Vô Lại Kim Tiên

Chương 29: Biệt Cước Ma Thú




Gia Ni Mạc Đức nói: "Không bằng để tại hạ vào trước dò xét rõ đường đi nước bước rồi hẵng suy tính lại!"

Lâm Phong nói: "Trong địa huyệt này không đã có thể cung ứng cho 10 vạn người sinh tồn, bên trong khẳng định là thế giới riêng, các hạ muốn dò xét rõ đường đi thực sự không dễ dàng, ta thấy có lẽ chúng ta chia ra hành động, chia thành ba đường tiến vào, một thời thần sau không quản có tiến triển hay không đều phải đi ra hội họp tại đây!"

Mọi người vui vẻ đáp ứng.

Chỉ có Đái Lệ Ti nói: "Ta cũng một người một tổ!"

Lâm Phong trừng mắt liếc nàng nói: "Nàng theo ta, không cho phép chạy loạn!"

Đái Lệ Ti không cao hứng bĩu cái môi nhỏ, nàng cũng chỉ muốn phô diễn thực lực của mình mọi người, theo Lâm Phong bên cạnh nàng cảm giác thấy bản thân giống như gánh nặng, một chút việc cũng không giúp được, nhưng Lâm Phong thực sự không dám để nàng đi mạo hiểm, nói đùa chứ, trong địa huyệt này có thế giới riêng, nếu để tiểu tinh linh có chuyện bất trắc, chuyện vui của hắn thực sự là lớn.

Động huyệt trong hắc vực này không dưới vài trăm, Gia Đức Tây cùng long kị sĩ Gia Ni Mạc Đức tùy tiện chọn ra một huyệt khẩu, liền dẩn theo tọa kị của mình tiến vào.

Lâm Phong cũng dẫn theo Đái Lệ Ti cùng thái hạc Thụy Đức Lạp từ một động khẩu riêng đi vào.

Trong động huyệt âm khí u mịch, đường đi giống như địa đạo thông nối khắp nơi, duỗi tay không thấy năm ngón, tiểu tinh linh mới đầu còn vỗ bộ ngực nhỏ vang rền, hiện tại thực sự nhịn không được nắm chắc lấy Lâm Phong, hiển nhiên sợ hãi phi thường.

Lâm Phong tuy tầm mắt không sao, nhưng vì chiếu cố tiểu tinh linh cùng Thụy Đức Lạp, tay trái nâng một hỏa cầu kích thước bằng cái nắm tay, hỏa cầu này là Chiếu Minh thuật cấp 1 trong ma pháp hỏa hệ, tính là ma pháp học đồ cũng có thể gọi ra, Lâm Phong vừa hay tu luyện là ma pháp hỏa hệ, bất quá sau khi kim thân đại thành hắn không nghiên cứu kĩ hơn.

Khi học tập ma pháp là vì tự vệ, hiện tại kim thân đại thành, đâu còn lại dùng để tự bảo vệ nữa.

Lúc đầu tiến vào được vài chục trượng, quẹo qua không biết bao nhiêu chỗ, từ bên trái một cây tên lén bắn tới, Lâm Phong tiện tay vung ra, một đoàn kim quang đánh tới, trong tiếng nổ rền vang, một tiếng kêu thảm thiết vang lên tức thời.

Lâm Phong cười lạnh nói: "Thứ đồ không biết sống chết, loại trò hề nhỏ nhoi này cũng vọng tưởng đả thương người!"

Tiểu tinh linh vẫn nép chặt vào trên người Lâm Phong, lúc này cũng can đảm, tò mò quan sát chung quanh, chỉ thấy động khẩu này ước chừng có 3 trượng chiều cao, nguyên tố ma lực trong không gian dao động cực kì cường đại, không ngờ là một cấm ma lĩnh vực trời tạo, ma lực của nàng ta toàn bộ bị áp chế xuống, không nhịn được sợ hãi nhảy một cái to.

Đái Lệ Ti sợ sệt nói: "Đây là một cấm ma lĩnh vực, chúng ta không biện pháp dùng ma pháp công kích!"

Thụy Đức Lạp cũng cảm nhận được, gật đầu nói: "Như quả nói ma pháp sư xông vào khẳng định có thể chết rất khó nhìn!"

Ma pháp sư trong cấm ma không gian lực chiến đấu khả năng còn không bằng ma thú cấp 1 thấp nhất, không thể triệu gọi ma pháp hậu quả nghĩ cũng biết.

Đái Lệ Ti ra sức lắc cánh tay Lâm Phong hỏi: "Ngươi mới rồi phát ra đó là ma pháp gì vậy, là ma pháp kim chú hệ ư? Vì sao ngươi có thể triệu gọi ma pháp, chẳng lẽ ngươi so với đại sư thánh cấp còn lợi hại hơn sao?"

Thủy Đức Lạp cũng có chút không rõ ràng.

Lâm Phong khinh khỉnh kiêu ngạo đáp: "Đấy là tiên pháp, cấm ma lĩnh vực chỉ cấm ma pháp, không cấp tiên pháp!"

Đái Lệ Ti hiếu kì hỏi: "Tiên pháp? Ta thế nào chưa từng có nghe qua, là thứ gì thế?"

Lâm Phong bực mình nói: "Nàng thế nào nói nhảm nhiều như thế, không biết thì đừng hỏi!"

"Ngươi …" Ngân phát thiếu nữ tủi thân gần như khóc lên, oán hận ném cánh tay của Lâm Phong ra.

Cánh tay Lâm Phong ôm lấy eo lưng nàng ta, tiểu tinh linh ồn ào vài câu, tiếp tục đi tới.

Đường xá thông nối khắp nơi, ba người đi hơn nửa tiếng đồng hồ, chỉ cảm thấy đầu choáng mắt hoa, còn chưa tìm được đầu cuối, chỉ đành dừng lại nghỉ ngơi một lượt, Lâm Phong dùng thần niệm quét qua, không khỏi nhăn đầu mày, trong địa huyệt này lại có thể có một cỗ lực lượng nguyên tố quỷ dị, cả thần niệm của hắn cũng chỉ có thể quét được ngoài 1 dặm.

Hơn nữa, không xa phía trước còn có một cỗ khí tức cường đại của ma thú siêu cấp, chỉ bất quá ma thú siêu cấp đó ẩn phục tựa hồ là đang trong giấc ngủ say, tịnh còn chưa có tỉnh lại, sự tình quỷ dị thế này hắn là lần đầu tiên đụng phải.

Đái Lệ Ti lúc này đã có chút sợ hãi, hỏi: "Chi bằng chúng ta quay về được không?"

Lâm Phong đáp: "Đường quay về đều quên hết rồi, làm sao về được? Chỉ có thể tiếp tục hướng tới mà đi thôi!" Niết lấy bàn tay ngọc mềm mại trơn nhẵn của ngân phát thiếu nữ, an ủi nói: "Yên tâm, trời có sập xuống ta cũng có thể đội được, không thể có chuyện được đâu!"

Đái Lệ Ti dẹt cái miệng nhỏ xuống, rất là không đồng ý, bất quá trong lòng thực sự là yên tâm không ít.

Lâm Phong cũng không lí tới nàng ta, hướng tới chỗ ma thú siêu cấp tiềm phục đi tới, mới đi được vài bước, thần niệm quét qua, Gia Đức Tây cùng Gia Ni Mạc Đức lại có thể hai bên trái phải không xa mù mờ dò đường, vội vàng dùng thiên lí truyền hoán chi pháp kêu hai người lại.

Gia Đức Tây thấy Lâm Phong, cuối cùng cũng thả ra một hơi, nghĩ lại còn sợ nói: "Chẳng trách bọn ám tinh linh này hung hăng càn quấy như thế, nguyên lai bọn chúng là có chỗ ỷ lại, chỉ cần lánh mình trong động huyệt không ra, thực sự không có người có thể làm gì được bọn chúng, trong địa huyệt này đích xác tù túng cồ quái, thế nào có thể có cấm ma lĩnh vực cường đại như thế, thực là bất khả tư nghị!"

Gia Ni Mạc Đức hỏi: "Thế lĩnh chủ đại nhân có phát hiện gì không?"

Lâm Phong đáp: "Trước mặt ẩn phục một ma thú siêu cấp, ta nghĩ chúng ta đã muốn nhanh chóng đến sào huyệt của ám tinh linh, ma thú siêu cấp này phải là ma thú bảo vệ hang ổ của ám tinh linh, đợi ta tiêu diệt ma thú đó xem sao, như quả nói còn tìm không được đường ra chúng ta trước quay về bàn tính lại!"

Lại hướng tới trước tiến vào vài chục trượng, không gian càng lúc càng lớn, lại có thể chiều cao vài chục trượng, mặt đất đột nhiên rung lên một cái, ma thú ngủ say đó đã tỉnh lại, lúc này mọi người đều cảm giác được khí tức cường đại của nó, lại đi tới trước một đoạn, thấy một tòa núi nhỏ thình lình ngăn chặn giữa đường.

Lâm Phong không ngờ nhìn thấy rõ ràng, cau mày hỏi: "Các người xem coi đây là ma thú gì, ta thế nào từ trước đến giờ đều chưa từng nghe qua?"

Nguyên lai tòa núi nhỏ cao hơn chục mét đó không ngờ lại là ma thú vừa mới tỉnh lại đó, tuy trước đến nay chưa từng nghe qua tư liệu có liên quan tới ma thú này, nhưng từ bên ngoài nhìn được, phải là một ma thú siêu cấp thổ hệ.

Gia Đức Tây lão già này sống trên vạn năm thấy nhiều hiểu rộng, đáp: "Nê thạch quái này là một loại ma thú đã tuyệt tích, thời kì thượng cổ đã rất ít thấy qua, không nghĩ được trong địa huyệt này còn ẩn phục một con, nê thạch quái này không có lực công kích ma pháp, nhưng công kích vật lí trong ma thú siêu cấp được xưng đệ nhất!"

Lâm Phong ngạc nhiên nói: "Ma thú siêu cấp không có lực công kích ma pháp, ta là lần đầu nghe nói!"

Gia Ni Mạc Đức cùng tiểu tinh linh cũng là sắc mặt hiếu kì, đều vểnh tai lên chú ý nghe.

Gia Đức Tây nói: "Chính bởi vì loại ma thú này không có lực ma pháp công kích, mới có thể bị con người quên mất, tuy trên chiến thuật nói loại ma thú này không thể phi hành, lại không thể công kích ma thú, trong ma thú siêu cấp là loại thấp nhất, nhưng trong cấm ma lĩnh vực hai con cự long cũng không phải đối thủ của nó!"

Kha La Đa cũng lời ngay nói thật, "Trong cấm ma lĩnh vực thuộc hạ cũng không nhất định là đối thủ của nê thạch quái!"

"Lợi hại thế sao!" Lâm Phong có chút kinh ngạc, thực lực hoàng kim cự long cấp 6 hắn rất rõ, hơn nữa cự long bổn lai có năng lực công kích vật lí xuất chúng, như quả trừ đi lực công kích ma pháp, cả Kha Đa La cũng không phải đối thủ của nê thạch quái này, nê thạch quái như thế cũng không thể tính là ma thú siêu cấp thấp nhất.

Hơn nữa ma thú thổ hệ lực phòng ngự siêu cấp cường hãn, nê thạch quái này tuy ma pháp không thể, nhưng ai cũng đều nhìn ra được, năng lực phòng ngự vật lí của nó so với lực phòng ngự của đại địa chi hùng tuyệt đối còn cường hãn hơn, loại ma thú này tuyệt đối là chó trông cửa tốt nhất.

"Có khả năng hàng phục hay không?" Lâm Phong hỏi.

Gia Đức Tây lắc đầu nói: "Nê thạch quái này hiển nhiên là thủ hộ giả của ám tinh linh, chúng ta phải từ đây đi qua, ngoại trừ đem nó giết đi không có khả năng khác!"

Lâm Phong thầm tiếc, nghe thấy ngân phát thiếu nữ kì quái hỏi: "Chúng ta đứng đây đã hơn nửa ngày, nó làm sao lại không chủ động công kích chứ?"

Gia Đức Tây đáp: "Nê thạch quái từ trước đến giờ không thể chủ động công kích, như quả chúng ta không chủ động công kích nó, tính là chúng ta đứng ở đây 1000 năm nó cũng không thể chủ động công kích chúng ta!"

"Đó ta thử xem sao!" Lâm Phong giơ tay một đoàn kim sắc lôi quang bay tới nổ.

"Oành" một tiếng vang to, nê thạch quái đó gầm gừ một tiếng, trong tiếng rống giận xen lẫn một chút đau đớn, bốn vách tường đều chấn động rung lên không ngừng, đỉnh động tựa hồ như tùy lúc đều có thể sập xuống, khiến mọi người vô cùng lo sợ, mùi vị bị chôn sống thực sự không dễ chịu.

Tòa núi nhỏ đó chuyển động, giống như một xe lăn đường, hướng tới mọi người lăn tới.

Lúc này ngoại trừ Lâm Phong ra mọi người sắc mặt đều có chút trắng bệch, trong động huyệt nê thạch quái này thực sự là thủ hộ giả tuyệt đối, tính là Kha La Đa cự long cấp 6 này lúc này cũng có chút hãi hùng khiếp vía, không những năng lực ma pháp mất đi, hơn nữa trong động nó căn bản không thể thi triển tay chân, lực công kích ước chừng một phần mười cũng phát huy không ra, tình huống cực kì bất diệu.

Lâm Phong nói: "Xem ra ma thú biệt cước (thấp nhất) cũng không tuyệt đối, là căn cứ vào hoàn cảnh mà định, này đây, Kha La Đa ngươi một hoàng kim cự long cấp 6, còn có Thụy Đức Lạp ngươi một thái hạc, hai người các ngươi cộng lại cũng có thể bị nê thạch quái này vỗ thành đống thịt!"

Đái Lệ Ti yêu kiều kêu lên một tiếng: "Oa! Nó qua kìa!"

"Đừng sợ!" Lâm Phong cười nói, hắn rút ra một trường kiếm bề mặt hoàn toàn dùng thuần kim chế thành, niết lấy kiếm quyết, kim kiếm hoa hóa thành một kim quang trơn nhẵn bắn vào trong người nê thạch quái đó.

Nê thạch quái gào rú thảm thương một tiếng, lại tiếp tục tiến lên đè tới.

Lâm Phong king ngạc kêu: "Như thế còn chưa chết sao?" Trên kiếm đó mang theo lực chân nguyên cường đại của hắn, tính là lực phòng ngự của nê thạch quái cường hãn như thế nào, cũng có thể trong thời gian cực ngắn giải quyết hủy đi toàn bộ cơ năng của nó, lại có thể không chết, Lâm Phong cũng khiếp sợ.

Gia Đức Tây nói: "Quên nói cho người hay, nê thạch quái có hai trái tim!"

Lâm Phong bừng tỉnh nói: "Nguyên lai như thế!" Bao kiếm trong tay cũng bắn ra.

Nê thạch quái lần nữa gào rú thảm thiết một tiếng, mới dừng lại, im lặng không tiếng.

Gia Ni Mạc Đức sắc mặt trắng bệch, trong lòng run sợ, đây … đây là lực lượng cường hãn biết bao!

Đái Lệ Ti lườm con mắt to, hiếu kì hỏi: "Chết rồi chứ?"

Lâm Phong đùa bỡn đáp: "Nàng qua xem không phải là biết sao!"

Đái Lệ Ti rút cổ lại, sắc mặt sợ sệt.

Mấy người tiến tới quan sát cẩn thận, thấy nê thạch quái này thực sự là một tòa núi nhỏ không hơn không kém, như quả không có Gia Đức Tây lão quái vật thấy nhiều biết rộng này, ai đều có thể lầm nó là một tòa núi nhỏ ngăn trên đường, mà không thể nghĩ được tòa núi nhỏ này lại có thể là một ma thú siêu cấp. Truyện được copy tại Truyện FULL

Lâm Phong đem thi thể của nê thạch quái thu vào trong không gian giới chỉ, lúc này mới kêu mọi người tiếp tục đi tới.

Ước chừng đi được trên dưới nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng ra khỏi địa huyệt, trước mắt đột nhiên rộng rãi, lại là một mảng thần bí sâm lâm bị bao phủ trong đen tối, ám tinh linh phụ trách cảnh giới động khẩu thấy mấy tên khốn này lại có thể xông tới, lập tức phát ra tiếng huýt cảnh giới, nhất thời trong toàn mảng rừng rậm vang lên loạn xạ, khắp nơi đều là tiếng gà bay chó chạy.

Từ trong biểu tình kinh ngạc cộng thêm hoảng sợ trên mặt của vô số ám tinh linh có thể nhìn ra được, bọn chúng căn bản không liệu được mấy nhân loại này lại có thể xông qua thủ hộ giả nê thạch quái, trong nhất thời đều kinh hoàng thất thố, chạy khắp mọi hướng, giống như bị tổ ong vò vẽ chích vậy.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.