Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 653-654




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 653

 

Vệ Nam mím môi không nói gì, siết tài liệu trong tay đi ra ngoài.

 

Sân bên ngoài đã được dọn dẹp sạch sẽ, không còn chút dấu vết nào.

 

Nhưng Vệ Nam biết, đối với nhà họ Hàn mà nói, đây chỉ là bắt đầu.

 

Cậu ta cầm giấy tờ trên tay, lên xe rời đi.

 

Một tiếng sau.

 

Vệ Nam dừng xe trước tập đoàn của nhà họ Hàn.

 

Cậu ta xuống xe, những người trong tập đoàn nhận ra cậu ta, trong mắt bọn họ xuất hiện sự cảnh giác.

 

Vệ Nam bước thẳng đến cửa, mở tập tài liệu trong tay.

 

“Cậu Chử nhà chúng tôi bảo tôi tới gặp giám đốc Hàn, có lời muốn nói.”

 

Nhân viên bảo vệ ở lối vào tập đoàn nhìn nhau, rốt cuộc vẫn cho cậu ta vào.

 

Dưới sự chỉ dẫn của người quản lý, Vệ Nam đến cửa phòng VỊP.

 

“Cô hai, trợ lý Vệ của tập đoàn Chử thị muốn gặp.” Người quản lý cung kính nói.

 

Vệ Nam cầm chặt tài liệu trên tay.

 

Cô hai?

việc, tại sao trợ lý Vệ lại ngạc nhiên như vậy?”

 

Những lời này khiến Vương Thanh Hà sực tỉnh.

 

Bây giờ cô ta đã từ hôn với Chử Chấn Phong, còn có Hàn Lệ Thu đang hỗ trợ cô ta, tại sao lại phải căng thẳng trước mặt Vệ Nam?

 

Nghĩ xong, cô ta bình tĩnh lại, cười nói: “Phải, tôi với giám đốc Hàn đang bàn công việc.”

 

Vệ Nam nhìn hai người, vô thức nhíu mày.

 

Sao Vương Thanh Hà có thể bàn công việc với giám đốc Hàn? Hai người họ rốt cuộc là quan hệ gỉ?

 

Nhưng cậu ta biết, không quan tâm cậu ta nghi ngờ điều gì, hai người này cũng sẽ không nói cho cậu ta biết, chỉ có thể quay về điều tra.

 

Nghĩ đến đây, Vệ Nam đưa tài liệu trong tay đến trước mặt Hàn Lệ Thu.

 

“Đây là đồ mà cậu chủ nhờ tôi đưa cho cô Hàn.”

 

Cậu ta không nói gì nhiều, kiên nhẫn đợi Hàn Lệ Thu đọc xong tài liệu, sau đó nụ cười trên mặt biến mắt, lộ ra vẻ kinh tởm, mới chất vấn: “Chử Chấn Phong có ý gì?”

 

“Đây là văn bản ngừng hoạt động do chính tập đoàn Hàn thị ký tên, hứa sẽ tự nguyện rút trụ sở khỏi Hải Lam.

 

Vệ Nam nói xong, nhìn thẳng vào Hàn Lệ Thu: “Cậu chủ nói, nhà họ Hàn muốn cùng cậu chủ tranh giành trên thị trường kinh doanh, cậu chủ sẵn sàng đồng hành.”

 

Ngay khi cuộc trò chuyện chuyển hướng, giọng điệu không khỏi trở nên sắc bén: “Nhưng néu nhà họ Hàn không thể tự mình xoay xở, lại xảy ra biến có tồi tệ như hôm nay thì cậu chủ sẽ không chỉ cho nhà họ Hàn tài liệu này, mà còn khiến cho thế giới không bao giờ có nhà họ Hàn tồn tại nữa!”

 

Chữ cuối cùng buông xuống, Vệ Nam cong khóe môi: “Đây là ý của anh Chử, xin hãy suy nghĩ kỹ, tạm biệt!”

Chương 654

 

Nói xong, Vệ Nam không quan tâm phản ứng của Hàn Lệ Thu mà quay người rời đi.

 

Chỉ là trước khi đi, liếc nhìn Vương Thanh Hà một cái.

 

Hàn Lệ Thu nhìn chằm chằm Vệ Nam đang rời đi, nhớ lại những gì Chử Chấn Phong đưa cậu ta mang đến.

 

Cô ta đột nhiên phát điên lên, xé đống giấy tờ trong tay ra thành từng mảnh, ném lên không trung.

 

Căn phòng đầy những mảnh giấy vụn, đôi mắt cô ta ảm đạm u ám, ẩn chứa một tia máu điên cuồng.

 

“Tập đoàn Chử thị, ha ha, cứ chờ đấy…”

 

Vệ Nam ra khỏi tập đoàn, lên xe rời đi.

 

Hàn Lệ Thu trở thành người nắm giữ quyền lực thực sự của nhà họ Hàn, hơn nữa Hàn Âu Dương cũng bị cô ta khống chế, không đơn giản chỉ là em gái của Hàn Lệ Hoan.

 

Vừa rồi đã nói nhiều lời tàn nhẫn như vậy, cậu ta gấp gáp chạy đi, sợ lỡ như cô ta sai người đến trả thù.

 

Sau khi xác nhận không có ai ở phía sau, Vệ Nam thở phào nhẹ nhõm bắm một dãy só.

 

“Lần trước yêu cầu các người kiểm tra và giám sát mọi thứ, có phát hiện gì không? Gì cơ… được, biết rồi.

 

Sau khi nhận được câu trả lời của thuộc hạ, vẻ mặt Vệ Nam thay đổi nhanh chóng, một lúc lâu sau cậu ta mới bình tĩnh lại.

 

Nhưng nghĩ đến vừa rồi nhìn thấy Vương Thanh Hà cùng Hàn Lệ Thu trong phòng họp, cậu ta vẫn phải nhanh chóng báo cáo phát hiện này cho Chử Chấn Phong.

 

Trong biệt thự.

 

Tần Hoài An nấu cháo, định gọi Thiên Nam dậy.

 

Không ngờ tới, cậu bé đã thức dậy trên giường của Chử Chấn Phong, nhưng không chịu rời đi.

 

“Mẹ ơi, cái giường này vừa to vừa thoải mái, con rất thích.”

 

Chử Chấn Phong ngồi ở cạnh giường nhếch miệng, cười một cái, nói: “Nếu như con thích, sau này hãy ngủ ở đây.”

 

Anh nhìn Tần Hoài An một cái đầy ẩn ý, ánh mắt sâu xa, trầm giọng nói: “Mẹ con cũng ngủ ở đây.”

 

Tần Hoài An nhìn anh chằm chằm.

 

Người đàn ông này, mới ôm con ngủ có một lúc mà cái gì cũng dám nói?

 

Không biết xấu hỗ mà.

 

Tần Hoài An ném cho anh một cái nhìn lạnh lùng, bỏ qua ánh mắt rừng lửa của anh, nhắc Thiên Nam dậy khỏi giường.

 

“Bé cưng, đây là giường của người khác, không phải của chúng ta, biết chưa?”

 

Thiên Nam chớp chớp mắt, tham lam liếc nhìn giường lớn mềm mại ở phía sau, rối rít nói: “Nhưng thật rất thoải mái, ngủ một giấc thật ngon.”

 

Thiên Nam nhanh chóng lắc lư cái đầu nhỏ như chiếc chuông nhỏ: “Con thích mùi của mẹ!”

 

“Vậy thì tốt. Mẹ không thể ngủ trên giường này, vì vậy con cũng không thể ngủ ở đây.”

 

Nói xong, Tần Hoài An ôm Thiên Nam đi ra ngoài.

 

Chử Chấn Phong nhếch môi, trong mắt hiện lên ý tứ sâu xa.

 

Tần Hoài An ăn chút cháo với con rồi đưa cậu bé trở về căn phòng nhỏ của họ.

 

Các cửa số cũ đều đã được thay bằng cửa số mới, sạch sẽ như thể không có chuyện gì xảy ra.

 

Nhưng Tần Hoài An thật sự không thể coi như không có chuyện gì.

 

Biệt thự này là nhà riêng của Chử Chấn Phong mà những người đó lại tới đây và tắn công một cách điên cuồng?

 

Điều này khiến cô nhận thức sâu sắc rằng ở với Chử Chấn Phong sớm muộn gì cũng có thể xảy ra chuyện.

 

Không phải cô mà là Tần Thiên Nam và cũng có thể là hai mẹ con họ…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.