Vợ Hờ Yêu Của Tổng Tài

Chương 613-614




Chương 613

Tân Hoài An lại cứng đờ, có chút khó hiểu hỏi: Phong, loại chuyện như thế này… không được nói linh tỉnh”

“Tôi không có nói lung tung!” Liễu Thanh Phong rất nhanh phản bác lại.

Anh ta dùng cái tay không bị thương nắm lấy bàn tay của cô, ấn ở ngực của mình, ánh mắt trầm tĩnh sáng lên nhìn chằm chằm vào cô, phảng phất xen lẫn một cảm xúc hưng phấn khó có thể nói: “Tân Hoài An, anh thích em” Lồng ngực của anh ta đập phập phồng, rất mạnh mẽ.

Hận không thể đem tình yêu nóng bỏng này của anh ta, không chút che giấu nào bày ra trước mặt Tân Hoài An.

Tân Hoài An chần chờ, không biết nên nói cái gì mới tốt.

Cô muốn rút tay về theo bản năng, như Liễu Thanh Phong lại nắm chặt tay cô không buông, sức của cô vốn dĩ là không so với anh ta được.

Tân Hoài An hơi nhíu mày, nói ra hai chữ: “Buông tay” Liễu Thanh Phong lại không buông, nói: “Anh cũng đã nói với các bác rồi, người anh thích là em” Tân Hoài An kinh ngạc nhìn anh ta: “Anh..”

Đối diện với ánh mắt nóng bỏng của anh ta, cô đột nhiên thở dài, buông mắt xuống nói: “Thật xin lỗi, tôi không hề thích anh” Liễu Thanh Phong sửng sốt. Có lẽ là không ngờ tới Tân Hoài An lại từ chối mình thẳng thừng như thế.

Nhân lúc anh ta đang sửng sốt, Tân Hoài An rút tay lại.

Cô ngẩng đầu lên nhìn anh ta một lần nữa, vẻ mặt thản nhiên: “Tôi vẫn luôn xem anh là bạn bè bình thường”

“Bạn bè?” Liễu Thanh Phong cân nhắc hai chữ này, sáng tỏ cười, nói: “Không sao cả, bạn bè cũng có thể phát triển thêm một bước nữa, đề nghị ban nãy của anh… chỉ là thấy em lo lắng cho Thiên Nam như thế, nếu như không muốn để Chử Chấn Phong cướp thẳng bé đi, kết hôn với anh là một cách rất tốt.”

Tân Hoài An nhìn anh ta một lúc lâu, mới tiếp thu được câu nói của anh ta.

Cô tỉnh táo lại nói: “Nếu như trước kia không hiểu rõ tâm ý của anh, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ cái đề nghị này. Nhưng bây giờ…rất xin lỗi, tôi sẽ không kết hôn với anh.” Đây là nguyên tắc của Tân Hoài An đối xử với bạn bè.

Nếu như biết rõ ràng Liễu Thanh Phong có tình cảm kia với cô, nếu như cô còn đồng ý kết hôn thì từ mặt tâm lý của hai bên, thật ra đối với anh ta mà nói là không công bằng.

Liễu Thanh Phong cũng là lần đầu tiên phát hiện Tân Hoài An là một người cực kỳ ngay thẳng, tính cách vừa chính trực vừa thẳng thắn.

Nhưng cố tình anh ta lại thích cô như thết Nhưng, Tân Hoài An vậy mà một chút ý với anh ta cũng không có, điều này thật sự quá là đả kích người rồi.

Liễu Thanh Phong có chút không cam tâm, nói: “Lúc trước khi ở nước ngoài, chúng ta cùng ăn cùng ở một tháng, không phải rất hoà hợp hay sao? Nếu như em đồng ý kết hôn với anh, chúng ta dựa theo cách sống chung với nhau như thế, cũng có thể mà” Tân Hoài An không có trả lời, chỉ là nhìn anh ta một cái thật sâu, lắc đầu.

Sau đó, kéo mở cửa phòng bệnh đi ra.

Cửa vừa mở ra, một thân hình chắn trước mặt của cô, cả người tản ra hơi thở lạnh lẽo tàn độc.

Tân Hoài An ngẩng đầu lên, đối diện với gương mặt lạnh lùng u ám của Chử Chấn Phong.

Cô hơi ngạc nhiên, sao anh xuống giường rồi?

Ánh mắt của Chử Chấn Phong chỉ dừng ở trên người của Tân Hoài An một lúc rồi chuyển hướng sang nhìn Liễu Thanh Phong, con mắt lạnh lùng híp lại, lộ ra ý cảnh cáo.

Liễu Thanh Phong không hề kiêng dè, đón nhận ánh mắt của anh, trong mắt hai người đều mang ý biểu thị công khai.

Cuối cùng Chử Chấn Phong thu ánh mắt lại trước, thản nhiên nói với Tân Hoài An: “Tôi muốn đi vệ sinh” Tân Hoài An khó hiểu nhìn anh, không đợi cô đặt câu hỏi, trên tay đã bị nhét một cái gì đó vào.

Chương 614

Là túi truyền nước biển của anh.

Tân Hoài An phản ứng lại, chỉ đành đi theo, chỉ là trong lòng không biết phải nói gì.

Cái tên này muốn đi vệ sinh, còn đặc biệt chạy ra ngoài gọi mình?

Ở cửa có nhiều vệ sĩ như thế, tuỳ tiện gọi một người không được sao?

Đợi một chút!

Anh muốn đi vệ sinh… bảo mình xách túi truyền nước biển giúp anh ta?

Đây không phải là bảo cô đi xem sao?

Tân Hoài An kinh ngạc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh.

Mà Chử Chấn Phong dường như không cảm nhận được ánh mắt của cô, vẻ mặt như bình tĩnh, rảo bước tiến vào nhà vệ sinh.

Ống truyền nước biển nối liền hai người, Tân Hoài An bị động đi theo vào, muốn đi ra cũng không được.

Mà Liễu Thanh Phong nhìn thấy Chử Chấn Phong vậy mà dùng cái lý do vô liêm sỉ như thế, đem Tân Hoài An đi, rõ ràng là tức đến phun máu!

Tên Chử Chấn Phong từ lúc nào mà trở nên không cần mặt mũi như thết Trong phòng vệ sinh, Tân Hoài An xoay lưng tránh cảnh đi vệ sinh của người nào đó.

Lại mãi không nghe thấy tiếng nước.

Cô không khỏi nghi ngờ hỏi: “Anh Chử, anh xong chưa?” Không có nhận được phản ứng.

Trong lòng Tân Hoài An trầm xuống, quay đầu lại.

Một gương mặt sâu xa lạnh lùng bỗng nhiên xuất hiện sau lưng, cách cô rất gần.

Tân Hoài An đột nhiên quay đầu, môi lướt qua cằm của anh, có chút gãi người.

Dù sao thì chòm râu của người này mấy ngày gần đâu còn chưa cạo.

Tân Hoài An lùi sau một bước, lại bị một thứ nhỏ dài quấn cơ thể lại.

Là ống truyền nước biển.

Bởi vì cô chắp tay sau lưng cầm, cả người bị cái ống quấn nửa vòng, mà Chử Chấn Phong lại đứng trước mặt cô.

Trong vô hình, dường như có một loại áp suất thấp khác thường quấn quanh cô.

Quanh quẩn trong phòng vệ sinh, Chử Chấn Phong đứng ở trên cao nhìn xuống đánh giá cô, không hề muốn đi vệ sinh.

Tân Hoài An cũng phản ứng lại, cái tên này vừa nấy đùa cô.

Cô có chút không hài lòng, định để cái túi đổi sang tay khác, kéo dài khoảng cách với anh.

Người đàn ông lại nắm lấy tay của cô, bàn tay thon dài dày rộng, bao lấy những ngón tay đều đặn mảnh khảnh của cô.

Trong mắt của anh mang theo vẻ u ám, giọng nói trầm lạnh nói: “Cô vừa nãy trao đổi chuyện kết hôn với Liễu Thanh Phong?”

Tuy Tân Hoài An không hài lòng với thái độ khó hiểu lúc này của anh, lại vẫn nói đúng sự thật: “Không có”

“Thật không?” Trong mắt của Chử Chấn Phong có chút nghỉ ngờ: “Vừa nãy tôi nghe thấy nó nói, hai người cùng ăn cùng ở một tháng ở nước ngoài.”

Trong giọng điệu của anh có hơi mang theo sự chất vấn, Tân Hoài An chống đối lại theo bản năng.

Cũng vì vậy, giọng nói của cô lạnh xuống: “Tôi có cần thiết phải nói cho anh biết không?” Giọng điệu hỏi vặn lại, không phải lảng tránh, càng giống như thừa nhận chuyện này vậy.

Trong lòng của Chử Chấn Phong suy tính, đột nhiên có chút nổi cáu.

Nhìn chăm chằm vào đôi môi màu đỏ của Tân Hoài An, trong mắt của anh vừa xuất hiện sự ác độc, đột nhiên khom người gặm.

Không sai, chính là gặm.

Bá đạo liều lĩnh, hơi thở nóng bỏng giống như muốn đem vẻ mặt lạnh lùng của cô đốt cháy.

Anh đột nhiên hành động, hoàn toàn vượt ngoài dự liệu của Tân Hoài An.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.