*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 746
Nghe Tống Cẩn Dung nói, Liễu Giai Tâm gật đầu đồng ý và không nói gì nữa.
Người hầu bước tới cẩn thận nói: “Thưa bà, bà vừa mới xuất viện, vẫn nên tránh gió kẻo lại bị trúng gió độc.”
Liễu Giai Tâm định quay trở lại phòng, nhìn lướt qua phòng khách, nhưng không thấy bóng dáng Tần Hoài An.
Tống Cẩm Dung nhìn thấy biểu cảm của bà ấy liền mỉm cười nói: “Đứa trẻ Tần Hoài An đáy, thật sự tưởng Chấn Phong bảo nó qua chăm sóc con. Vừa biết hôm nay con xuất viên nên từ tờ mờ sớm đã vào bếp nấu nướng chuẩn bị rồi, chắc là không biết con lại về nhà sớm thế này.”
Liễu Giai Tâm khẽ gật đầu: “Chấn Phong nói với con là con bé nấu được mấy món kết hợp chữa trị rất ngon.”
Nói xong, bà ấy do dự một hồi, nhìn Tống Cẩm Dung rồi dò hỏi: “Mẹ, lúc trước Chấn Phong nó nói phải cưới bằng được Tần Hoài An làm vợ, mẹ nghĩ thế nào?”
Tống Cẩn Dung biết ngay bà ấy sẽ hỏi về việc này.
Bà buông lỏng tay, trên mặt lộ ra vẻ lãnh đạm: “Quanh đi quần lại cũng là Tần Hoài An, dù sao đứa nhỏ này nhìn còn vừa mắt hơn con bé Vương Thanh Hà.”
Nói như thế thì ý là bà đã chấp nhận Tần Hoài An rồi.
Trong lòng Liễu Giai Tâm có chút khó hiểu, gật gật đầu, “Con hiểu, chỉ là con không biết… Tần Hoài An nghĩ gì.”
Nhìn thấy vẻ rầu rĩ trên mặt bà ấy, Tống Cẩn Dung không kìm được mà cười, nói: “Con trai con tin tưởng con bé là được rồi, con không vui sao? Mẹ thấy như vậy là ổn thỏa rồi!”
Mặc dù nói những lời này một cách rất tự tin, nhưng Tống Cần Dung chưa bao giờ hỏi ý của Tần Hoài An.
Với một nụ cười hòa nhã trên khuôn mặt , cuộc trò chuyện đột nhiên xoay chuyển, Tống Cần Dung nói: “Vừa rồi, Giai Tâm và tôi đã nói về hôn sự của cô với Chấn Phong.”
“Hôn sự của tôi và Chấn Phong sao ạ?” Tần Hoài An bắt giác đột ngột phản ứng lại, lập tức nói: “Bà chủ, mọi người có phải là đang hiểu nhầm chuyện gì không ạ?
Tống Cần Dung sửng sốt: “Hiểu lầm?”
Tần Hoài An “dạ” một tiếng: “Tôi vốn chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn với Chử Chấn Phong. Chỉ là anh ấy đã hứa sẽ giúp tôi tìm Thiên Nam. Còn tôi tạm thời ở lại đây chờ tin tức của anh ấy mà thôi.”
Lòng Tống Cần Dung dần chùng xuống, có phần thất vọng.
Được rồi, hóa ra căn bản thì Tần Hoài An không hề có ý nghĩ đó với Chấn Phong.
Chuyện này rắc rối rồi đây.