Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 687-688




Chương 687

 

Tân Bảo Nga gật đầu, nhanh chóng cắt kim bạc vào trong túi.

 

Chử Chấn Phòng nhìn cô đầy cảm kích: “Lòng tốt này, Nhà họ Chử nhất định sẽ cảm ơn cô.”

 

“Không cần, không có việc gì, tôi xin phép đi trước.”

 

Tân Bảo Nga vội vàng rời đi, cũng không nói gì nhiều với Chử Chấn Phong.

 

Chỉ là sau khi cô ta rời đi, có một bóng người, lặng lẽ đi theo sau.

 

Trong sân Tình Tâm.

 

Trong lúc Tần Hoài An đang chuẩn bị bữa trưa cho Thiên Nam, thuận tay bật bản tin tivi lên.

 

Kênh tài chính đang đưa tin về vụ tranh chấp gần đây giữa tập đoàn Chử Thị và tập đoàn Hàn Thị.

 

“Vốn đang có lợi thế tuyệt đối, tập đoàn Hàn thị sáng nay đột nhiên tổ chức một cuộc họp khẩn cấp trong nội bộ công ty. Theo những người có liên quan cho biết, rất nhiều công ty con của tập đoàn Hàn Thị đã xảy ra sự cố trong cùng một ngày, tình hình đang ngày càng trở nên tồi tệ! Cuộc chiến giữa Chử và Hàn, ai mới là người chiến thắng cuối cùng, đây vẫn là một câu đó…”

 

Tần Hoài An đang đặt bát đũa lên bàn đột nhiên dừng lại, bất ngờ nhìn lên tỉ vi.

 

Tình thế đã thay đổi?

 

“Mami, cuộc chiến giữa chú Chử và đám người xấu ở công ty kia vẫn chưa kết thúc.”

 

Thiên Nam vừa bước vào, liền nhìn thấy bản tin trên tivi, vô cùng thích thú đứng trước tivi xem.

 

Nghe xong bản tin, cậu bé quay đầu lại, vui vẻ nói: “Cái này chú Chử có nói rồi, đây là phản tương nhất quân!”

 

(Phản tương nhất quân: Khi nghĩ rằng sắp giành chiến thắng thì bị đối phương chớp lấy cơ hội và lật ngược tình thế.) Tần Hoài An sững sờ, trong tiềm thức nghĩ đến.

 

Phản tương nhất quân?

 

Chẳng lẽ trên mạng tung tin tập đoàn Chử Thị sắp phá sản… tất cả đều là do người đàn ông kia cố ý sắp đặt?

 

Tần Hoài An đột nhiên cảm thấy trong lòng ớn lạnh.

 

Vốn dĩ cho rằng Chử Chấn Phong lần này khẳng định sẽ không qua khỏi, không nghĩ rằng, vẫn là đánh giá thấp anh.

 

Người đàn ông đó thật sự đáng sợi Trong lòng Tần Hoài An không khỏi cảm khái, nhưng rất nhanh liền nhận ra một vấn đề nghiêm trọng, cô vốn dĩ sẽ đợi đến khi Chử Chấn Phong thất thế rồi mới mang Thiên Nam rời đi.

 

Thế nhưng tình hình hiện tại, không biết nhà họ Chử và nhà họ Hàn sẽ đấu đá đến khi nào.

 

Cô có thể mang Thiên Nam giấu đi không?

 

Không thể.

 

Trong lòng Tần Hoài An rõ ràng.

 

Cô sắp xếp lại đồ ăn, sau đó gọi cậu con trai đang nhìn chằm chằm vào tivi.

 

“Thiên Nam, mau đi rửa tay ăn cơm. Ăn cơm xong, chúng ta rời khỏi chỗ này.”

 

Cậu bé quay đầu lại, tò mò hỏi: “Mami, ông Tân không cho chúng ta ở lại đây sao?”

 

“Đây là nhà người khác, chúng ta ở vài ngày là được rồi. chúng ta không thể ở đây mãi được, mẹ sẽ nói một tiếng với chú Tân sau.”

 

Tần Hoài An đưa bát đũa cho cậu bé, để cậu tự mình ăn cơm.

 

Trong lòng cô chỉ nghĩ đến việc mau chóng rời đi, ăn không được bao nhiêu liền lập tức đi thu dọn đồ đạc.

 

Tình thế giữa hai nhà họ Chử và Hàn đã thay đổi, sắp tới hai bên nhất định sẽ có động thái lớn, lúc này không ai có thể rảnh rỗi để ý đến cô và Thiên Nam.

Chương 688

Là thời điểm tốt nhát để rời đi.

Tần Hoài An nhanh chóng thu dọn hành lý, không có nhiều đồ, một cái ba lô là đủ rồi, đa số đều là đồ dùng của Thiên Nam.

Cô bám số điện thoại mà Tân Thịnh để lại, nói với ông ta kế hoạch của bản thân.

Bởi vì thái độ kiên quyết của Tần Hoài An, Tân Thịnh cũng không giữ được, chỉ khuyên họ, nhất định phải chú ý an toàn.

“Chú Tân, cảm ơn chu.”

Sau khi Tần Hoài An cảm ơn lần nữa, sau đó cúp điện thoại, mím khóe môi.

Chú Tân này, thật sự là một người tốt.

“Cô Tần, nếu cô rời đi bây giờ, có cần tôi thu xếp xe đưa cô đến bến tàu không?” Người hầu chăm sóc hai mẹ con Tần Hoài An hỏi.

Khoé môi Tần Hoài An hơi cong lên: “Vậy thì quá tốt rồi.”

Sau khi trải qua sự cố taxi lần trước, cô thực sự lo lắng khi đón taxi ở bên ngoài.

Nhưng nếu là xe của Nhà họ Tân, chắc chắn đáng tin hơn nhiều.

Người hầu gật đầu, nhanh chóng đi sắp xếp xe.

Tần Hoài An nhìn thời gian, khẽ nhíu mày.

Tân Bảo Nga vẫn chưa mang kim bạc trở lại, nhưng Nhà họ Tân đã sắp xếp xe rồi, có thể sẵn sàng lên đường.

Thiên Nam vừa nhìn sắc mặt của Tần Hoài An, dường như biết cô đang lo lắng điều gì, nói: “Mami, dì Tân khi nào mới trở lại, kim bạc của bà vẫn còn trong tay của dì ấy.”

“Đừng lo lắng, mami gọi cho dì ấy để hỏi xem.”

Tần Hoài An xoa đầu cậu bé, lấy điện thoại di động ra bắm số của Tân Bảo Nga.

Điện thoại được kết nối, biết được rằng Tân Bảo Nga mới từ bệnh viện ra và đang chuẩn bị đến tìm cô.

Tần Hoài An suy nghĩ một chút, sau đó hẹn cô ta gặp mặt ở một địa điểm cả hai đã thỏa hiệp.

Tân Hoài An vô cùng ngạc nhiên khi nghe thấy Tần Hoài An muốn mang cậu bé rời đi, có điều cô ta không nói gì, chỉ gật đầu đáp: “Được, vậy lát nữa gặp mặt tôi trả lại cô kim bạc.”

Tần Hoài An cúp điện thoại, sau đó mới dắt cậu bé lên xe, báo địa chỉ cho tài xế.

Mười lăm phút sau.

Tân Bảo Nga xuống xe, nhanh chóng bước về phía mẹ con Tần Hoài An đang đợi sẵn ở bên đường.

“Đây là kim bạc cô cho tôi mượn, thật sự rất cảm ơn cô. Phương pháp cô nói rất hiệu quả, dì Liễu bây giờ đã không còn chuyện gì rồi.”

Cô ta lấy cây kim bạc trong túi ra đưa cho Tần Hoài An, đồng thời cảm ơn cô.

Tần Hoài An gật đầu, cất kim bạc đi.

Sau đó cô nói: “Bà Chử đã qua cơn nguy kịch, chất độc còn lại trong người, chỉ cần tiếp tục uống theo đơn thuốc tôi kê trước đó, một tháng sau sẽ khỏi hoàn toàn.”

“Được.” Tân Bảo Nga đáp lại, có chút nghi ngờ: “Thấy cô cũng quan tâm đến tình trạng của dì Liễu, tại sao lại muốn rời đi?”

“Đây là hai chuyện khác nhau.” Tần Hoài An bát lực lắc đầu, nói: “Tôi là bác sĩ, không thể thấy chết không cứu.

“Không sai, bác sĩ cứu người là trách nhiệm trời ban của chúng ta.” Tân Bảo Nga gật đầu đồng ý.

Tần Hoài An mím môi, không nói gì cả.

“Chúng tôi còn phải đến bến tàu, muộn rồi sẽ không thể bắt kịp chuyến phà gần nhất nữa.”

Cô chào tạm biệt Tân Bảo Nga rồi đưa Thiên Nam rời đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.