*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chương 567
“Vương Thanh Hà, mặc dù tôi rất ghét những chuyện mà cô đã làm, nhưng mà tôi cũng sẽ không vì vậy mà tùy tiện lấy mạng của cô, mục tiêu hôm nay của tôi chỉ có một người là Chử Chấn Phong, về phần cô…
Vừa nói, cô vừa ngước mắt nhìn về phía cửa nhà vệ sinh ở bên cạnh.
Nửa tiếng sau, thợ trang điểm quay trở lại.
“Ngại quá cô Hà, Ôi trời, cô đã thay quần áo xong rồi sao?
Thật sự là quá tốt, tôi còn tưởng rằng sẽ không kịp được nữa đây, hôn lễ cũng sắp bắt đầu rồi, tôi đưa cô qua đó nhé?” Cô dâu đội khăn voan gật đầu một cái, đi theo thợ trang điểm đi ra ngoài.
Bên trong sảnh trước.
Khách khứa cũng đã đến khá là đông đủ.
“Nghe nói con gái nhà họ Tân cũng tới đây, làm sao lại không thấy bóng dáng đâu thế này?” Liễu Giai Tâm nhìn về phía cửa lớn, ngẩng đầu lên nhìn với vẻ mong chờ.
Chử Hoài Sơn giữ lấy bả vai của bà ấy, cười nói: “Giai Tâm, xem ra là em còn rất để ý đến người con dâu tương lai này đó.”
Liễu Giai Tâm liếc ông ấy một cái: “Em cũng phải gần mười năm rồi chưa có được gặp cô nhóc này, đương nhiên là muốn nhanh chóng được gặp mặt một chút, cũng không biết là con bé có bị lạc đường hay không…”
“Không phải là con bé đi cùng với anh hai Tân Dụ của mình hay sao, chắc chắn sẽ không… Này, đó không phải là đến rồi hay sao?” Hai người đang nói thì đúng lúc này có một nam một nữ đi tới từ đằng xa.
Liễu Giai Tâm nhìn cô gái có khí chất thướt tha giống như là trăng non đó, trong mắt không khỏi sáng lên, mừng rỡ bỏ cánh tay của Chử Hoài Sơn qua một bên đi lên nghênh đón.
“Dì Liễu, hôm nay bố mẹ cháu không tới được nên cố ý giao trọng trách cho cháu đến đây, chúc mừng anh Chấn Phong tân hôn vui vẻ.” Tân Bảo Nga dừng lại ở trước mặt Liễu Giai Tâm, ôn hòa lễ phép nói.
Liễu Giai Tâm gật đầu, hai tay nhẹ nhàng nâng hai cánh tay của cô ta lên: “Đến đây, để dì ngắm nhìn con cho thật kỹ nào.”
Tân Dụ đứng bên cạnh nhỏ giọng nói: “Dì Liễu, tình huống của anh cả và em ba còn dì cũng biết rồi đó, một người là quân nhân một người lại là cảnh sát, đúng lúc cả hai đêu có nhiệm vụ nên không thể về được.”
“Không có sao, hai cháu tới là tốt lắm rồi” Liễu Giai Tâm tùy ý đáp một tiếng, ánh mắt hoàn toàn cố định ở trên người Tân Bảo Nga, không di chuyển một chút nào.
Bảo Nga hạ thấp đôi mắt xuống, có chút thẹn thùng.
Liễu Giai Tâm vỗ nhẹ mu bàn tay nhẫn nhụi của cô gái, ý bảo nói: “Yên tâm đi, dì đây vẫn còn nhớ rõ hôn sự của hai đứa đó” Tân Bảo Nga hơi mím môi lại: “Cháu đều nghe theo dì”
“Bố mẹ của Thanh Phong ra đi từ sớm, một người cô như dì đây phải quan tâm đến hôn sự của hai đứa rồi” Liễu Giai Tâm nói rồi buông lỏng tay của cô ta ra: “Được rồi, cháu đến chỗ bà cụ chào hỏi một tiếng đi”
“Vâng ạ” Tân Bảo Nga gật đầu, sau khi cùng Tân Dụ chào bà ấy, hai anh em tiếp tục cùng nhau đi về phái phòng khách.
Liễu Giai Tâm nhìn bóng lưng của cô ta, trong lòng thấy vô cùng cảm thán.
Chương 568
Thật đúng là thay đổi lớn mà.
Tân Bảo Nga theo thứ tự đi chào hỏi bà cụ Chử và Chử Hoài Sơn, cuối cùng đi tới trước mặt Chử Gia Mỹ, chào một tiếng: “Chị Gia Mỹ”
“Bảo Nga?” Chử Gia Mỹ vui mừng đi tới trước mặt cô ta, nhanh chóng quan sát cả người cô ta trên dưới một lượt, lúc này mới cầm lấy tay của cô ta, vẻ mặt thân thiết: “Đã sớm nghe nói em muốn tới đây, cuối cùng cũng gặp được rồi! Không biết lúc nào thì có thể uống rượu mừng của em và anh họ Thanh Phong đây?” Tân Bảo Nga mím môi cười một tiếng, không có trả lời, ánh mắt nhìn về phía bên cạnh thì nhìn thấy một bóng dáng.
Cô ta như có điều suy nghĩ nói: “Người này là tổng giám đốc Trần có đúng không, là bạn trai của chị?”
“Đúng vậy, xin chào cô Tân.” Người đàn ông được gọi tên chủ động tiếp cận, hơi cong khóe môi, lộ ra một nụ cười tà ác, tự giới thiệu bản thân mình: “Tôi tên là Trần Thái Nam, đã yêu nhau với Gia Mỹ được ba năm, đoán chừng… Ngày kết hôn của Chử Gia Mỹ nghe nói như thế thì lập tức không nhịn được quay đầu trợn mắt nhìn anh ta một cái, nhỏ giọng cảnh cáo nói: “Ai sắp kết hôn với anh chứ hả? Sớm gì chứ!”
Dường như là Trần Thái Nam đã quen với những lời cảnh cáo của cô ta, sự vui vẻ ở trên mặt không giảm, không để ý chút nào nói: “Anh đã chuẩn bị xong hết rồi, chỉ cần em gật đầu là được, chúng ta có thể tổ chức bất kỳ lúc nào” Chử Gia Mỹ giận đến mức không muốn nói gì với anh ta nữa.
Người đàn ông này chính là kẹo cao su, ban đầu vẫn luôn quấn lấy cô ta, làm thế nào cũng không thể vứt đi được!
Nhưng mà ở trong lòng của cô ta vĩnh viễn chỉ có Lục Hy Thiên!
Chẳng qua là kể từ khi người kia đi ra nước ngoài, cũng chưa từng có trở lại…
Sau khi Trần Thái Nam chào hỏi với Tân Bảo Nga xong, lại chuyển sang Tân Dụ đứng bên cạnh cô ta, đôi mắt lóe lên: “Đây không phải là cậu hai nhà họ Tân hay sao?” Vẻ ôn hòa trên mặt Tân Dụ, giờ phút này lại xuất hiện một chút lạnh lẽo.
Không có để ý đến anh ta mà là tùy tiện nói vài câu với Chử Gia Mỹ, sau đó lập tức kéo Tân Bảo Nga đi.
Trần Bảo Nam là bạn tốt của anh ta, mà Trần Thái Nam trên danh nghĩa là là em trai của Trần Bảo Nam, quan hệ giữa hai người vô cùng kém, có thể coi giống như là như nước với lửa.
Vì vậy tự nhiên là Tân Dụ và Trần Thái Nam không thể ở cùng một chỗ được.
“Anh hai, sao lại không thấy cậu hai nhà họ Chửu đâu?” Tân Bảo Nga đi theo bên cạnh Tân Dụ, tùy ý hỏi một câu.
Tân Dụ nghe vậy thì vẻ mặt lập tức trở nên căng thẳng, nhìn chung quanh một lần, sau đó mới đè thấp giọng nói: “Chuyện của cậu hai nhà họ Chửu thì khó mà nói được… Trước đó có điều tra ra được ông ta hợp tác với Hàn thị, muốn cố gắng chiếm đoạt gia sản của nhà họ Chử, cũng rất lâu rồi không có tin tức của ông ta”
Sắc mặt Tân Bảo NgChấn Phong xuống: “Không nghĩ tới cậu hai nhà họ Chửu lại có thể là người như vậy” Tân Dụ vỗ vỗ vai của cô ta, không rõ cảm xúc nói: “Có một vài thời điểm, nhìn chuyện gì cũng không thể chỉ nhìn mặt ngoài của nó được, đi, anh hai dẫn em đi làm quen với mấy người bạn”
Trong lúc đang nói chuyện, Tân Dụ dẫn Tân Bảo Nga tới trước mặt mấy người Tịch Sơn Lâm để giới thiệu làm quen.
Mấy người này đều là bạn tốt nhất chơi cùng với anh ta ở trong giới này.
Tịch Sơn Lâm vừa nhìn thấy Tân Bảo Nga, hai mắt tỏa sáng, “Oa, Tân Dụ, đây là em gái cậu sao, thật sự là…
“Đừng có mơ, em gái tôi đính hôn với cậu Liễu rồ lạnh lùng đập nát ảo tượng của anh ta.
” Tân Dụ “Liễu Thanh Phong đúng là người gỗ, không hiểu phong tình gì đâu, còn không bằng gả em gái cậu cho tôi” Tịch Sơn Lâm nhếch miệng, mặt đầy vẻ khinh thường.
Tân Dụ hừ cười một tiếng, “Tịch Sơn Lâm, hôm nay là đại hôn của Anh Phong, không nên ra tay, nếu như cậu làm ra chuyện gì thì tôi nhất định sẽ đánh cậu nhừ tử!” Dám nói em rể tương la của anh ta, tên Tịch Sơn Lâm này đúng là càng gày càng to gan.