đã tụ tập trong phạm vi của Khố Khắc Sâm Đạt, Lâm Phong quan sát kĩ càng thì phát hiện lợi sự lợi hại đang tồn tại đó ngày một tăng, các đế quốc phái tới các Thánh Kị Sĩ ẩn thân ở các vùng phụ cần, tựu chung có chút lo lắng, nhưng rút cục chẳng kẻ nào dám xuất thủ trước.
Tứ Đại Hoàng Kim gia tộc có mối quan hệ vô cùng phức tạp, nếu như nhân loại có được một con để cưỡi như Bạch Long thì thật là tài bảo, nhưng nếu làm vậy chẳng khác gì khiêu chiến với uy nghiêm của Cự Long nhất tộc, Chu Tước Gia Tộc cũng sẽ không vô duyên vô cớ đắc tội với Long Tộc, tương tự, Kim Sí Đại Bằng gia tộc cùng Thiên Hạc gia tộc cũng không muốn trêu chọc tới Long Tộc.
Còn về Long Tộc, đương nhiên không có bất kì con Cự Long nào nguyện ý đấu một trận sống chết với kẻ đồng tộc, bọn chúng sở dĩ trở thành tọa kị của nhân loại chỉ vì mệnh lệnh của Long Hoàng, làm sao có thể liều mạng với chính thành viên gia tộc vì nhân loại tham lam, ích kỉ, đó chính là sự khác biệt căn bản.
Đương nhiên, Cự Long tuy tham tài, nhưng chẳng có con cự long nào mình là đáng mặt, có thể sai khiến tiểu Bạch Long giao ra bảo đồ.
Nghe nói Tàng Bảo Đồ này có cách đây vài trăm năm, tiền triều Quang Minh Đế Quốc bị diệt vong, Hoàng Đế cuối cùng của Quan Minh Đế Quốc đã vận chuyển toàn bộ tài sản cất giấu vào một địa phương bí mật, để sau này chi dung vào việc phục quốc.
Về sau, bỗng chẳng thấy tung tích, chỉ nghe nói Tàng Bảo Đồ lưu truyền trong thế gian, chỉ cần có đựoc Tàng Bảo Đồ thì có thể tìm thấy tài sản Quang Minh Đế Quốc lưu lại, có thể xưng phú khả địch quốc, các quốc gia cũng hao phí không ít tâm tư, trong sáng ngoài tối ra sức truy tìm tung tích của Tàng Bảo Đồ.
Bây giờ đột nhiên truyền xuất tung tích Tàng Bảo Đồ, vì vậy chỉ trong một thời gian ngắn, các lộ cường giả đã tụ tập tại Khố Khắc Sâm Đạt, quả thực vô cùng sôi động.
Lâm Phong cùng Gia Đức Tây đứng hóng gió trên lưng Kha La Đa, mắt nhìn về những ngọn núi trải dài vô tận, chỉ cần phóng xuất thần niệm thì có thể biết được tung bất minh của bọn gia hỏa theo sau bên trái hay phải, không kìm nổi tức giận, Lâm Phong mắng:
"Loài sâu bọ khốn kiếp không biết sống chết kia, tốt nhất hãy tránh đường cho ta, đừng làm cho lão tử tức giận!"
Gia Đức Tây nói:
"Không có cách nào đâu, kho tàng lưu lại của Quang Minh Đế Quốc Lưu chẳng ai là không động tâm, hiện tại, các quốc gia đã phái xuất rất nhiều Kiếm Thần cùng Thánh Kị Sĩ, Ái Đức Hoa bệ hạ cũng phái xuất hai vị Kiếm Thần cùng ba vị Thánh Kị Sĩ, như quả đại nhân muốn thu nhập Cự Long hay Thiên Hạc thì kết quả đúng là không nhỏ, nhưng cũng nên nghĩ tới hậu quả nghiêm trọng của nó."
Lâm phong cười nói: "Chẳng qua chỉ là trò cười thôi, nói đúng hơn là khong ai dám đắc tội với Tứ Đại Hoàng Kim Gia Tộc!"
Gia Đức Tây nói:
"Kì thật Tứ Đại Hoàng Kim Gia Tộc có quan hệ rất phức tạp, tùy tiện giết đi một con Cự long trở thành anh hùng đồ long cũng chẳng làm gì, rốt cuộc cả thế gian đều tôn kính cường giả, nhưng nếu như cố ý đồ long làm thức ăn, thì cũng không khác biệt gì đánh chết một con Cự Long, sẽ trở thành cái đích ngắm của Long Hoàng!"
Ngừng một lúc, Gia Đức Tây nói tiếp:
"Hiện trên đại lục tồn tại Thánh Giai Kị Sĩ chính là để duy trì tình trạng cân bằng mà thôi, những thành viên của Tứ Đại Hoàng Kim Gia Tộc trở thành tọa kị của nhân loại thực chất đã xa rời chủng tộc, dù có chiến tử thì Tứ Đại Hoàng Kim Gia Tộc cũng sẽ không truy cứu, nhưng nếu đại nhân giêt nhiều Cự long cùng Thiên Hạc, Long Hoàng cùng Thiên Hạc nữ hoàng sẽ không có hảo cảm, loại quan hệ phức tạp này khiến người ta đau đầu, bất quá thiết tưởng thông minh như lĩnh chủ đại nhân tất có thể suy tính ra!"
Lâm Phong cười nói:
"Ta đã minh bạch, nghĩa là tọa kị của nhân loại giết Tiểu Bạch Long thì Long Tộc sẽ truy cứu trách nhiệm, sở dĩ mấy tên kị sĩ đang tọa kị dương uy kia chưa dám động thủ, thực chất là đang chờ có người ra tay trước, sau đó mới ngư ông đắc lợi phải không?"
Gia Đức Tây cười nói:
"Chính là như vậy, bất quá ta nghĩ anh minh thần vũ lĩnh chủ đại nhân sẽ không cho bọn ngu xuẩn đó cơ hội, hơn nữa trí tuệ vô cùng như lĩnh chủ đại nhân khẳng định sẽ không đắc tội với Long Tộc, ngài chắc chắn có biện pháp khiển Tiểu Bạch Long còn thành niên kia phải giao ra Tàng Bảo Đồ, tại hạ đoán đúng không?"
"Thông minh lắm!" Lâm Phong chỉ tay nói:"Khi nào có cơ hội, ta sẽ cho ba lão đầu theo ngươi luyện tập thêm chút công phu nịnh hót, trình độ nịnh hót của ngươi đích thực đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh cảnh giới!"
"Hắc hắc!" Gia Đức Tây cười lên hai tiếng khó khăn, rồi quay đầu nhìn về phía trước nói:
"Đến rồi, chính là phía trước!"
Sau khi Kha La Đa kêu lên một tiếng, trên ngọn sơn phong cao ẩn trong mây xuất hiện một tiếng long ngâm đáp lại, trong đám mây, xuất hiện một con bạch long thể hình ưu mĩ đang tung hai cánh bay, nó đang bay trong mây với tốc độ cực nhanh, hướng về bọn họ bay tới.
Bạch Long dài khoảng mười mét, nếu so sánh với Kha La Đa-Hoàng Kim Cự Long cấp sáu thì con tiểu Bạch long vị thành niên chỉ bằng một nửa con Kha La Đa, bay đến gần nhưng chẳng thèm nhìn Lâm Phong cùng Gia Đức Tây, nhiệt tịnh cùng sắc long Kha La Đa đàm thoại.
Gia Đức Tây cười nói:
"Mấy hôm trước Kha La Đa đã gặp Bạch Long tiểu thư này, tiểu thư Bạch Long này mới tiến đến cấp ba, nói theo cách của nhân loại cũng chưa xem là thành niên, danh tự là Toa Bối Lạp, ba mươi năm trước viễn du đại lục, sau đó tới Hi Lặc Ba Tư Sơn tiềm tu, nói đi nói lại thì vị Bạch Long tiểu thư cũng rất thanh bạch (nghèo kiết xác(^_^)., trong khi thu thập những phế vật trên chiến trường đã nhặt được một bộ giáp phát sáng, Tàng Bảo Đồ chắc chắn nằm trong bộ áo giáp đó."
Lâm Phong nói:
"Thất phu vô tội, hoài bích kì tội, (Kẻ vô tri không có tội, chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội) nếu như Tiểu Bạch Long không giao ra Tàng Bảo Đồ, thì không lâu sau sẽ bị nhân loại tham lam tiêu diệt, Long tộc tuy cường đại, nhưng đừng quên nhân loại mới là chân chính chủ nhân của đại lục, bị lòng tham thúc đẩy, không ít người sẽ trở thành anh hùng đồ long! Đến ta cũng vậy, ta cũng không bỏ qua cho con Tiểu Bạch Long đó."
Nói xong liền bay thẳng tới lưng tiểu Bạch Long.