Chương 729
Lộp độp!
Một giọt nước mắt nhỏ không kiểm soát được rơi trên tờ giấy.
Hai ngày qua khi cô đi vắng, Thiên Nam lo lắng sợ hãi chờ cô trở về, có phải giống như cô bây giờ không?
Tần Hoài An không kìm được ôm cuốn sách tranh trong tay và hít thở sâu vài lần mới bình tĩnh lại cảm xúc của mình.
Nhìn vào dòng chữ do Thiên Nam để lại, “Bố” đương nhiên là cách gọi Chử Chấn Phong.
Cô đã đoán đúng, và Thiên Nam đã nhận ra người bố Chử Chấn Phong này.
Bức tranh vẽ ba người này thể hiện sự mong đợi của đứa trẻ.
Đôi mắt của Tần Hoài An bắt giác tối sầm lại.
Dù cô yêu thương Thiên Nam nhưng cô không thể lầy Chử Chấn Phong vì con.
Vì cô biết rằng cô không yêu người đàn ông đó.
Kết hôn là dành cả cuộc đời cho người mình yêu. Không phải vì con trẻ mà sống cùng với một người đàn ông mà mình không yêu suốt đời.
Hôn nhân không nên như vậy.
Hơn nữa, sau khi Tần Hoài An gặp phải sự phản bội của Lâm Bình Nguyên, cô đối với chuyện tình cảm đã sớm lạnh nhạt rồi, và sẽ không còn khắc cốt ghi tâm, không nghĩ ngợi gì đi yêu một người nào đó.
Thay vì vướng vào lưới tình, cô thà ở một mình.
Sau khi đồng ý giao Thiên Nam cho Chử Chấn Phong, Tần Hoài An cũng củng cố suy nghĩ trong đầu của mình.
Nhưng cô vẫn có chút không cam lòng, Thiên Nam là đứa con trai mà cô yêu thương hết lòng, và là đứa con thân yêu duy nhất mà cô đã ở mang nặng đẻ đau mười tháng.
Quên đi, nghĩ đến những chuyện này có ích lợi gì, hiện tại hy vọng duy nhất của cô là Thiên Nam sẽ bình an vô sự trở về.
Tần Hoài An lau khóe mắt, cắt bức tranh lại nguyên vẹn trong ngăn kéo.
Cô đi vòng qua bên phải giường, mở thêm một ngăn kéo, cuối cùng nhìn một cái cũng thấy chiếc điện thoại.
Tuy nhiên, điện thoại đã tắt nguồn.
Tần Hoài An vừa bước ra khỏi phòng vừa bắm nút nguồn.
Ngay khi mở máy, một loạt tin nhắn hiện ra.
Trong số đống tin nhắn quảng cáo, có một tin nhắn đặc biệt lướt qua mắt Tần Hoài An và bị những tin nhắn bật lên khác che mắt.
Nhưng vẫn khiến cô dừng bước chân đi ra khỏi phòng của mình.
Cô nhanh chóng mở khóa và chuyển sang tin nhắn từ một số lạ.
[Tần Hoài An, tôi biết con trai cô không tìm thấy nữa, cô hẳn là rất lo lắng, tôi sẽ gửi cho cô cánh tay của thằng bé trước, sau đó tôi sẽ trả cho cô từng chút một, Cô đừng lo lắng! Ò, ngay từ đầu ai đã bảo cô không tuân theo lời chỉ dẫn của tôi? Ai không nghe lời thì sẽ bị trừng phạt!] Sau khi đọc xong tin nhắn, Tần Hoài An chỉ cảm thấy trước mặt như choáng váng, xém chút nữa đã ngắt xỉu.
Hàn Lệ Thu có ý gì … cô ta đã làm gì với Thiên Nam? !
Sự hoảng sợ không thể giải thích được đến từ bốn phương tám hướng, quấn chặt lầy Tần Hoài An, và cảm giác ớn lạnh đột ngột dâng lên từ lòng bàn chân.
Lúc này, một vệ sĩ ở dưới lầu vội vã đi lên lầu, lớn tiếng hỏi cô: “Cô Tần, cô đặt món gì trên mạng hả?
Bên ngoài giao một gói hàng.”