Chương 742
Trong mắt anh có ẩn ý sâu xa, cuộc trò chuyện xoay chuyển, anh kiên quyết nhắc nhở: “Nếu tôi cứu Thiên Nam trở về an toàn, đừng quên những gì cô đã hứa với tôi.”
Tần Hoài An không khỏi nghi hoặc.
Những gì cô đã hứa với anh… không phải chỉ là trao đứa con cho anh và để anh được làm bồ của Thiên Nam sao?
“Điều kiện để tôi đồng ý làm theo là Thiên Nam không bị làm sao cải!” Cô lạnh giọng nhắn mạnh, ánh mắt rơi vào chiếc điện thoại di động đang cầm trên tay, nỗi đau thoáng qua mắt cô.
Thiên Nam bị tra tấn như vậy, còn nói là bình an vô sự cái gì chứ?
Tần Hoài An đang suy nghĩ thì điện thoại đột nhiên bị lấy đi.
“Giờ thì, giao việc cứu Thiên Nam cho tôi, cô chỉ cần ở đó xem là được!”
Chử Chấn Phong nói bằng giọng trầm thấp khiến người ta không thể chống lại, chuyển tay đưa điện thoại cho Vệ Nam rồi dặn dò: “Tìm người chuyên nghiệp phân tích đoạn video này cho tôi.”
Tần Hoài An nhìn chằm chằm chiếc điện thoại bị lấy đi, nghi ngờ hỏi: “Anh sẽ không làm bằng chứng giả lừa tôi nữa đấy chứ?”
Nghe câu nói đó, Chử Chấn Phong hơi khựng lại, bất lực nhìn cô: “Việc cái tay giả là tôi suy nghĩ không chu toàn.”
Tay giả?
Tần Hoài An khế cười, đây lại là một lời nói dối mới sao?
Chử Chấn Phong có chút phiền muộn khi thấy cô không tin tưởng lời nói của mình chút nào.
Vệ Nam vội vàng giải thích: “Cô Tần, cái tay đó thực sự là tay giả, Cậu Chử vừa liền xử lý ngay, nhưng cô phải xem chứng cứ mới tin được. Cậu Chử không có cách nào khác nên có ý dặn bác sĩ làm bằng chứng giả để cô yên tâm…”
“Thật sao?” Tần Hoài An không khỏi lung lay khi nghe Vệ Nam nói xem ra cũng rất có lý.
Cô biết rằng có một loại vật liệu sinh học mới nhất có thể tạo ra tình trạng gần như da người thật, và nó đã dần dần được ứng dụng vào y sinh học trong hai năm qua.
Chỉ là khi nhận được đoạn tin nhắn của Hàn Lệ Thu, nhìn thấy thứ bên trong gói hàng, lòng cô chỉ quan tâm xem bàn tay bị đứt đó có phải là của Thiên Nam hay không, hơn nữa trên bàn tay còn đầy máu tươi, mùi máu tanh nồng nặc. Dựa vào kinh nghiệm y học cô có thể chắc Chấn rằng đó là máu người.
Vì vậy, cô không hề có suy xét theo hướng đó chính là cái tay giả.
Nhìn thấy Tần Hoài An đang nghiêm túc suy nghĩ, Chử Chấn Phong đột nhiên đổi ý nói: “Nếu cô đã nghi ngờ tôi gạt cô, vậy thì cùng đi xem đi.”
Nói xong, không đợi Tần Hoài An trả lời, anh lấy lại điện thoại và ra hiệu cho Vệ Nam lái xe.
Sau nửa tiếng đồng hồ.
Trong phòng của một câu lạc bộ tư nhân.
Cô gái trẻ đang ngồi trên ghế sô pha, ngón tay thao tác như bay trên chiếc máy tính đặt trên bàn.
Trên màn hình là một đoạn phần mềm mà Tần Hoài An xem không hiểu gì, đang phân tích nội dung video.
Ánh mắt của Tần Hoài An không khỏi nhìn vào trên mặt cô gái, chậm rãi đảo mắt xuống dưới rồi dừng tại vị trí bụng dưới nhô cao, trong lòng cảm thấy rất kỳ quái.
Hacker hàng đầu mà Vệ Nam đề cập đến lại là một cô gái trẻ đang mang thai trước mặt sao.
Bên cạnh cô gái, Hạ Phi đảo mắt nhìn lướt qua nội dung video rồi nhanh chóng nhìn sang chỗ khác, thấp thoáng vẻ không hài lòng nhìn về phía bạn mình là Chử Chấn Phong đang ngồi đối diện.
“Khánh Nhi sắp sinh rồi, Chử Chấn Phong, nếu không phải nể mặt cậu, tôi sẽ không bao giờ để cậu đưa những thứ máu me thế này cho cô ấy xem đâu.” Hạ Phi lạnh giọng nhắc nhở.